Chương trước
Chương sau
Mà đại quân đánh dẹp trong trận pháp cũng không an phận cái gì, lăng không xuất hiện một chi đại quân khác, cũng là giày vò không ngớt, muốn luyện hóa bọn chúng trong thời gian ngắn là không thể nào.

Mà những tu sĩ mới gia nhập vào đại quân đánh dẹp cũng rất bối rối, bởi vì lúc này tuyên cổ chiến trường khôi phục diện mạo thiên địa hồng lô sẵn có, khắp nơi đều là chân hỏa, đan hỏa, giống như muốn luyện những tu sĩ nơi này thành nhân nguyên đan, nếu như không phải trận pháp đại quân đánh dẹp là một khối, chỉ sợ có rất nhiều tu sĩ đã biến thành đan dược.

Tùy Qua cảm giác được nội tâm của đám người này biến hóa, biết rõ nếu như tiếp tục chống đỡ thì không ít tu sĩ không chịu được, thân thể cùng tinh thần có khả năng không ngăn cản nổi nữa, hơn nữa Tùy Qua cũng biết hắn không có khả năng thành công luyện hóa đám Tán tiên bên ngoài thành đan dược, chín đầu Tam Túc Kim Ô còn đó kỳ thật chỉ là hù dọa một đám Tán tiên, chế tạo áp lực mà thôi.

Cho nên hiện tại chính là thời khắc tốt nhất đột phá vòng vây.

- Thảo Mộc Binh Trận, Nhất Khối, Hồng Mông bông hoa, Thảo Mộc Giai Binh.

Tùy Qua hét lớn một tiếng, lập tức rót toàn bộ lực lượng vào trong Hồng Mông Thụ, sau đó lại thúc dục ba trăm đóa Hồng Mông bông hoa, sau đó lại dùng Thảo Mộc Giai Binh quyền ý bắn ra ngoài, bắn thẳng vào ba tên Tán tiên của Côn Lôn Tông.

Đồng thời Tùy Qua còn thừa dịp rót chí tôn tiên khí vào trong Tam Túc Kim Ô, khiến chúng nó toàn lực công kích ba tên Tán tiên của Côn Lôn Tông.

Trận pháp cấm chế trong tuyên cổ chiến trường không cách nào ngăn cản Tùy Qua cảm ứng Hồng Mông Thụ, trong tuyên cổ chiến trường này cũng có thể thoải mái tiến công Tán tiên bên ngoài, Côn Lôn Tông đều là hạng người xảo trá ích kỷ, cho nên Tùy Qua mới tiến hành công kích bọn chúng, ba tên Tán tiên của Côn Lôn Tông một khi tránh đi, trận pháp của tuyên cổ chiến trường sẽ có sơ hở, kế tiếp chuyện gì cũng thuận lý thành chương.

Nếu đồng thời tấn công ba mươi Tán tiên, dùng lực lượng của Tùy Qua chưa chắc cấu thành uy hiếp thực tế, cho nên công kích ba Tán tiên đã đầy đủ, chỉ cần biến ba tên gia hỏa này thành mục tiêu là được.

Trừ phi ba Tán tiên của Côn Lôn Tông ý chí kiên cố, hơn nữa hoàn toàn không sợ chết, Tùy Qua lúc này công kích tiếp mới vô ích, nhưng mà Tùy Qua suy đoán không sai, ba tên Tán tiên của Côn Lôn Tông dường như cảm thấy công kích nhắm vào bọn họ, bởi vậy ba người bọn họ biết rõ bản thân mình rút đi có thể mang tới phiến toái cho trận pháp tuyên cổ chiến trường, nhưng mà vì tính mạng quý giá của bọn họ, bọn họ quả nhiên lựa chọn né tránh.

Mà Tùy Qua thừa cơ thu lực lượng, mà lúc này Trúc Vấn Quân đã thành công tìm ra sơ hở của tuyên cổ chiến trường, lập tức mang đại quân đánh dẹp như châu chấu lao ra ngoài, sau đó lại lao tới chỗ đám Tán tiên của Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông, căn bản không cần Tùy Qua đi châm ngòi thổi gió, lúc này thù hận của năm đại tông môn và các tông môn khác với Thiên Hoàng Đạo Tông cùng Côn Lôn Tông đã sớm không chết không ngớt.

Vốn số lượng Tán tiên của Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông còn nhiều hơn năm đại tông môn, nhưng mà trận pháp của tuyên cổ chiến trường đã bị mở ra, đại quân đánh dẹp có hơn trăm vạn tu sĩ lao ra, bộ dáng dốc sức liều mạng, mà Tán tiên của Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông khí thế bị đoạt, làm gì còn muốn liều mạng cơ chứ.

- Giết! Giết sạch Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông tạp chủng.

Trong đại quân đánh dẹp có người tức giận rống to lên.

Vô số tu sĩ tức giận rống to lên, lại có người quát:

- Đúng! Giết sạch bọn chúng, san bằng tông môn của bọn chúng.

- San bằng sơn môn Thiên Hoàng Đạo Tông cùng Côn Lôn Tông!

- San bằng bọn chúng!

- Sát!

...

Tình cảm quần chúng xúc động căn bản không thể khống chế, Tùy Qua biết rõ năm đại tông môn và các tông môn khác hiện tại đã bị Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông chọc giận triệt để, hiện tại song phương chỉ có một kết cục: ngươi không chết thì ta vong.

Mà chuyện này Tùy Qua hy vọng nhìn thấy nhất.

Bởi vì cục diện lâm vào hỗn loạn triệt để, trật tự mới sẽ nhanh chóng sinh ra, mà hắn sẽ là người được lợi vì cục diện này.

Tuyên cổ chiến trường bị Tán tiên Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông vứt bỏ, tuy bọn họ có trận đồ, nhưng lại không có người nào có thể một mình thúc dục trận pháp cả, đương nhiên cũng không có biện pháp thu chiến trường tuyên cổ này, bởi vậy chỉ có thể mặc kệ nó mà thôi, dù sao người Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông tin tưởng, người năm đại tông môn cũng không có biện pháp thu tuyên cổ chiến trường này.

Môn nhân năm đại tông môn và các tông môn nhỏ hơn đã liên thủ đi đánh sơn môn Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông, lúc này nói rõ cục diện không chết không ngớt, hơn nữa năm đại tông môn và tu sĩ các tông môn khác đang tụ tập người của mình, chuẩn bị một kích san bằng Thiên Hoàng Đạo Tông cùng Côn Lôn Tông.

Mà đại quân đánh dẹp của Tùy Qua thì án binh bất động.

Bởi vì hiện tại cho dù là Tùy Qua án binh bất động, cũng không có đại tông môn nào chỉ trỏ đại quân của hắn, cũng không phải bởi vì bọn họ cảm kích đại quân đánh dẹp cứu trợ vừa rồi, mà là sợ hãi lực lượng chính thức của đại quân đánh dẹp.

Tùy Qua bảo đại quân của Hổ Thiên Hành dẫn quân trở về vương triều Tần Hán, hắn một mình ở lại tuyên cổ chiến trường.

Sau đó Tùy Qua lại cho rễ cây Hồng Mông Thụ vươn vào trong tuyên cổ chiến trường, rất nhanh đã dọn sạch hài cốt tu sĩ Đại Thừa kỳ trong tuyên cổ chiến trường vào trong Hồng Mông thạch, đồng thời Tùy Qua cũng nhìn thấy rõ kết cấu của tuyên cổ chiến trường. Tuyên cổ chiến trường chính là lò đan thật lớn, nhưng bởi vì quá mức khổng lồ, cho nên muốn hoàn toàn thúc dục phải hao phí quá nhiều chí tôn tiên khí, cho nên cho dù là Tán tiên cũng không cách nào một mình hoàn thành, thế cho nên tuyên cổ chiến trường vẫn nằm giữa không trung Thất La Giới, cũng bởi vì không có người thúc dục, hơn nữa trừ Côn Lôn Tông ra, không ai có trận đồ của tuyên cổ chiến trường.

Lúc này tuyên cổ chiến trường trước mặt Tùy Qua chỉ chờ hắn phá giải bí mật mà thôi.

Sau một lát, Tùy Qua cười lạnh, nói:

- Côn Lôn Tông, quả nhiên là cực kỳ vô sỉ.

Bởi vì thông qua rễ cây Hồng Mông Thụ thẩm thấu, Tùy Qua đã dò thám ra bí mật của tuyên cổ chiến trường, cũng biết mục đích người Côn Lôn Tông lưu lại chiến trường tuyên cổ này.

Tất cả đều là âm mưu!

Tuyên cổ chiến trường thật ra là lò luyện đan cực lớn, nhưng bởi vì quá lớn quá ẩn nấp, bởi vậy rất nhiều người đều không có ý thức được nó chính là lò đan. Hơn nữa trong Thất La Giới này trừ người Thiên Hoàng Đạo Tông ra, ai cũng không biết lai lịch của tuyên cổ chiến trường, bởi vậy rất nhiều người đều bị mặt ngoài của nó giấu kín, hơn nữa còn xem nó là chiến trường đánh nhau lý tưởng.

Đáng tiếc rất nhiều người cũng không biết, thời điểm quyết đấu ở đây máu huyết thấm vào trong mặt đất, những máu huyết này sẽ bị lò đan hấp thu, hơn nữa biến thành đan dược.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.