Chương trước
Chương sau
Chỉ có Tùy Qua trấn định tự nhiên, nhìn Đằng Nguyên Thường nói ra:

- Không sao! Đằng Nguyên Thường, nếu ngươi muốn giết hắn thì cứ động thủ đi.

- Cái gì! Ngươi... Ngươi thật sự là đại nghịch bất đạo!

Đằng Nguyên Thường không nghĩ tới Tùy Qua lại hoàn toàn không quan tâm quân chủ vương triều Tần Hán chết sống, mưu kế đã định ra bị quấy rầy.

- Ngươi là súc sinh dĩ hạ phạm thượng! Ngươi... Ngươi hoàn toàn không để ý quốc quân chết sống, ngươi rõ ràng là mưu đồ soán vị, ngươi lsg phản tặc! Mỗi người đều có thể tru.

- Nói hưu nói vượn!

Tùy Qua quát:

- Ta bảo ngươi giết chết hắn, đó là bởi vì hắn căn bản không phải quân chủ vương triều Tần Hán, cho nên ngươi cứ việc giết là được, dù sao khôi lỗi như hắn còn có ngàn vạn, ngươi tùy tiện giết là được.

- Khôi lỗi! Cái gì?

Đằng Nguyên Thường dường như không tin quân chủ vương triều Tần Hán nằm trong tay của mình là một khôi lỗi, phải biết rằng đây chính là cao thủ Thiên Thai Tông tự mình xâm nhập hoàng cung bắt ra.

- Đúng vậy, khôi lỗi!

Tùy Qua lớn tiếng nói:

- Đằng Nguyên Thường, các ngươi quả nhiên là hèn hạ, vậy mà dùng tính mạng quân chủ vương triều Tần Hán đi uy hiếp đại quân đánh dẹp chúng ta, nhưng mà hành động của ngươi triệt để chọc giận trăm vạn đại quân đánh dẹp rồi, ngươi cùng Thiên Thai Tông đã tới lúc tận thế.

- Ngươi nói bậy! Đây là vương triều Tần Hán quốc quân, là ngươi muốn mưu hướng soán vị!

Đằng Nguyên Thường vẫn không nghĩ người trong tay là khôi lỗ.

- Ta nhìn ngươi thật sự là vô cùng ngu xuẩn!

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, đột nhiên ném một "Tần Thiên Chính" từ trong Hồng Mông thạch ra ngoài, đây là Tùy Qua dùng tinh thần lực và thay mận đổi đào thuật tạo thành khôi lỗi, chẳng có gì khác Tần Thiên Chính trong tay cuả Đằng Nguyên Thường cả.

Nhìn qua Đằng Nguyên Thường bối rối, Tùy Qua tiếp tục nói:

- Đằng Nguyên Thường, ngươi đường đường là tông chủ Thiên Thai Tông, vậy mà không ngờ chút đầu óc và nhãn lực cũng không có, vậy mà cầm Tần Thiên Chính chỉ là một khôi lỗi. Mặt khác ngươi cũng không dùng đầu óc suy nghĩ, chúng ta muốn chinh phạt Thiên Thai Tông, làm sao có thể để các ngươi bát quân chủ vương triều Tần Hán ra uy hiếp chúng ta! Nhưng mà, Đằng Nguyên Thường, chúc mừng ngươi triệt để chọc giận đại quân đánh dẹp! Giết!

- Sát!

Tướng sĩ đại quân đánh dẹp hô to rung trời.

Tùy Qua nói không sai, Đằng Nguyên Thường thành công đốt lửa giận của đại quân lên rồi, hai trăm vạn đại quân đánh dẹp bắt đầu dọn dẹp Thiên Thai Tông, hait răm vạn đại quân đánh dẹp vẫn bày ra trận hình thiên nhân thế giới, lap lên Thiên Thai Tông.

Đằng Nguyên Thường nhìn điệu bộ này, lập tức đánh gục khôi lỗi trong tay, sau đó lui vào hộ sơn đại trận của Thiên Thai Tông hộ.

- Phá trận!

Tùy Qua hét lớn một tiếng, đánh ra một quyền vào hộ sơn đại trận trên cao.

Ầm ầm!

Tùy Qua toàn lực một quyền, chấn đắc sơn môn Thiên Thai Tông không ngừng lắc lư.

Mà Trúc Vấn Quân lập tức tìm ra sơ hở, sau đó Tùy Qua thúc dục Hồng Mông Thụ, dùng rễ cây của nó xé rách ra khe hở, rất nhanh ngăn cản đại trận vận hành, sau đó Tùy Qua lại đánh ra một quyền, lúc này sơn môn Thiên Thai Tông lập tức bị đánh ra lỗ hỏng.

- Sát!

Đại quân đánh dẹp hét lớn một tiếng, giết vào trong sơn môn Thiên Thai Tông.

Sau khi tiến vào sơn môn, trận hình đại quân đánh dẹp không có thay đổi, bởi vì Tùy Qua biết rõ thực lực từng binh sĩ đại quân đánh dẹp không bằng tu sĩ tông môn, muốn chiến thắng cũng phải đoàn kết tấn công, mà điểm này cũng chứng minh hắn làm đúng. Thực lực chỉnh thể của đại quân đánh dẹp hoàn toàn trên những tu sĩ tông môn này.

Sau khi giết vào sơn môn Thiên Thai Tông, đại quân đánh dẹp thận trọng từng bước, không ngừng phá hư trận pháp, cấm chế trong sơn môn Thiên Thai Tông, không ngừng chém giết đệ tử Thiên Thai Tông, hiệu suất làm việc rất cao, đi qua nơi nào thì nơi đó bị nghiền nát.

Rốt cuộc đệ tử Thiên Thai Tông cũng lĩnh ngộ khủng bố của đại quân đánh dẹp, cường giả tông môn lập tức xuất động, công kích đại quân đánh dẹp.

Người tông môn không phải ngu xuẩn, nếu không có mười phần nắm chắc đánh bại đại quân đánh dẹp, bọn họ sẽ không bài tư thái cao như thế.

Mà sở dĩ người tông môn khẳng định có thể ăn chắc đại quân đánh dẹp, là vì bọn họ biết rõ nhược điểm của đại quân đánh dẹp.

Thiếu cường giả chính thức.

Trong tông môn có Tán tiên tọa trấn! Có rất nhiều tu sĩ Đại Thừa kỳ tọa trấn!

Mà đại quân đánh dẹp có cái gì?

Tu vị cao nhất của đại quân đánh dẹp chỉ là Hợp Thể kỳ mà thôi, đại nguyên soái đại quân đánh dẹp chỉ có tu vị Luyện Hư hậu kỳ, cho dù đại quân đánh dẹp có chút môn đạo, nhưng mà nhược điểm quá rõ ràng.

Bắt lấy nhược điểm của đối phương, cũng chẳng khác nào có được thủ đoạn ép chết đối phương.

Bởi vậy năm đại tông môn trực tiếp xuất động Tán tiên, cũng có không ít tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng nhìn ra nhược điểm của đại quân đánh dẹp, sau đó lợi dụng nhược điểm này, tu sĩ Tán tiên cùng Đại Thừa kỳ trực tiếp động thủ là đánh vỡ trận pháp của đại quân, sau đó đánh bại từng cái. Chỉ cần trận pháp đại quân đánh dẹp vừa vỡ, mọi chuyện đã định.

Mà Tùy Qua là đại nguyên soái của đại quân đánh dẹp, đương nhiên cũng biết nhược điểm của đại quân đánh dẹp, cho nên hắn đương nhiên sẽ không để trận hình đại quân bị công phá, bản thân trận pháp không có sơ hở, công thủ gồm nhiều mặt, thông qua trận hình biến hóa cuốn đối thủ vào trong trận, sau đó cắn nuốt sạch, hơn nữa người trong trận pháp cũng có thể đã bị trận pháp phòng ngự, Tùy Qua sử dụng Thảo Mộc Binh Trận có cách làm khác nhau nhưng cả hai có kết quả như nhau.

Nhưng mà Tán tiên của năm đại tông môn ra tay thì không tầm thường, cho dù là đại trận phòng ngự cũng không ngăn cản được.

Bởi vậy Tùy Qua chỉ có thể một mình đối mặt nhiều tu sĩ Tán tiên cùng Đại Thừa kỳ tiến công.

Nếu không trận pháp bị đánh tan, cả đại quân đánh dẹp sẽ xong đời.

Năm đại tông môn lúc này xuất động mười Tán tiên, mấy chục Đại Thừa kỳ, nói rõ là một kích toàn lực, muốn một lần đánh tan đại quân đánh dẹp, sau đó tiêu diệt toàn bộ đại quân đánh dẹp.

Trông thấy Tùy Qua ngăn cản các Tán tiên tiến công, một Tán tiên trong đó khinh thường nói:

- Đại nguyên soái, ngươi chẳng lẽ muốn dùng lực lượng một người ngăn cản một kích toàn lực của mười Tán tiên sao? Thật sự là tức cười!

- Không.

Tùy Qua lắc đầu, nói:

- Là chín Tán tiên, mà không phải mười.

- Có ý tứ gì?

Tán tiên lúc trước hỏi.

- Các ngươi lập tức sẽ thiếu một!

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, sau đó toàn lực thúc dục Hồng Mông Thụ, Sinh Mệnh chi thụ, trăm vạn thiên binh, Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp hiển hiện ra, rất nhiều lực lượng tập trung vào một thân, hơn nửa năm qua, tu vị của Tùy Qua càng tinh tiến, mà trong Hồng Mông thạch tích lũy không ít chí tôn tiên khí, hôm nay toàn lực bạo phat ra ngoài cũng đủ mạnh rồi.

Giết tiên!

Tổn thương mười ngón tay không đau bằng chặt một ngón tay.

Tấn công mười Tán tiên, không bằng trực tiếp chém giết một tên trong đó.

Chỉ cần có thể chém giết một Tán tiên, như vậy có thể uy hiếp nặng nề với đám Tán tiên còn lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.