Chương trước
Chương sau
- Không sai, đừng nói cho nàng.

Cao Phong và Liễu Tiểu Đồng cũng vội vàng phụ họa.

- Chúng ta muốn để nàng vui mừng một chút, yên tâm một chút.

Giang Đào nói:

- Ngươi không biết, trong thời gian này nàng rất nghiêm khắc, ta nghĩ có lẽ nàng thấy tiến độ tu hành của chúng ta vô cùng chậm chạp, cho nêntrong lòng rất không thoải mái, chỉ không nói ra mà thôi. Hiện tại,chúng ta có đan dược, tiến bộ khẳng định rất nhanh, chúng ta cũng chỉmuốn cho nàng cao hứng, hơn nữa để cho nàng biết, đây đều là kết quảnàng thao luyện chúng ta.

- Được. . . không thành vấn đề.

Tùy Qua vội vàng bảo đảm, chẳng qua trong lòng hắn cũng đang buồn bực,thật ra trước đó hắn cũng đã gặp mặt Cát Hiểu Mẫn, hơn nữa đã kêu CátHiểu Mẫn dựa theo kế hoạch sau khi bọn họ sử dụng Tinh Nguyên Đan, tiếnhành thao luyện gấp bội. Đáng thương ba huynh đệ này vẫn chẳng hề haybiết.

Có một số việc khi đã bắt đầu, sẽ không chấm dứt.

Giống như tổ ong vò vẽ, chỉ cần tổ ong vẫn còn, phiền toái sẽ rất khó kết thúc.

Thục Sơn Kiếm Tông, Không Động Môn vẫn đang điều tra cái chết của HoàngLinh Phong, Hồ Hầu Minh, chẳng qua không tìm được đầu mối, cho nên cuốicùng tính khoản sổ sách này lên đầu Thần Thảo Tông và Tùy Qua.

Thật ra, cho dù tính trên đầu Tùy Qua cũng không coi là oan, vì chuyệnnày chính là hắn làm, nhưng Tùy Qua dĩ nhiên sẽ không thừa nhận.

Chẳng qua, lần trước Tùy Qua dùng khí thế uy hiếp Hồ Trung Đình, đã mộtthời gian ngắn. Sự thật chứng minh, có một số việc sẽ không theo thờigian trôi qua mà quên lãng , hơn nữa những chuyện này đều có thể bị xớira bất cứ lúc nào, khi có một số người cho rằng bọn chúng còn có chútgiá trị lợi dụng.

Tỷ dụ như hôm nay, người của Không Động Môn lại tìm tới Thần Thảo Tông, chính là nhắm vào chuyện này mà đến.

Nhưng, lần này Không Động Môn không huy động nhân lực, cũng không đicùng người của Thục Sơn Kiếm Tông. Lần này người của Không Động Môn tớiđây, Tùy Qua cũng biết, người này tên là Đàm Hạo Huy, tu vi Hóa Thần sơkỳ, một vị trưởng lão của Không Động Môn.

Đối phương lần này tới rất có lễ nghĩa, Tùy Qua dĩ nhiên cũng không thểtrực tiếp la đánh kêu giết, cho nên cho người mời Đàm Hạo Huy vào phòngđón khách.

- Tùy tiên sinh, lần trước có chỗ mạo phạm, xin hãy tha lỗi.

Đàm Hạo Huy cười, chắp tay chào Tùy Qua, tư thái rất khiêm tốn.

- Nếu Đàm trưởng lão đã hữu lễ như vậy, có lẽ chuyện cũng đã giải quyết.

Tùy Qua bình tĩnh nói :

- Nếu Đàm trưởng lão vẫn vì chuyện cái chết của Hồ Hầu Minh mà đến đây,ta chỉ có thể nói xin lỗi. Mặc dù Không Động Môn các ngươi mất đi một gã đệ tử đắc lực, ta cũng cảm thấy tiếc hận thay các ngươi, nhưng cũng chỉ tiếc hận mà thôi, ta và hắn trước đó cũng không có giao tình gì, huốngchi hắn và Hoàng Linh Phong còn bắt đi nữ nhân của ta.

- Cái này. . . Tùy tiên sinh, chuyện này đúng sai thế nào, chúng ta tạm dừng không nói.

Đàm Hạo Huy giải thích:

- Ta và ngươi đều là người trong giới tu hành, dĩ nhiên nên dựa theo quy củ của giới tu hành làm việc. Không biết Tùy tiên sinh có tin tưởng một luật thép: phán đoán tiêu chuẩn thị phi của giới tu hành, thường khôngphải ở công đạo nhân tâm, cũng không phải ở chính nghĩa và tà ác, tiêuchuẩn duy nhất chính là thực lực của song phương.

- Làm sao, nghe ý tứ của Đàm trưởng lão, thực lực của Thần Thảo Tôngchúng ta không bằng Không Động Môn các ngươi, cho nên có thể khi dễ?

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, lộ ra vẻ cực kỳ khó chịu.

- Tùy tiên sinh đừng tức giận.

Đàm Hạo Huy nói tiếp:

- Ta biết ta nói như vậy, Tùy tiên sinh nhất định sẽ mất hứng. Nhưng, ta cũng thực sự cầu thị, thử nghĩ nếu như không phải vì bản thân Tùy tiên sinh có tu vi cao thâm, ngoài ra còn có Thiên Lam Kiếm Tông làm núidựa, ngươi cho rằng giữa chúng ta còn có cơ hội đàm phán hay sao?

Lời này của Đàm Hạo Huy cũng là lời nói thật.

Cường giả không cần tiến hành đàm phán với người quá yếu, bởi vì căn bản không cần.

Cái gọi là đàm phán, sẽ chỉ tiến hành khi thực lực hai bên xê xích không quá xa.

Nếu như thực lực của Thần Thảo Tông và Tùy Qua quá yếu, Không Động Môncũng sớm diệt môn bọn họ rồi, đích xác là không cần đàm phán.

- Lời này của Đàm trưởng lão, mặc dù nghe không xuôi tai, nhưng cũng không phải không có đạo lý.

Tùy Qua nói:

- Chỉ có điều, nếu Đàm trưởng lão cho rằng ta có tư cách đàm phán với các ngươi, không biết lần này ngươi muốn nói cái gì?

- Oan gia nên giải không nên kết.

Sau câu nói này của Đàm Hạo Huy, hướng gió đã dẫn tới phương diện hợp tác:

- Thật ra, lần này ta đến đây, chính là muốn hóa giải ân oán giữa KhôngĐộng Môn chúng ta và Thần Thảo Tông. Nếu Thần Thảo Tông không đối phóvới Hồ Hầu Minh, như vậy song phương cũng không tính là thâm cừu đạihận. Huống chi, lúc trước đám người Hồ Hầu Minh tới Thần Thảo Tông, cũng không phải muốn gây chuyện thị phi, mà là vì tìm kiếm cơ hội hợp tác.

- Tìm kiếm cơ hội hợp tác? Xem ra phương thức tìm kiếm hợp tác của Không Động Môn thật sự rất đặc biệt.

Tùy Qua châm chọc một câu, lại hỏi tiếp:

- Nhưng, lần này cái gọi là hợp tác của Đàm trưởng lão không biết có nội dung như thế nào?

- Ta cho rằng, biện pháp hóa giải ân oán tốt nhất chính là tìm kiếm hợptác. Sau khi hợp tác hữu hảo, cừu hận của song phương cũng sẽ từ từ phai nhạt. Gần đây, ta nghe nói một tin, nói là Thần Thảo Tông phân bố linh điền, linh thảo ở rất nhiều nơi. Không biết, tin tức này có thể tin hay không?

- Tin tức có thể tin hay không, còn phải hỏi người chịu trách nhiệm thu thập tin tức của Không Động Môn các ngươi.

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Nhưng, nếu ngươi hỏi chuyện này, ta cũng không ngại nói cho ngươibiết. Không sai, Thần Thảo Tông chúng ta đang làm chuyện này.

- Thì ra là tin đồn thật sự.

Đàm Hạo Huy có vẻ kích động:

- Nhưng, Thần Thảo Tông bố trí linh điền, linh thảo quy mô lớn như vậy, các ngươi lấy đại thủ bút như vậy từ đâu ra?

- Khụ khụ!

Tùy Qua ho khan mấy tiếng:

- Đàm trưởng lão, vấn đề này của ngươi có phải có quá ... ?

Đàm Hạo Huy cũng ý thức được vấn đề này của mình có chút nhạy cảm, cho nên cười khan một tiếng, mới nói tiếp:

- Thần Thảo Tông thủ bút to lớn, làm người ta bội phục. Chẳng qua, không biết Tùy tiên sinh có suy nghĩ đến người hợp tác mới hay không, tỷ nhưKhông Động Môn chúng ta chẳng hạn.

- Đàm trưởng lão, ngươi đang nói đùa gì vậy?

Tùy Qua hừ lạnh nói:

- Đầu óc của ngươi có vấn đề sao. Không sai, Thần Thảo Tông chúng tađang tìm kiếm người hợp tác mới, nhưng làm sao ta có thể hợp tác vớiKhông Động Môn các ngươi. Nói đúng hơn, ta không dám hợp tác với KhôngĐộng Môn các ngươi!

- Tùy tiên sinh, tại sao lại nói như vậy?

Đàm Hạo Huy ra vẻ kinh ngạc.

- Không Động Môn các ngươi mạnh như vậy, lợi hại như vậy, ta và các ngươi hợp tác, không phải là bảo hổ lột da sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.