Chương trước
Chương sau
Những ma vật, hoang thú hiện thân còn chưa rõ ràng lắm, nhưng mà bị Tùy Qua giam cầm, đã kích ra lửa giận, đều giết qua phía Tùy Qua, mà Tùy Qua muốn làm chính là hiệu quảnày, một mặt lưu chút vết thương trên người, một mặt ngó về phía gần gió lốc vị trí sơn môn Côn Lôn tông, sau đó quát to:

- Oanh! Yêu ma các ngươi lại dám ở gần Côn Lôn tiên sơn, còn không lùiđi! Các ngươi sát hại Chu Huyền Dã tiền bối của Côn Lôn tông, ta nhấtđịnh sẽ báo cho người Côn Lôn tông biết... Sát!

Tùy Qua kích đấu với một đám yêu ma, vừa đánh vừa lui, tuy trên người bị thương, nhưng mà cũng không lo ngại, hắn tin tưởng chỉ cần người CônLôn tông không phải kẻ điếc, nhất định sẽ bị hấp dẫn tới.

Quả nhiên, qua một hồi xuất hiện một tu sĩ trung niên Nguyên Anh hậu kỳ, thúc dục một kiện tuyệt phẩm bảo khí lợi hại thoải mái chém giết ma vật quanh người Tùy Qua, sau đó thu thân thể của ma vật lại, nguyên anhcũng quay về trong người, lúc này mới ngạo mạn nhìn qua Tùy Qua nói:

- Ngươi là người Long Hổ Tông?

- Đúng!

Tùy Qua cung kính nói:

- Sư huynh, ta tới Côn Lôn tông bẩm báo một kiện cực kỳ trọng yếu,chuyện này liên quan tới an nguy của thái thượng trưởng lão Chu Huyền Dã của quý tông.

- Úc? Thái thượng trưởng lão?

Tu sĩ trung niên do dự một lát, sau đó nói:

- Vậy ngươi đi theo ta!

- Vâng, thỉnh sư huynh dẫn đường.

Tùy Qua ứng một tiếng, đi theo tu sĩ trung niên vào trong gió lốc.

- Theo sát ta. Nếu như đi nhầm đường, mất mạng cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi!

Tu sĩ trung niên hừ lạnh một tiếng.

- Đúng, đúng!

Tùy Qua vội vàng nói, theo sát bộ pháp tu sĩ trung niên này.

Qua chừng mười phút sau, gió tuyết bốn phía dừng lại, sau đó Tùy Qua đivào trong núi cao, hai cột đá lớn đứng sừng sững, nhìn qua giống như cột chống trời, trên hai tảng đá khắc phù văn huyền ảo cổ xưa, Tùy Quakhông nhận biết. Nhưng mà từ hai cột đá đó, một tấm biển tỏa ra kimquang vạn trượng, trên đó viết hai chữ "Côn Lôn" lớn, rất uy phong.

Tùy Qua và tu sĩ trung niên vừa đi tới chỗ cột đá, nhìn thấy bên trong có hai tu sĩ trung niên đi ra, dò xét Tùy Qua một phen.

- Ngươi là người phương nào?

- Ta là Triệu Tuyên, môn nhân Long Hổ Tông.

Tùy Qua cung kính nói:

- Ta đặc biệt tới Côn Lôn tông bẩm báo một chuyện cực kỳ trọng yếu.

- Tính toán, cho hắn mấy lá gan cũng không dám nói dối, chút tu vị của hắn cũng không lật nổi sóng cồn gì.

Tu sĩ thanh niên khác nói ra, bảo hai người đi vào cột đá.

Tiến vào cột đá, Tùy Qua lập tức đi tới nơi khác.

Phải nói là thế giới khác, bởi vì cảnh tượng nơi này thật sự có chút giống tiên cảnh chân chính.

Côn Lôn tông, không hổ là lão đạo trong tông môn lánh đời, chỉ cần cảnh tượng sơn môn đã không giống bình thường.

Trong Côn Lôn tông, tất cả sơn đô đều lơ lửng trên bầu trời, dường nhưhoàn toàn không bị lực hút địa cầu hút xuống, mà trên thực tế cũng đúnglà như thế. Cho dù không cần phi hành thuật, người cũng sẽ không bị ngãchết. Tùy Qua biết rõ, đây là bởi vì trong thế giới này đã nghịch chuyển thiên địa pháp tắc, cho nên không cảm ứng được trọng lực ở đây. Mặtkhác, không hổ là Côn Lôn tông, linh khí nơi này rất đậm, làm cho TùyQua cảm giác thiên địa linh mạch đều bị người Côn Lôn tông chiếm giữ.

Mặt khác, vô số tòa núi cao lơ lửng trên bầu trời, mỗi một ngọn núi đềudi động chậm rãi, chuyện này làm cho Tùy Qua cảm giác được mỗi ngọn núilà một phần của trận pháp, cả Côn Lôn tông có lẽ chính là một trận phápcực lớn.

Nhưng mà Tùy Qua đã sớm nghĩ tới kết quả như thế, cho nên hắn vẫn mang theo Trúc Vấn Quân.

Được tu sĩ trung niên dẫn đi, Tùy Qua đi vào một ngọn núi to lớn, từchân núi tới đỉnh núi có một cầu thang dốc đứng, những cầu thang này hơn mười vạn bậc, mỗi một bậc rộng ba xích ba thốn, không nhiều lắm cũngkhông ít. Mỗi cách ba bậc sẽ có đệ tử Côn Lôn tông đứng, những đệ tử này đứng nghiêm nghị, càng tăng thêm uy nghiêm cho ngọn núi này.

Càng thêm quái dị là, cho dù như thế nào, phương vị của mặt trời vĩnhviễn đứng trên đầu của đinh núi, cho nên trên ngọn núi này, dường nhưvĩnh viễn có vạn đạo hào quang chiếu xuống.

Đây chính là tông chủ Côn Lôn tông Phong Thiên Vũ, cũng là trụ cột của Côn Lôn tông.

Đạo nhân trung niên mang theo Tùy Qua, rất nhanh đi bộ xuống, sau lưng hai người bọn họ xuất hiện một bóng dài.

Đối với tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà nói, cho dù là vạn bậc thang cũng chỉ đi một chút là tới.

Tùy Qua cũng biết, khi vạn bậc thang này mở ra, chính là vì để cho người tông môn khác đi tư đây lên, mục đích khiến người tông môn lánh đờikhác như đang đi hành hương.

Côn Lôn tông muốn chính là loại cao cao tại thượng này, cảm giác quan sát chúng sinh.

Tùy Qua và đạo nhân trung niên đi lên núi, sau đó đi tới một đại điện ởlưng chừng núi, bởi vì dùng tu vị cảnh giới của Tùy Qua đương nhiênkhông có tư cách lên đỉnh núi. Nếu như muốn lên đỉnh núi, ít nhất cũngcần có tu vị Hóa Thần Kỳ mới được.

Tùy Qua tiến vào trong đại điện, sau đó nhìn thấy phó tông chủ Côn Lôn tông.

Tuy là phó tông chủ, nhưng mà tu vị tên này đã tới Hóa Thần trung kỳ.

Người này tên là Triệu Trạch, bộ dáng chừng năm mươi tuổi, hắn ngồi ngay ngắn trên bảo tọa giữa đại điện, ánh mắt nhìn qua Tùy Qua và đạo nhântrung niên, đạo nhân trung niên vội vàng nhìn Tùy Qua nói ra:

- Đây là phó môn chủ Côn Lôn tông Triệu Trạch, ngươi còn không bái kiến?

Bái kiến?

Chính là muốn quỳ xuống.

Người Côn Lôn tông quả nhiên cực kỳ cao ngạo, Tùy Qua chỉ tới "Đưa tin" , không chỉ có không có được lễ ngộ, còn phải hạ bái, thật sự là hunghăng càn quấy tới cực điểm.

Tùy Qua vẫn đứng đó, chỉ bình tĩnh nói:

- Ta là tới bẩm báo chuyện thái thượng trưởng lão Côn Lôn tông bẩm báo Chu Huyền Dã, hắn hiện tại bị một đám yêu ma lợi hại --

- Ngươi gặp bổn tọa, vì sao không quỳ?

Phó môn chủ Côn Lôn tông Triệu Trạch lạnh lùng nói:

- Nếu là đệ tử Long Hổ Tông thì vì sao không hiểu quy củ?

- Ta là tới báo tin, cũng không phải tới bái kiến ai.

Tùy Qua hừ nhẹ một tiếng.

- Làm càn!

Triệu Trạch gầm lên, một tiếng sấm rền vang lên.

- Bổn tọa cho ngươi quỳ xuống, đó là để mắt tới ngươi. Không thể ngờngươi không biết điều như thế, hẳn là, ngươi cho rằng bổn tọa không cóbiện pháp với ngươi sao?

- Hẳn là các ngươi không để ý sống chết của Chu trưởng lão hay sao?

Tùy Qua làm bộ khiếp đảm nói.

- Chu trưởng lão chính là siêu cấp cường giả Hóa Thần hậu kỳ, làm gì cóchuyện bị yêu ma gây thương tích, cho dù không địch lại yêu ma số lượngđông đảo, nhưng ít ra cũng có thể bình yên vô sự thoát đi -- ngược lạilà ngươi, rõ ràng không biết tôn ti, gặp bổn tọa mà không quỳ...

Từ trong lời của Triệu Trạch nói, Tùy Qua nghe ra tên này căn bản không quan tâm Chu Huyền Dã chết sống ra sao.

Chuyện này càng gián tiếp lộ ra một tin tức của Tùy Qua -- Côn Lôn tôngtuy thực lực mạnh mẽ, nhưng mà trong nội bộ bằng mặt không bằng lòng, ví dụ như phó môn chủ Triệu Trạch này, hiển nhiên sẽ không có đặt sự sốngchết của Chu Huyền Dã trong lòng, hoặc là nói hắn hy vọng nhìn thấy ChuHuyền Dã tử vong, bởi vì trong Côn Lôn tông phân thành các trận doanhkhác nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.