- Ai, bởi vì tôi nhìn thấyquá nhiều thành viên Long Đằng chết rồi. Tôi cũng biết, thân là quânnhân, thương vong là không thể tránh né, nhưng mà không nên thương vongvô vị. Dù sao, những binh sĩ này chỉ nghe lệnh cấp trên, bọn họ khôngthể làm khác được.
- Tang lão đại, anh nói đúng.
Tùy Qua thở dài một hơi, nói:
- Đã như vậy, giải quyết chuyện này theo đường vòng đi.
- Giải quyết đường vòng? Anh có biện pháp nào?
Tang Thiên vui vẻ nói.
- Nói cho cùng, bắc Cao Ly cũng học theo người Hoa Hạ, bọn họ cũng tuântheo câu nói ‘ không phải tộc ta, tất có dị tâm ’. Cho nên muốn bọn họtiếp nhận chuyện này, nhất định phải làm cho người Cao Ly xuất mã.
Tùy Qua nói:
- May mắn, vừa rồi ta quen với tông chủ Trường Bạch Phái Thôi Vĩnh Chân, nếu chuyện này hắn ra mặt nói chuyện tất dễ giải quyết hơn.
- Trường Bạch Phái Thôi Vĩnh Chân?
Tang Thiên vui vẻ, nói:
- Đúng vậy, thật không nghĩ tới, vẫn là lão đệ lợi hại. Trường Bạch Phái Thôi Vĩnh Chân, hắn có lực ảnh hưởng to lớn với tu sĩ ở bán đảo Cao Lynày, nghiễm nhiên là đệ nhất nhân của Cao Ly, nhưng mà lão đầu tử này là một lão kẻ dối trá, rất ít tham dự chuyện tranh chấp quốc gia, khôngnghĩ tới anh có biện pháp bảo hắn ra mặt.
- Trùng hợp.
Tùy Qua mỉm cười, nói:
- Đã như vầy, tôi sẽ bảo Thôi Vĩnh Chân xuất mã, dùng danh nghĩa của hắn cùng với chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/2401414/chuong-1356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.