Chương trước
Chương sau
- Thuận tiện.

Tùy Qua nói:

- Lần trước đi thăm linh điền của Thiên Lam Kiếm Tông, nói thực ra, đúng là quá không xưng, ít nhất với danh khí của Thiên Lam Kiếm Tông mà nói, xác thực là không xứng a.

- Cái này...

Tô Ngưng Yên trầm mặc một lát, than nhẹ nói:

- Tùy tiên sinh nói đúng, nhưng mà thứ như linh điền linh thảo cần hao phí thiên địa linh khí ân cần săn sóc, Thiên Lam Kiếm Tông gia đại nghiệp đại, các phương diện đều cần linh khí, không có khả năng dùng toàn bộ linh mạch vào linh điền

- Đây là đương nhiên, ta không phải cố ý vạch trần sở đoản của các ngươi, hơn nữa trước khi mọi người quen thuộc, độ tín nhiệm cũng phi thường có hạn, nếu lúc trước ta nói ra lời này, các ngươi ngược lại cảm thấy ta có dị tâm, cho nên chuyện này ta vẫn không có nói ra. Nhưng mà, hiện tại tất cả mọi người đã đứng cùng một thuyền, có thể tín nhiệm lẫn nhau. Cho nên, ta mới ý định nói ra chuyện này, sau đó đưa ra chuyện mọi người đều có lợi.

- Tùy tiên sinh nói cái gọi là cùng có lợi, rốt cuộc là chuyện gì?

Tô Ngưng Yên nghi ngờ nói.

- Kỳ thật rất đơn giản.

Tùy Qua nói:

- Chính là Thiên Lam Kiếm Tông các ngươi gieo trồng linh thảo thay Thần Thảo Tông, mà chúng ta dùng đan dược làm thù lao, đây chính là hợp tác của chúng ta, có phải mọi người cùng có lợi hay không?

- Đúng là như thế.

Tô Ngưng Yên gật đầu nói/

- Nhưng mà, ta có chút không rõ, Thần Thảo Tông cũng là tông môn, cần gì phải gieo trồng linh thảo trên núi của chúng ta chứ?

Nhìn ra được, nha đầu Tô Ngưng Yên vẫn cẩn thận.

- Tô cô nương ngươi cũng biết, gia đại nghiệp đại, bằng hữu của Thần Thảo Tông cũng không ít, tốn hao cực lớn, đây cũng có quan hệ tới tác phong của ta, Tô cô nương cũng biết, ta là người quen hùng hồn hào sảng. Bởi vì cái gọi là núi vàng núi bạc, cũng có ngày ăn hết, Thần Thảo Tông chúng ta gieo trồng không ít linh thảo, hơn nữa phương pháp gieo trồng linh thảo gieo xem như độc đáo, nhưng mà cũng không chịu nổi tiêu hao to lớn. Cho nên, ta mới đưa ra mục đích hợp tác này. Đương nhiên, đây là chuyện tốt mọi người cùng có lợi, đây là rõ ràng. Về phần các ngươi lo lắng tiêu hao linh mạch của Thiên Lam Kiếm Tông, ta có thể nói cho các ngươi biết cứ việc yên tâm, chuyện này không xảy ra, bởi vì linh điền cùng linh thảo tới một mức độ nhất định, chúng sẽ gia tăng nồng độ thiên địa linh khí.

- Lời này ta từng nghe nói qua, nhưng mà Thiên Lam Kiếm Tông cũng không có nhiều linh thảo như thế... đúng, linh thảo của Thần Thảo Tông có rất nhiều, cũng nói đúng hơn là cung cấp nhiều linh thảo cho chúng ta, làm cho những linh thảo này cải biến nồng độ thiên địa linh khí của Thiên Lam Kiếm Tông đúng không? Kể từ đó, Thiên Lam Kiếm Tông có thể giúp các ngươi gieo trồng linh thảo, đồng thời cũng không tiêu hao linh khí vốn có của chúng ta, nhưng lại có thể gia tăng nồng độ linh khí trong sơn môn lên, là như thế này sao?

Tô Ngưng Yên kích động.

- Đúng là như thế!

Tùy Qua gật đầu, mỉm cười nói:

- Cho nên đây là chuyện cùng có lợi, nhưng mà chuyện này phải tiến hành nhanh, tiến hành càng nhanh thì chỗ tốt càng lớn.

- Tùy tiên sinh, ngươi ý định trồng bao nhiêu linh thảo ở Thiên Lam Kiếm Tông đây?

Tô Ngưng Yên hỏi.

- Ta cũng dễ nắm chắc hơn.

- Bao nhiêu gốc sao?

Tùy Qua mỉm cười, nói:

- Nếu như dùng gốc mà tính toán, ít nhất cũng là ngàn vạn mà tính. Nếu không sao có thể tăng nồng độ linh khí của Thiên Lam Kiếm Tông lên chứ?

- Ngàn vạn gốc? Còn là ít nhất-- trời ơi, Thần Thảo Tông các ngươi rốt cuộc có bao nhiêu linh thảo?

Tô Ngưng Yên kinh hô nói.

- Đây chính là bí mật.

Tùy Qua cười nói:

- Chuyện này ta thấy không thành vấn đề, nếu như không có vấn đề thì ta với ngươi cùng đi Thiên Lam Kiếm Tông, sau đó bàn chuyện này với cao tầng. Sau khi làm xong chuyện này, ta còn phải làm việc khác.

- Ta cảm thấy vấn đề không lớn.

Tô Ngưng Yên nói:

- Đã như vậy, mời Tùy tiên sinh theo ta về Thiên Lam Kiếm Tông a.

- Đúng là như thế, chuyện này nên làm sớm.

Tùy Qua gật đầu nói, sau đó theo Tô Ngưng Yên cùng đi tới Thiên Lam Kiếm Tông.

Đối với Tùy Qua tới lần này, Tô Ngạn Tiên tỏ vẻ hoan nghênh, nhưng đồng thời cũng ngạc nhiên, tiếp khách trong nội đường, Tô Ngạn Tiên nhìn Tùy Qua hỏi:

- Tùy tiên sinh tới đây là này có chuyện tốt sao?

- Đương nhiên là chuyện tốt.

Tùy Qua cười nói:

- Tuyệt đối là chuyện mọi người cùng có lợi. Ngưng Yên cô nương, ngươi có thể giải thích không?

Có mấy lời, cho dù là cùng nội dung, thông qua người một nhà nói ra thường thường có sức thuyết phục hơn, bởi vì trong tiềm thức người ta bài xích người ngoài, đối với người từ ngoài đến trước tiên sẽ có nghi vấn.

- Tùy tiên sinh ý định tiến hành hợp tác gieo trồng linh thảo với Thiên Lam Kiếm Tông...

Tô Ngạn Tiên chậm rãi mà nói, mang chuyện hợp tác gieo trồng linh thảo giữa Tùy Qua cùng Thiên Lam Kiếm Tông nói rõ cho Tô Ngạn Tiên nghe một lần, bởi vì Tô Ngưng Yên trước đó thu một ít chỗ tốt từ Tùy Qua, cho nên cũng hỗ trợ Tùy Qua níu chuyện. Đương nhiên, chuyện này ai nhìn cũng là chuyện tốt, đối với Thiên Lam Kiếm Tông đương nhiên càng không ngoại lệ.

Quả nhiên, Tô Ngạn Tiên nghe xong, tươi cười như gió xuân.

- Tùy tiên sinh, ngươi đề nghị này với Thiên Lam Kiếm Tông là chuyện tốt. Nhưng mà ở phương diện này, ngươi có yêu cầu gì không?

- Ta yêu cầu chính là gieo trồng linh thảo, Thiên Lam Kiếm Tông không thể tùy ý ngắt lấy luyện đan, mà phải giao cho Thần Thảo Tông. Để báo đáp lại, chúng ta cung cấp đan dược cho các ngươi.

Tùy Qua nói.

- Ta có thể hiểu là Thần Thảo Tông cung cấp linh điền cùng linh thảo cây non cho chúng ta gieo trồng, chúng ta chỉ cung cấp địa bàn cùng phòng hộ, sau đó gieo trồng linh thảo giao theo hệ số cho Thần Thảo Tông, thù lao của chúng ta là đan dược, đúng không?

Tô Ngạn Tiên hỏi:

- Ngươi là muốn Thiên Lam Kiếm Tông làm công cho Thần Thảo Tông hay sao?

- Tô tông chủ, hợp tác là hợp tác, cũng không phải là làm công.

Tùy Qua nghiêm mặt nói:

- Mặt khác, Thiên Lam Kiếm Tông cũng không cần chuyên môn phái ra người đến tiến hành quản lý, bởi vì ta tự nhiên có người quản lý linh điền!

- Cái gì? Ý của ngươi là muốn an bài một đám người của Thần Thảo Tông ở Thiên Lam Kiếm Tông ? Tùy tiên sinh, ngươi làm thế sợ là không được.

Tô Ngạn Tiên lắc đầu nói ra, với tư cách tông chủ, nàng đương nhiên là người có chủ kiến.

- Không phải an bài người Thần Thảo Tông, mà là những vật này.

Tùy Qua cười ha hả, mang một đầu yêu thảo từ trong Hồng Mông thạch thả ra ngoài, yêu thảo vừa xuất hiện, lập tức hạ bái với Tùy Qua, nói:

- Không biết chủ nhân có gì phân phó?

- Đây là yêu thảo?

Tô Ngạn Tiên ngữ khí không phải rất khẳng định, bởi vì yêu thảo thứ này nàng cũng chỉ nhìn thấy trên Côn Lôn, nhưng mà hình thái yêu thảo lại khác. Thiên địa linh khí hiện tại, đạt được mấy gốc linh thảo xem như dẫm cứt chó, chớ nói chi là đồ vật cao cấp như yêu thảo.

- Đương nhiên.

Tùy Qua nói:

- Ta ý định mang vài cọng yêu thảo lưu lại trong Thiên Lam Kiếm Tông, cho chúng nó quản lý linh điền, cho nên chuyện còn lại, đều không nhọc người Thiên Lam Kiếm Tông đi làm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.