Chương trước
Chương sau
Tùy Qua còn chưa thông quathần niệm ra lệnh cho thực vật nơi đây biến thành tai mắt, lúc nghetrong bầu trời có âm thanh uy nghêm vang vọng:

- Hôm nay là ngày nào, ngay cả tiểu tạp chủng tu vị Nguyên Anh kỳ cũngdám xâm nhập vào trong Lang Huyên Động Thiên. Tiểu tạp chủng, ngươi chán sống sao!

Bị phát hiện!

Trong lòng Tùy Qua hơi kinh hãi.

Vốn cho rằng hành tung của mình rất bí mật, không nghĩ tới vừa mới vào đã bị phát hiện..

- Nếu ngươi cuồng vọng như vậy, không cần trốn trốn tránh tránh, hiện thân đi.

Tùy Qua rất nhanh trấn định lại, bắt đầu dùng lời lẽ khích đối phương hiện thân.

- Hẳn là, ngươi là lão tạp chủng nhát gan?

- Muốn chết!

Đối phương kêu lên, sau đó trong hư không xuất hêện thân ảnh một ông lão.

Tu vị lão nhân này đạt tới Hóa Thần hậu kỳ đỉnh phong, dường như chỉ còn cách nửa bước là bước qua cánh cửa Luyện Hư kỳ, cho nên lão đạo này cókhí thế uy áp còn mạnh hơn tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ rất nhiều, nhưng mà còn chưa đủ khiến Tùy Qua phải sợ.

- Ngươi quả nhiên hiện thân.

Tùy Qua nhàn nhạt nói"

- Nhưng mà ngươi cho rằng có thể giết ta được sao?

- Tiểu tạp chủng cuồng vọng, ngươi sắp chết đến nơi còn không biết!

Lão đạo hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi đã bị vây trong Lang Huyên Động Thiên Hỗn Loạn Thiên, nơi nàychỉ là một hình chiếu của Lang Huyên Động Thiên, là một hư cảnh, ngươicăn bản là không thể đi ra. Cho dù bổn tọa không giết ngươi, ngươi cũngchết chắc rồi.

- Nhưng mà, xem ra ngươi có ý định tự mình động thủ a?

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, trong lòng bắt đầu tính toán bước hành động tiếp theo. Tình huống của Khổng Bạch Huyên bây giờ nguy trong sớm tối,nhưng mà hắn hiện tại cũng bị vây trong hư cảnh của Hỗn Loạn Thiên,dường như tiến vào một "Giả Động Thiên", chuyện này đúng là khó giảiquyết.

- Đương nhiên, tiểu tạp chủng, ngươi dùng lời lẽ vũ nhục bổn tọa, đã phạm vào tử tội!

Lão đạo lạnh lùng nói.

- Người Côn Lôn tông đều rắm thúi như vậy sao?

Tùy Qua cười lạnh, đột nhiên chủ động xuất kích.

- Bọ ngựa đấu xe!

Lão đạo khinh thường nói, tùy ý đánh ra một chưởng, giống như có thểthoải mái đập chết Tùy Qua giống như chụp chết con ruồi. Nhưng mà rấtnhanh lão đạo này liền phát hiện không đúng, nắm đấm của Tùy Qua mangtheo khí thế và sát khí, giống như có lẽ đã vượt qua cường giả Hóa Thầnhậu kỳ đỉnh phong như hắn.

- Hồng Mông bông hoa! Thảo Mộc Giai Binh!

Tùy Qua vừa ra tay đã dùng toàn lực, bởi vì hắn không có thời gian haophí, mục đích của hắn là cứu Khổng Bạch Huyên, nếu như vẫn triều đấu với lão đạo này, sẽ dẫn càng nhiều cường giả tới đây. Đương nhiên, Tùy Quacũng không có nắm chắc sau khi miểu sát lão đạo này, phải chăng có đưacường giả khác tới hay không!

Nhưng mà đối với Tùy Qua mà nói, miểu sát lão đạo này là quyết sách tốtnhất, bởi vì thời gian của hắn có hạn. Bởi vì một khi người của Côn Lôntông biết rõ hắn đã tới đây, rất có thể sẽ nhanh chóng trấn áp KhổngBạch Huyên, cho nên thời gian còn lại của Tùy Qua không nhiều.

Cho nên Tùy Qua trực tiếp sử dụng năm đóa Hồng Mông bông hoa.

Hồng Mông Thụ hiện tại đã tấn chức thành tiên khí, Hồng Mông bông hoathông qua quyền ý Thảo Mộc Giai Binh đánh ra ngoài, liền có thể thoảimái đánh giết hung thú như Cùng Kỳ, huống chi lão đạo này chỉ là tu sĩnhân loại. Nhưng mà Tùy Qua sở dĩ phóng xuất năm đóa Hồng Mông bông hoa, là do khẳng định lão đạo này tu hành trong động thiên này nhiều năm, tu vị cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ đã đạt tới viên mãn, một chân đã bước vàoLuyện Hư kỳ, cho nên lực lượng của hắn rất mạnh.

Nhưng mà cho dù lão đạo này thực lực mạnh hơn nữa, trong nháy mắt Tùy Qua ra tay đã quyết định sống chết của hắn.

Cao thủ tranh chấp, thắng bại tồn vong chỉ trong nháy mắt mà thôi.

Tùy Qua ra tay toàn lực, mà lão đạo này lại ra tay tự phụ, thái độ quyết định tất cả, quyết định kết quả chiến đấu.

Đại khái lão đạo này không nghĩ tới, tiểu nhân vật trong mắt của hắn là một con sói ngụy trang.

Trong nháy mắt đó, Tùy Qua miểu sát lão đạo này, hơn nữa thu lấy nguyênthần của hắn, sau đó cũng thu toàn bộ máu huyết thân thể của hắn, TùyQua làm những chuyện này rất thuận buồm xuôi gió.

Nhưng mà Tùy Qua vốn tưởng rằng miểu sát lão đạo này mình còn có thểtranh thủ được một thời gian, nhưng mà hắn sai rồi. Rất nhanh, giữakhông trung có giọng nói khác truyền tới, trong giọng nói này mang theouy thế cường hoành hơn lão đạo kia cả trăm lần:

- Yêu nghiệt! Ngươi tự tiện xông vào Lang Huyên Động Thiên không nói,còn dám giết thái thượng trưởng lão của Côn Lôn tông, cho dù ngươi làai, lên trời xuống đất cũng không ai có thể cứu ngươi.

Người Côn Long tông thật uy phong! Thật sát khí!

Nhưng Tùy Qua bất vi sở động, cười lạnh:

- Kẻ giết người người vĩnh viễn phải giết. Côn Lôn tông thì như thế nào, hẳn chỉ là người của Côn Lôn tông, tông môn khác là heo chó sao? Huốnghồ, ta giết thì giết? Không chỉ có giết, ta còn muốn luyện hóa pháp thân của hắn triệt để, thì tính sao?"

- Nghiệp chướng! Ngươi dám!

Trên bầu trời có tiếng gầm thét vang vọng.

- Có gì không dám?

Tùy Qua hỏi lại.

Đúng, dưới loại tình huống này, Tùy Qua còn có gì không dám.

Nếu như người Côn Lôn tông thật sự trấn áp giết Khổng Bạch Huyên, TùyQua sẽ liều lĩnh tiến hành trả thù với Côn Lôn tông. Đừng nói giết mấyngười Côn Lôn tông, cho dù là ngọc thạch câu phần với Côn Lôn tông thìTùy Qua cũng dám làm.

- Ngươi không chỉ có không dám, cũng không thể.

Giọng nói kia tức giận:

- Có bổn tọa Sơn Nhạc đạo nhân ở đây, hôm nay nhất định sẽ trấn áp ngươi.

- Úc, chỉ sợ không thể như ngươi mong muốn.

Tùy Qua lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi thật sự cường hoành như thế, không cần giả làm con rủa rút đầu, không dám lộ diện a?

- Yêu nghiệt, ngươi muốn chọc giận bổn tọa sao? Như vậy, mục đích củangươi đã đạt rồi. Nhưng mà làm thế chỉ khiến ngươi chết nhanh hơn thôi.

Sơn Nhạc đạo nhân giận dữ hét:

- Trước mặt cảnh giới của bổn tọa, ngươi chỉ là con sâu cái kiến nhỏ bé! Nếu không ngươi sẽ không hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ! Ngươi trợn to ngươi mắt chó nhìn thật kỹ, bổn tọa ở ngay trước amwtj của ngươi.

Thần niệm Tùy Qua mở ra toàn bộ, rất nhanh đã hiểu rõ tình cảnh của mình.

Sơn Nhạc đạo nhân nói không sai, hắn đang ở trước mặt Tùy Qua, hơn nữavới hắn mà nói, Tùy Qua đúng là con sâu cái kiến, không chỉ cảnh giới tu vị, ngay cả thân thể lớn nhỏ cũng thế.

Bởi vì Tùy Qua đang ở trong một khối thiên ngoại tinh thạch bị phong bế, mà khối thiên ngoại tinh thạch này đang nằm trong tay của Sơn Nhạc đạonhân, đặt ở ngay trước mặt của hắn, bởi vậy đối với Sơn Nhạc đạo nhân,Tùy Qua thậm chí còn kém hơn cả con kiến.

Rốt cuộc Tùy Qua hiểu vì sao gọi là hư cảnh Hỗn Loạn Thiên, bởi vì nơinày tất cả đều hư giả, hắn cũng không có tiến vào Lang Huyên Động Thiênchính thức, mà là tiến vào một tầng không gian đặc biệt khác của LangHuyên Động Thiên, không gian này là bẫy rập do Côn Lôn tông bố tríxuống, cho dù là kẻ nào cũng không nhìn ra dị thường, nhưng lại rất khótừ nơi này đào tẩu, bởi vì đây không phải bản thể thiên ngoại tinhthạch, xem như không gian pháp bảo phong bế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.