Chương trước
Chương sau
Nhưng mà sau khi trầm mặc, đối phương rốt cục lên tiếng:

- Năm tỷ!

Mặt mĩ Côn Lôn tông giá trị năm tỷ Tinh Nguyên Đan!

Đối phương rõ ràng không có lùi bước vì cái giá bốn tỷ Tinh Nguyên Đan, có thể thấy môn nhân Côn Lôn tông cao ngạo cỡ nào.

Nhưng mà đối với đồ vật Tùy Qua nhất định phải có, hắn phải lấy tới tay dù bằng bất cứ giá nào.

Huống chi hôm nay Tinh Nguyên Đan với hắn mà nói, tác dụng khong lớn.

Tùy Qua xem ra, trong tương lai không lâu, giá trị Tinh Nguyên Đan sẽ bị giảm dần. Đương nhiên đây cũng không phải là vì Tinh Nguyên Đan không có hữu dụng, mà là vì thời điểm thiên địa đại kiếp nạn tiến tới, nguy hiểm cùng kỳ ngộ cùng tồn tại, các loại tài liệu luyện đan nhiều hơn, khi đó tác dụng của Tinh Nguyên Đan nhỏ đi rất nhiều. Bởi vậy cứ trắng trợn tiêu xài thứ giảm giá trị là hành động sáng suốt.

Bi ai lớn nhất đời, chính là không ai chịu nổi nhìn thấy tài phú mình cực khổ tích góp từng chút một, sau đó hóa thành hư ảo.

Cho nên Tùy Qua lại quyết đoán tăng giá.

- Sáu tỷ!

Lần tăng giá này triệt để thấy rõ quyêt tâm thắng cuộc của Tùy Qua.

Bởi vì trong mắt nhiều người xem ra, Tùy Qua khai ra giá sáu tỷ đã vượt qua giá trị thượng cổ ma hài, mục đích của hắn là quét mặt mũi của Côn Lôn tông.

Môn nhân Côn Lôn ở tầng cao nhất hiển nhiên cũng hiểu rõ điểm này, sau khi trầm mặc một lát, mở miệng nói:

- Chúc mừng ngươi, Chu đạo hữu! Con đường phía trước trân trọng!

Đối phương không có phóng xuất sát khí, nhưng mà mấy chữ "Con đường phía trước trân trọng", không thể nghi ngờ đã cho thấy quyết tâm nhắm vào Tùy Qua của hắn.

Tùy Qua biết rõ sau khi hắn ra khỏi Long Hổ Tông, con đường của hắn chỉ sợ không thái bình. Dù sao lúc này đắc tội người Côn Lôn tông, hơn nữa người Long Hổ Tông cũng không có cảm tình với hắn, chỉ cần Tùy Qua vừa ra khỏi Long Hổ Tông, con đường của hắn có thể nghĩ.

- Đa tạ.

Tùy Qua cười ha hả, đấu giá chấm dứt, hắn lập tức thu thượng cổ ma hài vào trong Hồng Mông thạch.

Đương nhiên Tùy Qua đã nghiệm chứng thứ này là hàng thật.

Tùy Qua vốn thất vọng khi đi tới phường thị lần này, nhưng mà sau khi hắn đạt được thượng cổ ma hài, Tùy Qua cảm giác không uổng chuyến đi này. Sau khi thượng cổ ma hài tới tay, Tô Ngưng Yên liền dùng truyền âm nhập mật nhắc nhở Tùy Qua:

- Đồ vật đã tới tay, chúng ta đi nhanh đi. Ngươi đã đắc tội Côn Lôn, người Long Hổ Tông không có cảm tình gì với ngươi, ở tại chỗ này không phải ý kiến hay. Thấy tốt thì lấy! Ta sẽ bảo người Thiên Lam Kiếm Tông tới tiếp ứng ngươi.

- Không cần.

Tùy Qua nói:

- Còn chưa có náo nhiệt mà, làm gì vội vã tỏ lập trường như thế.

- Ngươi còn muốn lưu lại, ngươi thật sự là không sợ có chuyện à?

Tô Ngưng Yên kinh hô, nàng đã cảm giác được vài đạo thần niệm mang theo địch ý quét qua thân thể Tùy Qua.

Tùy Qua tên này "khoe của" với người Côn Lôn tông, hiển nhiên có người thèm muốn.

Mà Tùy Qua thằng này lại không sợ chút nào, vẫn có ý định ở lại đây.

Nhưng Tùy Qua cố ý như thế, Tô Ngưng Yên không có biện pháp gì.

Tùy Qua làm như vậy, kỳ thật cũng không phải là ngu xuẩn, mà là hắn có suy nghĩ của mình. Lúc này đạt được hai mươi giọt thần ma máu huyết cùng thượng cổ ma hài, Tùy Qua có thể nói là thu hoạch không nhỏ, theo lý thuyết thấy tốt thì lấy là đúng vậy. Nhưng mà Tùy Qua biết rõ hiện tại mang theo Tô Ngưng Yên chạy đi, ngược lại dễ dàng trở thành mục tiêu của người ta, bởi vì hiện tại rời khỏi cũng không có nhiều người. Muốn an toàn rời khỏi, đương nhiên là thừa lúc nhiều người, thế cục hỗn loạn mới dễ rời đi.

Mặt khác đêm dài lắm mộng, Tùy Qua đã đạt được nhiều chỗ tốt như thế, liền ý định lập tức cho Hồng Mông Thụ hấp thu.

Nếu như là người khác, thiên tân vạn khổ, hao phí giá tiền rất lớn mua được món đồ gì đó, nhất định sẽ nghĩ tất cả biện pháp lợi dụng, không nỡ lãng phí một chút nguyên khí, nhưng mà Tùy Qua thì khác, hắn xem ra, hiện tại nếu vấn đề có thể dùng "Tiền" giải quyết, nó không tính toán là vấn đề. Thần ma máu huyết, thượng cổ ma hài tuy trân quý, nhưng mà chỉ cần có thể cho Hồng Mông Thụ hấp thu, tăng tốc độ sinh trưởng, sinh ra biến hóa, tuyệt đối đáng giá.

Tùy Qua nhớ rõ Hồng Mông Thụ lần đầu tiên hấp thu thần ma máu huyết, là hấp thu huyết ma máu huyết, Hồng Mông thạch trải qua một thời gian thật dài mới hoàn toàn luyện hóa một giọt máu này. Về sau từ chỗ Thiên Lam Kiếm Tông thu hoạch ba giọt thần ma máu huyết, Hồng Mông thạch chỉ dùng thời gian một phần mười lúc trước cũng đã luyện hóa toàn bộ ba giọt thần ma máu huyết.

Mà hôm nay tốc độ luyện hóa của Hồng Mông Thụ đã nhanh hơn, Tùy Qua cho hai mươi giọt thần ma máu huyết vào, Hồng Mông Thụ giống như ác lang nhìn thấy đồ ăn, rất nhanh hút òoàn bộ vào, sau đó nhanh chóng luyện hóa hấp thu, Tùy Qua cảm giác rõ ràng, Hồng Mông Thụ hấp thu thần ma máu huyết xong, nó giống như ăn thuốc kích thích, tốc độ sinh trưởng gia tăng, thân cây, nhánh cây lớn lên không ít, hơn nữa...

Lại nhiều ra hai mươi đóa hoa.

Tâm tình Tùy Qua kích động, kích động còn mang theo vài phần thất vọng, bởi vì Tùy Qua vốn tưởng rằng hấp thu hai mươi giọt thần ma máu huyết xong, bốn đóa hoa của Hồng Mông Thụ trước đó sẽ ngưng tụ ra mấy quả, ai biết vẫn chỉ là nở hoa. Nhưng mà hoa trên đầu cành Hồng Mông Thụ không phải bài trí, mà là bảo bối tự nhiên có thể tụ tập cùng phóng thích nguyên khí khổng lồ, quan trọng hơn là, chúng còn có thể hấp thu Hồng Mông tử khí, xúc tiến cùng kích thích linh thảo trong Hồng Mông thạch sinh trưởng.

Hồng Mông Thụ nhiều ra hai mươi đóa hoa, lực lượng Tùy Qua có thể bạo phát tăng lên rất nhiều.

Lúc Hồng Mông Thụ triệt để luyện hóa hấp thu hai mươi giọt thần ma máu huyết, Tùy Qua bắt đầu đặt lực chú ý vào thượng cổ ma hài.

Cái gọi là thượng cổ ma hài, chính là hài cốt ma tu lưu lại. Chủ nhân xương cốt này vốn có cơ hội thành thần ma, nhưng vào thời khắc mấu chốt, một bước cuối cùng thì chết đi, Tùy Qua không biết và cũng không muốn biết vì sao hắn chết, nhưng mà Tùy Qua muốn ép lực lượng của thượng cổ ma hài cho Hồng Mông Thụ hấp thu.

Nhưng mà chuyện này không dễ dàng.

Xương cốt này tuy không phải hài cốt thần ma chân chính, nhưng mà cũng thập phần tiếp cận. Cho nên hắn trải qua thiên kiếp to lớn của Độ Kiếp kỳ, bởi vậy cho dù là Tùy Qua dùng Hồng Mông Thụ và thiên kiếp thần lôi, cũng không thể triệt để xóa đi ý niệm trong xương cốt. Trong ma cốt này lưu lại thần niệm của cường giả tuyệt thế sắp thành thần ma, vô cùng kiên cố, thiên kiếp thần lôi cũng không thể rung chuyển nửa phần.

Muốn dễ dàng luyện hóa, căn bản là chuyện không có khả năng.

Tùy Qua ý thức được hắn không cách nào luyện hóa thứ này, hắn giao xương cốt cho Hồng Mông Thụ.

Nếu Hồng Mông Thụ sinh ra dục vọng mãnh liệt với thứ này. Nhìn qua xem nó làm sao luyện hóa thứ này.

Tùy Qua mang thượng cổ ma hài đưa vào Hồng Mông Thụ, sau đó tinh thần lực hình thành phân thân tọa trấn, xem Hồng Mông Thụ làm sao hấp thu thượng cổ ma hài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.