Chương trước
Chương sau
Hắn rốt cục bi ai ý thức được, Tùy Qua căn bản không đem hắn xem là đối thủ, đối thủ của Tùy Qua chính là Minh Cốt ma đế!

Quả nhiên, Tùy Qua nhìn vào hư không nói:

- Minh Cốt ma đế, nếu đến đây vì sao không hiện thân? Giấu đầu lộ đuôi, tựa hồ mất phong phạm của một ma đế đi?

- Ta là ma đế, không phải tiên đế, cho nên những lời này của ngươi không dùng được.

Thanh âm Minh Cốt từ trong hư không truyền đến:

- Mộc Hoàng! Ngươi tuy rằng được xưng Mộc Hoàng, nhưng ở trong mắt bổn tọa chỉ là một tiểu tử mà thôi, bổn tọa căn bản không xem ngươi ra gì. Đông Nhạc đại đế kia, thật không ngờ không ánh mắt, đi tìm ngươi kết minh, thật sai mười phần. Cũng được, hôm nay bổn tọa thu thập xong minh hữu của hắn, hôm nào đi thu thập hắn!

- Nguyên lai ngươi là cừu nhân Đông Nhạc đại thánh.

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, rốt cục đã biết vì sao Minh Cốt ma đế lại kết minh cùng Côn Luân.

- Đúng vậy, tiểu oa nhi ngươi cũng không hỏi rõ ràng đã cùng người tùy tiện kết minh.

Minh Cốt hừ lạnh nói:

- Cái gì Mộc Hoàng, ở trước mặt bổn tọa ngươi chẳng qua là một đứa con nít còn chưa dứt sữa!

- Ở trong mắt của ta, Minh Cốt ma đế chỉ là một lão bất tử cậy già lên mặt mà thôi.

Tùy Qua cười lạnh nói:

- Hôm nay ta ở trước mặt đông đảo đạo hữu Ai Lao sơn, chém giết đệ tử của Minh Cốt ma đế ngươi, nhìn ngươi lại như thế nào!

- Ngươi cũng biết Ngu Kế Đô là đệ tử của bổn tọa, bổn tọa đương nhiên sẽ không cho ngươi động đến hắn!

Minh Cốt ma đế ngạo nghễ nói.

- Đó cũng không do ngươi nói là được! Thảo Mộc Túc Mệnh…

Tùy Qua hét lớn một tiếng, toàn lực xuất thủ.

- Bạch Cốt Thần Thông!

Thanh âm Minh Cốt vang lên, bạch cốt đại thủ xuất hiện, ngăn cản trước mặt Ngu Kế Đô, chống cự lực lượng Thảo Mộc Túc Mệnh. Nguyên khí vốn có thể cắt nát hư không, có thể xuyên thủng sắt thép, lại không thể xuyên thủng bàn tay Minh Cốt ma đế, mỗi lần va chạm chỉ có thể dâng lên một đoàn hoa lửa.

- Mộc Hoàng! Hừ, không gì hơn cái này!

Minh Cốt cười lạnh, ngữ khí khinh thường.

- Trảm…

Tùy Qua không nhiều lời, thúc giục Hồng Mông Thụ, hóa thành Chấn Linh Sừ chém thẳng tới bàn tay của Minh Cốt ma đế.

Nhanh hơn tia chớp, mạnh mẽ như thiên lôi.

Với tu vi Minh Cốt ma đế cũng không thấy rõ chiêu thức của cây cuốc, chỉ có thể theo bản năng cường giả đón nhận một chiêu này.

Oanh long!

Cây cuốc cùng bàn tay va chạm vào nhau, sản sinh uy thế như dời non lấp bể.

Ngọn núi bên dưới bị đánh nát vụn, trực tiếp nghiền thành bột mịn! Hóa thành bụi phấn!

Có thể nghĩ lực lượng giao phong của hai người mạnh mẽ bậc nào!

Răng rắc!

Bàn tay của Minh Cốt ma đế phát ra một tiếng vang giòn, đây là thanh âm xương cốt nứt vỡ!

Ngu Kế Đô vừa nghe thanh âm này, như gặp phải quỷ, trong lòng điên cuồng:

- Làm sao có thể! Tuyệt đối không thể nào! Tên súc sinh Tùy Qua làm sao có thể đánh vỡ Bạch Cốt Thần Thông của Minh Cốt sư tôn!

- Hảo tiểu tử, quả nhiên có chút cách thức!

Thanh âm Minh Cốt truyền đến:

- Vậy thử thêm một chưởng nữa xem!

Nói xong hắn vươn tay nắm chặt Chấn Linh Sừ, một bàn tay khác vỗ thẳng xuống đầu Tùy Qua, muốn chụp hắn thành bãi thịt nát.

Diễn cảm Tùy Qua không chút thay đổi, quát:

- Tiên giới nguyên khí, cho ta sử dụng! Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, Hồng Mông thụ linh, hiện ra Mộc Hoàng oai!

Trước mắt Tùy Qua còn chưa thể phát huy hoàn toàn lực lượng của giáp trụ cùng Hồng Mông Thụ, nhưng tiên khí chí tôn tiên giới lại có thể làm được!

Đây là đòn sát thủ của Tùy Qua, ban đầu khi áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng tấn thăng làm tiên khí, Tùy Qua từng lợi dụng Hồng Mông thạch điên cuồng lấy trộm tiên khí chí tôn từ cánh cửa Tiên giới truyền tới, những tiên khí chí tôn này bị Tùy Qua thu vào Hồng Mông thạch, một phần dùng cho Khổng Bạch Huyên , Tiểu Ngân Trùng, Trúc Vấn Quân sử dụng tu hành, một phần khác vẫn chứa đựng trong không gian của Hồng Mông thạch, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào. Hôm nay vì lập uy, vì đánh lui Minh Cốt Ma Đế, cũng vì hoàn toàn giết chết con gián Ngu Kế Đô, Tùy Qua vận dụng phần lớn tiên khí chí tôn, dùng để thúc dục áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng và Thụ Linh của Hồng Mông thụ.

Có lẽ, nếu chỉ vì đối phó Ngu Kế Đô, Tùy Qua không cần làm cử động lớn như vậy, nhưng Tùy Qua vốn có mấy cơ hội có thể giết chết Ngu Kế Đô, đều được người khác cứu đi, cái này đã nói lên Ngu Kế Đô có chút số phận.

Đối với những kẻ tiểu nhân ngoan cường như vậy, nhất định không thể cho hắn cơ hội lật bàn, nếu không chắc chắn sẽ làm hư chuyện lớn. Cho nên, cử động lần này của Tùy Qua thật sự có chút ý tứ sư tử vồ thỏ, nhưng chém giết Ngu Kế Đô, uy hiếp giới tu hành, là chuyện phải làm.

Một kích kia của Tùy Qua, uy lực cuồn cuộn, vượt qua Luyện Hư kỳ, Hợp Thể kỳ thậm chí vượt qua Đại Thừa kỳ, bởi vì dưới thúc dục củ tiên khí chí tôn, uy lực của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng và Hồng Mông thụ đã tiếp cận tiên khí chân chính, có thể sánh ngang một kích toàn lực của tiên nhân!

Dĩ nhiên, chỉ là sánh ngang một kích của tiên nhân, vẫn không thể chân chính đánh đồng với lực lượng tiên nhân, có lẽ coi là uy lực của Tán Tiên.

Nhưng cho dù là một kích Tán Tiên, cũng không phải thứ tu sĩ có thể ngăn cản.

Tiên và tu sĩ, đó là hai loại hình thức tồn tại hoàn toàn bất đồng.

Khác biệt giống như con người và con kiến.

Khi áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng hấp thu đầy đủ tiên khí chí tôn, cả áo giáp sáng lên, toát ra quang mang màu xanh biếc, trên mỗi mảnh giáp, vân gỗ phía trên cũng phát ra ánh sáng, những vân gỗ này gắn kết thành một mảnh, tạo thành một trận pháp kỳ dị mà vô cùng thần bí, trận pháp này đủ các thứ hỗn tạp, tựa hồ ngay cả thiên địa pháp tắc, thiên địa uy nghiêm cũng ngưng tụ trên đó. Đồng thời, trên Hồng Mông thụ đột nhiên hiện ra một thân ảnh màu xanh biếc, thân ảnh này chợt lóe, rất nhanh dung nhập vào trong thân thể Tùy Qua, tựa hồ tan ra làm một thể với Tùy Qua. Bóng dáng màu xanh biếc này , chính là Thụ Linh của Hồng Mông thụ, sau khi hấp thu tiên khí chí tôn đầy đủ, Thụ Linh của Hồng Mông thụ đã hoàn toàn dung hòa với khối ma hài lúc trước, hơn nữa còn đề thăng lực lượng tăng lên tới trình độ Tán Tiên.

Khi lực lượng của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng và Thụ Linh của Hồng Mông thụ tan ra làm một thể, Tùy Qua đánh ra một quyền nghênh đón bạch cốt thủ của Minh Cốt Ma Đế.

Một quyền này hoàn toàn sánh ngang với Tán Tiên!

Cũng là một quyền đánh tan thiên địa!

Tốc độ và lực lượng của một quyền này, đã không cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả.

Những người đang xem cuộc chiến xung quanh Ai Lao Sơn, vĩnh viễn đều không thể quên được một màn trước mắt này.

Một quyền này của Tùy Qua, đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của giới tu hành đối với tốc độ và lực lượng, rất nhiều người nhìn thấy một quyền này đều không cho nó là một quyền, mà chỉ là một đoàn quang mang màu xanh biếc, khi đạo quang mang này quét qua, cả người Ngu Kế Đô lập tức biến mất, hoàn toàn hóa thành tro bụi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.