Chương trước
Chương sau
Đạt được nhiều cõỗ tốt của Tùy Qua như vậy, Lỗ Khiêm Thông cảm kích tới mức nói năng lộn xộn:

- Tùy tiên sinh... Lão hủ... Ta không biết nên nói cái gì mới tốt, ngàiđã ban ân tạo hóa cho ta, nếu như Lỗ Khiêm Thông có thể vượt qua cửa ảinày, ngày sau mặc cho Tùy tiên sinh sử dụng.

- Lỗ trưởng lão lời này nghiêm trọng, ta vốn định hợp tác với TrườngBạch Phái, đây chỉ là chút lòng thành mà thôi, Lỗ trưởng lão không cầnkhách khí.

Tùy Qua nói rất nhạt, nhưng mà cho dù là Lỗ Khiêm Thông hay là Thôi Vĩnh Chân, bọn họ là nòng cốt của Trường Bạch Phái, tất cả đều bị Tùy Qua ra tay hào phóng mà khiếp sợ. Với tư cách tu sĩ, những người này hiểu rõgiá trị của đan dược, biết chắc đan dược như Tạo Hóa Đan càng vô cùngquý hiếm, nhưng mà Tùy Qua cũng không cầu hồi báo mà đưa tặng cho LỗKhiêm Thông hai viên đan dược đỉnh cấp, khí phách này quả nhiên khiếnngười ta kính phục, không hổ là cường giả so sánh với Hóa Thần Kỳ.Trường Bạch Phái có thể hợp tác với cường giả như vậy, quả nhiên là phúc khí tốt.

Thôi Vĩnh Chân với tư cách là tông chủ Trường Bạch Phái, thời điểm nàyđương nhiên cũng phải tỏ vẻ, đứng dậy chắp tay hành lễ với Tùy Qua:

- Tùy tiên sinh thành toàn cho Lỗ trưởng lão, cũng chính là thành toàncho cả Trường Bạch Phái. Ngày sau phàn là Tùy tiên sinh có chuyện phânphó, Trường Bạch Phái tất nhiên sẽ xông pha khói lửa, toàn lực ứng phó!

- Thôi tông chủ, không cần khách khí như thế.

Tùy Qua nhìn Thôi Vĩnh Chân nói:

- Kỳ thật hôm nay ta tới Trường Bạch Phái, chính là muốn thương nghị chuyện hợp tác với Thôi tông chủ một phen.

- Tùy tiên sinh mời nói.

Thôi Vĩnh Chân làm ra bộ dáng lắng nghe, Lỗ Khiêm Thông cũng không vộirời đi. Dù sao hôm nay có hai viên đan dược này, Lỗ Khiêm Thông đã nắmchắc đột phá, tâm tình cũng khác với trước kia. Hôm nay, hắn cũng muốnnghe xem Tùy Qua thương nghị chuyện gì, xem phải chăng có thể giúp đỡhay không, cũng dễ trả nhân tình cho Tùy Qua.

- Thôi tông chủ không cần khẩn trương, kỳ thật đây là chuyện đơn giản.

Tùy Qua mỉm cười, nói:

- Ta chính là muốn Thôi tông chủ khai khẩn linh điền trong Trường BạchPhái, trồng nhiều loại linh thảo mà thôi. Mặt khác đến lúc đó ta sẽ cung cấp cho thế tục bán đảo Cao Ly rất nhiều loại dược thảo, nếu có tôngchủ cùng Trường Bạch Phái ủng hộ, chuyện này cũng dễ dàng hơn nhiều.

- Chỉ là chuyện này?

Thôi Vĩnh Chân kinh ngạc, vốn tưởng rằng Tùy Qua tặng bọn họ nhân tìnhlớn như thế, nhất định sẽ bảo bọn họ làm chuyện khó hoàn thành, khôngnghĩ tới Tùy Qua yêu cầu đơn giản như vậy.

- Đúng vậy.

Tùy Qua mỉm cười, lại làm cho người ta cảm thấy cao thâm mạt trắc, nói:

- Ta biết rõ Trường Bạch Phái cũng có linh điền, nhưng mà ta tin tưởngsố linh điền này cực nhỏ, nếu không Trường Bạch Phái cũng sẽ không thiếu đan dược. Cho nên ta hy vọng Trường Bạch Phái có thể khai khẩn thêmlinh điền, gieo trồng thêm nhiều linh thảo...

- Tùy tiên sinh có chỗ không biết.

Thôi Vĩnh Chân buồn rầu nói:

- Kỳ thật, chúng ta có nhiều linh thảo, khai khẩn nhiều linh điền, nhưng mà linh thảo cây non quá khó lấy được, thứ hai khai khẩn linh điền làchuyện cực kỳ hao phí linh khí, linh mạch của chúng ta có hạn, có ý màvô lực.

- Ta biết rõ.

Tùy Qua nói:

- Như vậy đi, ta xem linh điền của Trường Bạch Phái một chút. Đến lúcđó, ta tự nhiên sẽ giúp các ngươi khai khẩn linh điền, cung cấp linhthảo cây non cho các ngươi.

- Tùy tiên sinh, ngươi giúp chúng ta khai khẩn linh điền, còn muốn cung cấp linh thảo cây non... Cho chúng ta?

Lỗ Khiêm Thông còn cho rằng mình nghe lầm, Tùy Qua không chỉ không cótính toán lấy chỗ tốt của Trường Bạch Phái, còn cung cấp linh điên vàlinh thảo cây non cho Trường Bạch Phái, đây chính là chuyện tốt khôngthể tưởng tượng nổi, có thể nói là bánh từ trên trời rơi xuống.

- Đúng!

Tùy Qua ha cười ha hả.

- Ta biết rõ, các ngươi khẳng định không rõ vì sao ta làm thế, thậm chícử động này của ta là ngu xuẩn, nhưng mà đây cũng là bởi vì các ngươikhông biết tôn chỉ của Thần Thảo Tông, ý nghĩa tồn tại của Thần ThảoTông chính là khôi phục thiên địa như ban đầu, linh thảo khắp nơi trênđất, thiên tài địa bảo vô cùng đông đảo.

- Tùy tiên sinh có chí nguyện to lớn như thế, thật sự làm cho người ta sợ hãi thán phục.

Thôi Vĩnh Chân cảm thán một tiếng.

- Nhưng mà các ngươi cảm thấy không thể thực hiện được, đúng không?

Tùy Qua bật cười lớn, nói:

- Ta biết rõ, Thôi tông chủ nhất định sẽ cho rằng suy nghĩ của ta khôngthực tế. Nhưng mà không có sao, linh điền linh thảo nhiều thì cũng cólợi cho Trường Bạch Phái các ngươi, đúng không?

- Đúng!

Thôi Vĩnh Chân gật đầu nói:

- Đây quả thực chính là Tùy tiên sinh ban ân cho Trường Bạch Phái chúng ta.

- Ban ân thì không.

Tùy Qua nói:

- Ít nhất, hiện tại chỗ tốt còn chưa thấy. Nếu như mọi người hợp tác vui sướng, rất nhanh Thôi Vĩnh Chân sẽ biết chỗ tốt là cái gì.

- Tùy tiên sinh yên tâm, Trường Bạch Phái nhất định sẽ ủng hộ ngài.

Thôi Vĩnh Chân đã hạ quyết tâm đứng bên phía Tùy Qua, với tư cách ngườitu hành, với tư cách một tông chủ tông môn xuống dốc, Thôi Vĩnh Chânbiết rõ cách tận dụng thời cơ, Tùy Qua đại khái chính là hy vọng quậtkhởi duy nhất của Trường Bạch Phái.

Kỳ thật trong lòng Thôi Vĩnh Chân cũng có chí nguyện to lớn, chính là hy vọng Trường Bạch Phái một ngày kia cũng có thể trở thành siêu cấp tôngmôn như các tông môn lánh đời ở Hoa Hạ, tuy ý nghĩ này không thực tế,nhưng mà đây là mộng tưởng của hắn. Tuy Trường Bạch Phái có địa vị vôcùng tôn sùng ở Cao Ly, Thôi Vĩnh Chân hắn cũng là Cao Ly "Lão thần tiên ", nhưng chỉ cực hạn ở bán đảo Cao Ly mà thôi, nếu như ra khỏi bán đảoCao Ly, hắn chỉ là ếch ngồi đáy giếng, khó có thể đạt được bên ngoài tôn sùng và tán thành.

Mà Thôi Vĩnh Chân biết rõ, muốn được tu sĩ bên ngoài tôn sùng, cách duy nhất là chứng minh thực lực của mình.

Đúng, trong giới tu hành, chỉ có thực lực mới là tiêu chuẩn vĩnh hằng.

Đúng như Tùy Qua nói, tuy hắn là tu sĩ tới từ Hoa Hạ, trước kia khôngnhận ra Thôi Vĩnh Chân cùng Trường Bạch Phái, nhưng mà khi Tùy Qua thểhiện tu vị cường đại sánh ngang tu sĩ Hóa Thần Kỳ, nhanh chóng được Thôi Vĩnh Chân cùng Trường Bạch Phái tán thành, tôn kính, đây là chỗ tốt của thực lực, bất cứ lúc nào, chỉ cần có thực lực, vậy có thể được ngườikhác tôn kính và sợ hãi.

- Ta tuyệt đối tin tưởng thành ý của Thôi tông chủ và Trường Bạch Phái.

Tùy Qua nói ra:

- Không bằng, ta trước đi xem linh điền của Trường Bạch Phái các ngươi,sau đó lại nghĩ cách khai khẩn linh điền, gieo trồng linh thảo cây non.

- Cũng tốt, vậy mời Tùy tiên sinh cùng đi theo ta.

Thôi Vĩnh Chân nói ra.

Thôi Vĩnh Chân vừa muốn đứng lên dẫn Tùy Qua đi thị sát linh điền củaTrường Bạch Phái, thời điểm này có môn nhân Trường Bạch Phái báo lại:

- Bẩm báo tông chủ, bên ngoài sơn môn có một người Mỹ muốn cầu kiến tông chủ. Nhưng mà thần sắc của người này lại ngang ngược càn rỡ.

- Ngang ngược càn rỡ? Chẳng lẽ muốn tới Trường Bạch Phái giương oai hay sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.