Chương trước
Chương sau
Nếu như không phải Tùy Quađánh bậy đánh bạ làm ra lựa chọn như thế, cũng đi theo tiến vào Thất LaGiới, chỉ sợ bây giờ có cục diện gì còn khó nói, khoảng cách thiên địađại kiếp nạn bắt đầu đã hơn một tháng, Tùy Qua biết rõ nhiều tháng saukhẳng định không phải dễ dàng chống đỡ như vậy.

- Không phải ta trướng uy phong của người khác diệt uy phong của mình,mà sự thật như thế, tuy Côn Lôn Tông hiện tại đã xuống dốc, nhưng mà Côn Lôn Tông căn cơ đúng là rất mạnh, không phải dễ dàng rung chuyển nhưthế, có lẽ, tiền bối tiên nhân của Côn Lôn Tông đã thôi diễn thiên cơ,chúng ta không có cách nào tiêu diệt Côn Lôn Tông.

- Còn nói không có trướng uy phong người khác diệt uy phong của mình.

Khổng Bạch Huyên hừ nhẹ một tiếng, nàng vẫn cảm thấy Tùy Qua không phải là người như vậy.

- Sư tỷ, ta không phải sợ Côn Lôn Tông, mà là cẩn thận đi thuyền vạnnăm, huống chi, ta vừa rồi nói chưa xong, nếu như nhất định chúng takhông cách nào diệt sát Côn Lôn Tông, như vậy chúng ta không cần nghịchthiên mà đi.

Tùy Qua nói một câu cao thâm mạt trắc.

- Vậy ngươi có ý định tốt gì?

Khổng Bạch Huyên hỏi.

- Hắc hắc... Chúng ta thường xuyên nói một câu tục ngữ, gọi là ‘ thànhlũy dễ dàng công phá nhất là từ bên trong ’, sư tỷ, ngươi hiểu ý ta chứ?

Khổng Bạch Huyên ngẫm lại đã hơi hiểu được, gật đầu nói:

- Khó trách ngươi xếp Tư Không Hùng cùng Cổ Kiếm Vũ hai người vào, thật sự là không nghĩ tới, ngươi tính toán sâu như vậy.

- Côn Lôn Tông đã có trăm ngàn tính toán nhắm vào chúng ta, như vậykhông nên không đáp lễ. Chúng ta đương nhiên cũng không thể khiến chúngnhẹ nhàng.

Tùy Qua nói ra:

- Nhưng mà, Tư Không Hùng cùng Cổ Kiếm Vũ hai quân cờ này có thể pháthuy tác dụng gì, trước mắt còn không cách nào dự kiến, cho nên chúng tabắt đầu kế hoạch khác.

- Kế hoạch gì?

Khổng Bạch Huyên hỏi.

- Hiện tại phản thủ vi công, thời cơ phù hợp không?

Khổng Bạch Huyên còn có chút hoài nghi, tuy thực lực Thần Thảo Tông vàTùy Qua đang tăng lên nhanh chóng, nhưng mà nàng cảm thấy muốn phản thủ vi công, dường như còn chưa đủ, bởi vì nàng đã nhìn thấy thực lực chânchính của Thất La Giới.

- Ta hiểu ý của ngươi, ngươi cảm thấy chúng ta còn cần làm cái gì đó.

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Chúng ta vẫn đang đợi, đợi đến lúc có chúng ta chính thức cường đạilên, toàn diện vượt qua đối thủ, khi đó mới là thời cơ động thủ tốtnhất, nhưng mà, chỉ sợ đến lúc đó chúng ta không còn đối thủ mài kiếm.

Tùy Qua nói lời này từ nội tâm.

Đây là hắn nhìn ra cách cục của nhân loại.

Từ khi Hoa Hạ bắt đầu kiến quốc, có can đảm đấu với đối thủ cường đại,cho nên kinh tế mặc dù yếu nhưng dân tâm hướng về, sau đó lại tập trungphát triển kinh tế, tất cả là vì tiền, theo lý thuyết quốc lực cường đại cũng có thể an bình tứ hải, ai biết trong tứ hải có nhiều đầu sói vâyquanh, các quốc gia tư bản cỡ lớn nhắm vào, bởi vì như thế từ trên xuống dưới Hoa Hạ bắt đầu mất đi dũng khí.

Ngược lại nước Mỹ có thể rút kiếm đánh chung quanh, đốt chiến hỏa các nơi, nhưng vẫn hùng cứ vị trí đế quốc toàn cầu.

Bởi vậy Tùy Qua xem ra, nhân loại đã quen quật khởi trong nguy cơ, cường đại chính mình.

Nếu như vẫn trốn ở chỗ này, đóng cửa lại "Làm kiến thiết ", chỉ sợ càngvề sau càng mất đi dũng khí, quên gia hương của mình, cách làm của TùyQua chính là muốn cho mọi người biết rõ, nơi này chỉ là trụ sở tạm thời, chỉ là chỗ mọi người tạm lánh nạn, mà cũng không phải là thế ngoại đàoviên ở ẩn, hiện tại là thời điểm nên đánh ra ngoài.

- Tùy Qua, ngươi có suy nghĩ lấy chiến tranh nuôi chiến tranh là không tệ, nhưng mà ngươi thật chuẩn bị tốt sao?

Khổng Bạch Huyên hỏi.

- Vĩnh viễn không có lúc nào là chuẩn bị tốt cả.

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà ta cảm thấy đây là thời cơ động thủ.

- Ta cảm thấy được, có lẽ ngươi nên thượng nghị với người khác.

Khổng Bạch Huyên nói ra.

- Đương nhiên.

Tùy Qua gật đầu nói:

- Nhưng mà, cho dù không cần thương nghị, ta cũng biết suy nghĩ của những người còn lại.

- Úc, ngươi lợi hại như vậy, như vậy, ngươi đoán chừng một chút.

Khổng Bạch Huyên nói.

- Thần Thảo Tông, ta nói tính toán, chuyện này không có gì hay cả; Thiên Lam Kiếm Tông, nhất định là cầm thái độ bảo thủ, bọn họ chắc chắn sẽkhông phản công; người Long Đằng, người quân đội và người quân đoàn vinh quang nhất định sẽ đồng ý phản công, bởi vì hiện tại sĩ khí và chiến ýcủa bọn họ vẫn còn.

Tùy Qua khẳng định nói.

Rất nhanh, Tùy Qua suy đoán đạt được chứng minh.

Trừ Thiên Lam Kiếm Tông phản đối ngay lập tức phản công ngay, những người còn lại đều đồng ý Tùy Qua lập tức chuẩn bị phản công.

Đường Thế Uyên nghe Tùy Qua đề nghị, càng già càng dẻo dai, hưng phấn nói:

- Đây là thời điểm tốt đánh một trận, với tư cách quân nhân, nên da ngựa bọc thây, chết trận sa trường, nếu cả đời ở lại đây chẳng khác gì làmrùa đen rút đầu, chuyện này quá uất ức rồi.

- Đường tiên sinh, nói chuyện cũng phải suy nghĩ.

Nói chuyện là Thiên trưởng lão Thiên Lam Kiếm Tông, Đường Thế Uyên nóibốn chữ "Rùa đen rút đầu" làm hắn nghe bốc hỏa, nhưng mà Đường Thế Uyênlà trưởng bối Tùy Qua, Thiên trưởng lão cũng không cậy già lên mặt, đành phải giải thích:

- Chúng ta chỉ cho rằng, trước mắt thời cơ không thành thục, còn cần nghỉ ngơi dưỡng sức.

- Không cần dưỡng.

Tang Thiên nói:

- Phải dưỡng, đây là lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, nếu không chẳng biết ngày tháng năm nào mới có thể kết thúc chiến tranh.

- Như vậy, số ít phục tùng đa số.

Tùy Qua nói rất dứt khoát.

- Bắt đầu định ra kế hoạch tác chiến a, Tang lão đại, các ngươi rất am hiểu chuyện này, như vậy ngươi nói trước đi.

Tang Thiên việc đáng làm thì phải làm, lấy địa đồ ra và nói:

- Đây là địa đồ tình báo chúng ta đạt được từ Thất La Giới, đầu tiên cómột chuyện cổ quái, bề ngoài Thất La Giới không có hình cầu giông nhưđịa cầu, mà giống như khối đại lục hình vuông lơ lửng trong hư không,đại lục bị hải dương phân cách thành bảy khối, hình thành mấy trăm quốcgia vương triều, nhưng mà kẻ thống trị thế giới là tu sĩ, bảy khối lụcnày có hai khối đại lục là do Thiên Hoàng Đạo Tông thống trị, đây cũnglà tông môn cường đại nhất Thất La Giới; sau Thất La Giới còn có ViếtLiên Tông, Chân Thiện Tông, Thiên Thai Tông, Tịnh Thổ Tông, Thì Chi Tông năm tông môn thực lực gần như vậy, phân biệt thống trị một đại lục.

- Tang lão đại, địa đồ như lời ngươi nói, hình như là đại lục chính diện a.

Hathaway đột nhiên hỏi một câu:

- Mặt sau của Thất La Giới thì sao?

- Mặt sau.

Tang Thiên nói:

- Trước mắt tin tức chúng ta nhận được, mặt sau Thất La Giới bởi vì vĩnh viễn không có mặt trời chiếu sáng, cho nên mặt sau là khu vực tịchmịch, nhưng mà, Hathaway tiểu thư nếu có hứng thú, hoan nghênh ngươi đithăm dò, hoàn thiện địa đồ cho chúng ta.

- Tốt, có cơ hội nhất định phải đi tìm kiếm một phen.

Hathaway nhàn nhạt nói:

- Nhưng mà, địa đồ đã có hình thức ban đầu, như vậy kế tiếp Tang lão đại ngươi có kế hoạch chiến lực gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.