Chương trước
Chương sau
Sau đó Vũ Hoàng đóng chặt miệng, rút Bạch Kim Đế Tà Kiếm, trực tiếp chém giết Tùy Qua.

Kiếm quang thật sắc bén!

Kiếm quang dài mấy trăm trượng, giống như một đạo "Kiếm sông ", chémthẳng vào Tùy Qua, tập trung thân thể và tinh thần của Tùy Qua. Đây làmột kích toàn lực của Vũ Hoàng, đây là một kích hắn ngưng tụ tu vị Luyện Hư sơ kỳ chém xuống.

Vũ Hoàng, kỳ danh có lẽ có ý "Võ trung hoàng giả", nhưng mà dùng tu vịcảnh giới Vũ Hoàng mà nói, cũng không có bôi nhọ tên hắn, bởi vì uy lựcmột kiếm này xác thực phách tuyệt thiên địa,có khí thế thần cản sátthần, phật ngăn giết phật, ngay cả là địch nhân, Tùy Qua cũng phải sợhãi thán phục uy lực một kiếm của Vũ Hoàng, trong một kiếm này chất chứa kiếm ý vô dịch.

Quyền ý của Tùy Qua lĩnh ngộ từ cỏ cây trong thiên hạ mà ra; mà kiếm ýcủa Vũ Hoàng lĩnh ngộ trong võ đạo. Cho dù hôm nay võ đạo đã xuống dốc,chỉ có người tu hành độc tôn, nhưng mà vào thời xa xưa, người tu hành võ đạo hoàn toàn không kém gì tu sĩ nào. Mà Vũ Hoàng chính là dùng võ nhập đạo, cho nên kiếm ý của hắn kế thừa võ đạo của hắn.

Những tu sĩ dùng võ nhập đạo, tất cả đều là người ý chí kiên định, thiên phú cũng hết sức kinh người, chính bởi vì như thế, tu vị lực lượng củaVũ Hoàng mới hơn xa tu sĩ cùng cảnh giới, khó trách có thể trở thànhtông chủ Côn Lôn tông.

Đối mặt một kiếm toàn lực của Vũ Hoàng, Tùy Qua cũng không dám khinhthường chút nào, hơn nữa hắn cũng biết một kiếm này không thể tránh né,bởi vì một kiếm này không chỉ có uy lực vô cùng lớn, hơn nữa tốc độ cựcnhanh, lợi hại hơn là một kiếm của Vũ Hoàng phá vỡ hư không, sinh ra một loại hấp lực cường đại, giống như muốn kéo Tùy Qua vào trong hư không,mà làm cho Tùy Qua hoàn toàn không thể hấp thu linh khí bốn phía. Lúcnày Tùy Qua cảm giác giống như rơi vào vực sâu vô tận, nhưng mà bốn phía không có thứ gì bám vào, dứi kiếm của Vũ Hoàng muốn đứng vững là chuyện cực kỳ khó khăn.

- Thảo Mộc Binh Trận!

Tùy Qua hét lớn một tiếng, bố trí Thảo Mộc Binh Trận trong hư khôngchung quanh, hơn nữa dùng rễ cây Hồng Mông Thụ đâm vào hư không, triệtđể ổn định thân hình, sau đó toàn lực đánh một quyền vào người Vũ Hoàng.

Ầm ầm!

Quyền kiếm tấn công, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, hơn nữa haingười phóng xuất lực lượng dường như đã vượt qua thiên địa hạn chế, thế cho nên quanh người hai người có hơn mười đạo thiên kiếp thần lôi đánhxuống, điều này đại biểu thiên địa phẫn nộ, đại biểu phiến thiên địa này không dung nạp hai ngươi, muốn dùng thiên kiếp thần lôi trừng phạt bọnhọ.

Tuy uy lực thiên kiếp thần lôi kinh người, nhưng mà Tùy Qua cơ hồ miễndịch với nó, mà tu vị cảnh giới Vũ Hoàng vốn rất cao, pháp bảo cũng tầng tầng lớp lớp, ảnh hưởng với hắn là có hạn.

Ba! Ba! Ba! Ba!

Trong Thảo Mộc Binh Trận, vài đầu yêu thảo triệt để nổ tung, hóa thànhbột phấn, nhưng mà nguyên khí của chúng thông qua trận pháp quay về Hồng Mông thạch.

Giao thủ với siêu cấp cường giả như Vũ Hoàng, đương nhiên sẽ có tổn thất, đây là chuyện Tùy Qua đã nghĩ tới.

Thông qua một kiếm này, Tùy Qua đại khái đoán ra thực lực chân chính của Vũ Hoàng.

Đồng thời Tùy Qua thầm than trước kia lúc đấu với Vũ Hoàng, quả nhiênhắn không có dùng toàn lực, nếu không chỉ sợ Tùy Qua rất khó toàn thântrở ra khỏi Côn Lôn tông.

Nhưng mà may mắn sau khi song tu với Khổng Bạch Huyên thì tu vị tinhthần của Tùy Qua đột phá, tu vị thân thể viên mãn, chỉ cần bước vào HóaThần Kỳ thì thực lực Tùy Qua sẽ tăng lên cả ngàn lần. Đến lúc đó giết Vũ Hoàng cũng không nói chơi.

Nhưng mà giờ phút này, tu vị của Tùy Qua chỉ ngang với Vũ Hoàng mà thôi.

Quyền kiếm tấn công, Tùy Qua tổn thất vài cọng yêu thảo, mà Vũ Hoàng bị đẩy lùi.

Nhưng mà cục diện cân sức ngang tài khiến Tùy Qua cũng không ổn định,bởi vì Tùy Qua biết rõ, Vũ Hoàng không phải một người chiến đấu. Côn Lôn tông trừ Vũ Hoàng ra, còn có cường giả Luyện Hư kỳ đã đến, nhưng đốiphương không hiện thân mà thôi, hiển nhiên là đang chờ đợi thời cơ. Mặtkhác trong các tông môn lánh đời, phải chăng cũng phái ra cường giảLuyện Hư kỳ hay không, Tùy Qua không rõ.

Nếu như chỉ cân sức ngang tài, vậy ý nghĩa Tùy Qua cùng Thần Thảo Tông chỉ có đường thua mà thôi.

- Không thể thua! Tuyệt đối không thể thua!

Tùy Qua nói trong lòng, nếu như trận chiến này bị thua, đệ tử Thần ThảoTông và người bên cạnh Tùy Qua sẽ chết, người Long Đằng cũng sẽ chết.Như vậy kế tiếp thiên địa đại kiếp nạn tiến tới, sẽ không có cường giảnào quan tâm người bình thường sống chết, cũng ý nghĩa người bìnhthường sẽ tử vong trong hạo kiếp.

Thua phải trả cái giá quá lớn, cho nên Tùy Qua không thể thua.

Ầm ầm!

Nắm đấm của Tùy Qua lại va chạm với Bạch Kim Đế Tà Kiếm lần nữa.

Bên cạnh hắn lại có yêu thảo bị diệt.

Bạch Kim Đế Tà Kiếm bạch kim tinh khí có tác dụng khắc chế cương khí Tùy Qua, dù sao cảnh giới của Vũ Hoàng cao hơn Tùy Qua vài phần.

- Nhìn ngươi có thể ngăn bao nhiêu kiếm của bổn tông chủ! Nhìn ngươi còn có bao nhiêu cỏ cây có thể thay thế ngươi thừa nhận lửa giận của ta!

Khí diễm của Vũ Hoàng bắt đầu bạo phát, lúc này không phải hắn giả trang bức, mà hắn với tư cách dùng võ nhập đạo, càng chiến đấu kích liệt càng kích thích hắn, giúp hắn càng đánh càng hăng, càng đánh càng hung ác.

Không hề nghi ngờ, Vũ Hoàng là gia hỏa cực kỳ khó đối phó. Tùy Qua không thừa nhận cũng không được, bản thân mình phỏng đoán thực lực tông chủCôn Lôn tông còn chưa đủ.

- Chủ nhân, vì sao ngươi phải ngăn cản công kích của hắn chứ?

Thời điểm này Tùy Qua cảm ứng được ý niệm thụ linh Hồng Mông Thụ, nó phát hiện ra điểm trọng yếu.

- Thụ linh, ngươi có ý kiến gì không?

Tùy Qua khiêm tốn hỏi thăm, tuy hắn là chủ nhân Hồng Mông Thụ, nhưng màkhông thể không thừa nhận, hắn hiểu Hồng Mông Thụ cùng Hồng Mông thạchcòn chưa đủ. Nhưng mà Hồng Mông thạch tới nay không nhìn thấy khí linh,có lẽ căn bản không có khí linh tồn tại, mà Hồng Mông Thụ cũng đã đảnsinh ra khí linh.

- Chủ nhân, ta biết rõ ngươi rất kiêng kỵ Bạch Kim Đế Tà Kiếm của VũHoàng, cho rằng ngũ hành tương sinh tương khắc là thiên địa chí lý,nhưng sự thật không phải như vậy.

- Ta biết rõ, sau khi tới Kết Đan hậu kỳ thì trong người có thể chuyểnhóa cương khí ngũ hành, nhưng mà ngươi phải hiểu được, cao thủ tranh đấu căn bản không có đầy đủ thời gian tiến hành sửa đổi.

Tùy Qua nhanh chóng trao đổi với thụ linh, thời điểm này hắn lại liều mạng với Vũ Hoàng.

- Không phải.

Thụ linh còn nói:

- Ý của chủ nhân chính là đã quen xem Hồng Mông Thụ trở thành cây cối.

- Hồng Mông Thụ, chẳng lẽ không phải cây cối?

Lần này tới phiên Tùy Qua nghi hoặc.

- Hồng Mông Thụ, là cây, nhưng mà cũng không phải là cây ‘ mộc ’.

Rốt cuộc thụ linh nói ra điểm mấu chốt.

- Hồng Mông Thụ, vì sao có thể hấp thu Hồng Mông tử khí, cũng bởi vì bản thân nó không thuộc ngũ hành, mà Hồng Mông tử khí vẫn có trước cả khihỗn độn chi khí hình thành, cho nên cũng không thuộc về ngũ hành. Chonên chủ nhân, Hồng Mông Thụ tuyệt đối không phải ‘ mộc ’, hoặc là nói nó không phải chỉ cần ‘ cây cối ’, hiểu chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.