Chương trước
Chương sau
Tô Ngạn Tiên kinh hô mộttiếng, lúc trước nàng ở phía xa nhìn thấy Tùy Qua triệu hồi ra hàng vạnhàng nghìn thiên binh thần tướng rầm rộ, trong lòng thực là rất hâm mộ.Lúc này khoảng cách rất gần, Tô Ngạn Tiên mới hoàn toàn thấy rõ ràng Tùy Qua chỉ dùng để một hạt đậu biến hóa ra thiên binh. Thế nhưng, Tô NgạnTiên cũng là người biết xem hàng, đương nhiên biết được thiên binh nàycủa Tùy Qua không phải là huyễn thuật biến thành, cũng không phải là cái loại chỉ được mã ngoài không có sức chiến đấu, mà là thiên binh thứthiệt. Do đó, Tô Ngạn Tiên dùng "tiên thuật" để hình dung thủ đoạn củaTùy Qua.

- Không sai! Có chút môn đạo!

Cái trưởng lão vẫn luôn không nói lời nào gật đầu, biểu thị khen ngợi:

- Không biết Tùy tông chủ có thể lấy ra được bao nhiêu thiên binh thần tướng như vậy?

- Mười vạn vẫn là có thể.

Tùy Qua lạnh nhạt nói.

- Mười vạn!

Cái trưởng lão thiếu chút nữa đem nước trà vừa mới uống vào bụng đều một ngụm phun ra ngoài, sau đó hắn lại kinh hãi nhìn Tùy Qua, tựa hồ khôngthể tin được.

- Không sai, trưởng lão...

Tô Ngạn Tiên nói:

- Lúc trước ta tận mắt nhìn thấy, Tùy tông chủ chính là dùng mười vạnthiên binh trực tiếp đem trăm vạn đại quân ma vật đẩy lùi, thủ đoạn củaTùy tông chủ quả nhiên là đương thời có một không hai!

- Tô tông chủ quá khen!

Tùy Qua lạnh nhạt nói:

- Một chiêu tiên thuật thần binh hàng thế này, vẫn là thủ đoạn sư tôn để lại cho ta. Do đó, mấy vị trưởng lão hẳn là tin tưởng, ta sẽ có biệnpháp ứng phó kiếp nạn đi.

- Tùy tông chủ cao minh!

Cái trưởng lão thở dài một cái:

- Quả nhiên là giang sơn đời này có người tài xuất hiện. Lão phu không có ý kiến gì nữa!

Bốn vị trưởng lão khác nhìn lẫn nhau một cái, sau đó khẽ gật đầu, Thiên trưởng lão nói rằng:

- Được, từ nay về sau, Thiên Lam Kiếm Tông sẽ đem sơn môn định cư ở bêncạnh Thần Thảo Tông, cùng với Thần Thảo Tông cùng tiến thoái, xuất toànlực! Chỉ là ta có một yêu cầu...

- Ta biết trưởng lão yêu cầu là cái gì. Yên tâm, ta không có dã tâm lớnnhư vậy. Danh hào và hành động của Thiên Lam Kiếm Tông đều là độc lực,chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác. Bất quá là quan hệ hợp tác tương đốithân mật một chút thôi.

Nghe xong lời này, mấy vị trưởng lão đã triệt để yên tâm.

Tùy Qua suy nghĩ một chút, lại nói:

- Được rồi, danh hào của mấy vị trưởng lão cũng rất kỳ quái, năm trưởnglão tên theo thứ tự là "Thiên Lam Kiếm Tông Cái". Nếu như ta đoán khôngsai, chí ít còn có hai cái danh vị để trống đi sao?

Tô Ngạn Tiên nói rằng:

- Ta không tin Tùy tông chủ ngươi đoán ra được mê hoặc trong đó.

- Chuyện này nào có đáng gì.

Tùy Qua khẽ cười nói:

- Ta nghĩ danh hào của mấy vị trưởng lão chắc là "Thiên Lam Kiếm Tông Cái Côn Lôn" đi?

- Chuyện này...hắc, để Tùy tông chủ chê cười rồi.

Thiên trưởng lão gật đầu nói, thần tình có chút xấu hổ:

- Chỉ bằng vào mấy người chúng ta, ngay cả danh hào đều tụ tập không đầy đủ, nếu muốn vượt qua Côn Lôn, còn cần đợi thêm thời gian.

- Mấy vị trưởng lão có hùng tâm tráng chí này, cũng đã rất tốt. Tronggiới tu hành này, có người cùng với Côn Lôn Tông gọi nhịp người đã không nhiều lắm, năm vị trưởng lão có can đảm này, mới có khả năng thực hiện. Huống chi, chỉ cần Thiên Lam Kiếm Tông cùng Thần Thảo Tông chúng tachung sức hợp tác, thanh uy vượt qua Côn Lôn vậy cũng chuyện tình tấtnhiên. Liền nói hiện tại đi, Thiên Lam Kiếm Tông chí ít có thể cùng với Thần Thảo Tông chúng ta đồng thời kề vai chiến đấu, mà Côn Lôn Tông lại chỉ có thể làm rùa đen rút đầu, chỉ là điểm này cũng đủ để cho tông môn khác nhìn với cặp mắt khác xưa rồi.

Tùy Qua trấn an năm người cười nói.

Sau đó, Tùy Qua lại đem một bộ phận thân thể đầu lĩnh tâm ma lúc trước đánh giết được phân cho năm người:

- Nơi này có mảnh nhỏ huyết nhục ma vật của ta đạt được, có lẽ đối vớinăm vị trưởng lão còn có chút tác dụng, xin mời thu cất đi.

Tu vi của đầu lĩnh ma vật này đã là Hợp Thể hậu kỳ, mà trong năm vịtrưởng lão này lại còn không có ai đạt được cảnh giới như vậy, thấy TùyQua dĩ nhiên đánh chết ma đầu Hợp Thể hậu kỳ, hơn nữa còn đem huyết nhục phân cho năm người bọn hắn, càng hoảng sợ không ngớt.

Kỳ thực Tô Ngạn Tiên đã thấy nhưng không thể trách, nàng đã biết đượctinh tường, Tùy Qua tiểu tử này thật sự là thâm bất khả trắc. Ngay cảthiên địa thế tới rào rạt, nhưng là cùng với hắn chí ít còn có thể thấyđược một đường sinh cơ.

- Tùy Qua! Lăn ra đây cho bản tọa! Ngươi lại dám đánh chủ ý với Không Động Môn, đơn giản là tội không thể tha thứ!

Đúng lúc này, bên ngoài Mính Kiếm Sơn Mạch vang lên một tiếng quát lớn.

Một lão đạo Không Động Môn đứng ở bên ngoài sơn môn Mính Kiếm Sơn chửibậy, người này cũng là bởi vì Tùy Qua thu mất linh mạch của Không ĐộngMôn, do đó trong cơn tức giận tìm tới cửa rồi. Lão đạo này đã là tu viHợp Thể sơ kỳ, ngày thường cũng đứng ở trong Không Động Môn động thiêntu luyện, do đó không có nghe qua uy danh của Tùy Qua ra sao. Ai biếtlúc này đây mới từ động thiên đi ra, liền phát hiện hắn hàng ngày tuluyện sơn phong linh mạch đã bị hút khô rồi. Vừa mới hỏi thăm, liền biết được là do một tiểu tử Thần Thảo Tông làm ra. Bởi vậy lão đạo này không để ý đám người của Không Động Môn khuyên can, khí thế hung hăng giếttới cửa, muốn Tùy Qua đưa ra một câu trả lời hợp lý.

- Ngươi lăn vào đây cho ta!

Năm vị Thiên Lam Kiếm Tông trưởng lão đang chuẩn bị làm khó dễ bộc lộtài năng, ai biết Tùy Qua trực tiếp đã động thủ, một bàn tay cách khôngđánh ra, đã đem lão đạo Không Động Môn trực tiếp bắt lấy, sau đó hunghăng quẳng ra ngoài cửa.

- Tuyên thệ thuần phục?

Tang Thiên cười lạnh một tiếng, nói:

- Tình thế như thế, đây là chuyện giả dối sao? Mặt khác thuần phục ai đây?

- Tang tổ trưởng, thỉnh tỉnh táo.

Đường Thế Uyên bình tĩnh nói:

- Ta chỉ muốn nghe ý kiến của các vị!

- Như vậy, ý kiến của ta rất rõ ràng.

Tang Thiên lạnh lùng nói,

- Đám người ở thành phố Trường An kia vì lợi ích bản thân, buông tha cho vùng đất này, dân chúng nơi đây, bọn chúng có tư cách gì khiến chúng ta thuần phục?

- Tang tổ trưởng nói không sai!

Một quan lớn quân đội tỏ thái độ.

- Người dám buông tha cả thủ đô, còn có tư cách gì bảo chúng ta thuần phục.

- Thuần phục hắn. Mẹ kiếp -- thật xấu hổ, đúng là nhục nhã.

- Ha ha ~

Vị quan quân quân đội này cười to.

- Tiểu Lữ, ngươi có ý kiến gì không?

Đường Thế Uyên nhìn Lữ Bang Chiếu hỏi một câu.

- Ta cho rằng, đám người ở thành phố Trường An không có khả năng vô duyên vô cớ bảo chúng ta thuần phục.

Lữ Bang Chiếu vừa nói ra lời này khiến Đường Thế Uyên cùng Tùy Qua đềukính trọng hắn vài phần. Người này không hổ kẻ am hiểu đùa bỡn chínhtrị, cũng rất mẫn cảm về chính trị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.