Chương trước
Chương sau
Hôm nay Tùy Qua Hồng Mông Thụ đã bén rễ tới khắp nơi trong Thất La Giới, duy nhất vẫn không chạm vào chỉ có Thiên Táng Cương, hắn biết rõ Thiên Táng Cương là nơi độ kiếp của Thất La Giới, có thể nói là địa bàn của Tán tiên, nhưng mà nếu như không thể triệt để chiếm cứ nơi này, Tùy Qua không thể yên tâm lợi dụng Thất La Giới làm cầu nối, phản công thế giới nhân loại. Hiện tại thế giới nhân loại quần ma loạn vũ, Tùy Qua cũng không muốn thời điểm kịch chiến với ma vật, lại bị Thiên Táng Cương Tán tiên đâm một dao sau lưng.

Không hề nghi ngờ, Thiên Táng Cương Tán tiên khẳng định có ấn tượng không hay về Tùy Qua, bởi vì Tùy Qua làm cái gì thì Tán tiên cũng nghe thấy, thậm chí còn có chút Tán tiên trực tiếp ăn đau khổ của Tùy Qua. Hiện tại những người này co đầu rụt cổ tại Thiên Táng Cương, chính là vì báo thù!

Vương triều Tần Hán, rốt cục hoàn thành nghiệp lớn kiến quốc.

Cả Thất La Giới, tất cả dưới sự thống trị của vương triều Tần Hán ngẫu nhiên có tu sĩ gian ngoan mất linh ý đồ phá hư đại cục, nhưng cuối cùng đều bị tiêu diệt, còn có một chút tu sĩ mệnh vong trong tay khách sạn Huyền Mệnh.

Bởi vì khách sạn Huyền Mệnh tồn tại, rất nhiều tu sĩ trong Thất La Giới xem đây là nơi "Săn tiền thưởng", hơn nữa chức nghiệp này vô cùng được hoan nghênh, bởi vì hiện tại không có tông môn, rất nhiều tu sĩ không muốn thuần phục vương triều biến thành thợ săn tiền thưởng, rất nhanh những tu sĩ này phát hiện, làm thợ săn tiền thưởng rất không tồi, bởi vì trước kia thay tông môn làm việc, bán mạng, đạt được chỗ tốt còn không bằng đi săn tiền thưởng.

Thời điểm đại cục vương triều Tần Hán ổn định lại, Tùy Qua cũng bắt đầu xuất phát về khối xương cứng cuối cùng trong Thất La Giới.

Tùy Qua đi tới mặt sau Thất La Giới lần nữa.

Mặt sau Thất La Giới có rất nhiều địa phương cũng đã bị Tùy Qua càn quét qua, đại bộ phận thần ma hài cốt cũng rơi vào trong tay Tùy Qua, biến thành thiên binh thần tướng.

Hôm nay mặt sau Thất La Giới càng tịch mịch.

Nhưng mà trước kia tới mặt sau Thất La Giới, Tùy Qua luôn cẩn thận từng li từng tí, từng bước kinh tâm, nhưng mà hiện tại đã khác, Tùy Qua trực tiếp tiến về vị trí của Thiên Táng Cương, chuẩn bị bình định chướng ngại cuối cùng.

Thiên Táng Cương, là nơi độ kiếp của Tán tiên trong Thất La Giới, bởi vậy mấy chục vạn năm thậm chí thời gian càng lâu hơn tới nơi này độ kiếp, tiếp nhận thiên kiếp thần lôi cùng chí tôn tiên khí tẩy lễ, làm cho mặt đất Thiên Táng Cương biến thành tồn tại như tiên linh thổ nhưỡng, mà đây cũng là nguyên nhân Tùy Qua nhất định phải tiến về Thiên Táng Cương. Nhưng mà cho dù thổ nhưỡng trong Thiên Táng Cương tiếp cận tiên phẩm linh nhưỡng, nhưng mà phẩm chất không thuần khiết, bởi không tính là tiên phẩm linh nhưỡng chính thức, hơn nữa tăng thêm nơi này thường xuyên bị thiên kiếp thần lôi và Tán tiên càn quét nên rất khô cằn, Thiên Táng Cương mới được là nơi sỏi đá chính thức của mặt sau Thất La Giới.

Hơn nữa thổ địa Thiên Táng Cương cứng rắn còn hơn cả sắt thép.

Cả Thiên Táng Cương, từ địa hình mà nhìn thì chính là cao nhất ở mặt sau Thất La Giới, diện tích khoảng chừng chục vạn dặm vuông. Đối với người bình thường mà nói, đây là một khối địa bàn lớn, nghiễm nhiên là một quốc gia, nhưng mà đối với tu sĩ nhất là Tán tiên mà nói, đây chỉ là khu đất nhỏ. Đi vào biên giới Thiên Táng Cương thì Tùy Qua có chút do dự, đạp vào địa bàn Thiên Táng Cương, đồng thời rễ cây Hồng Mông Thụ bắt đầu đâm vào Thiên Táng Cương.

Hành vi này của Tùy Qua chính là khiêu khích Tán tiên trong Thiên Táng Cương, rất có thể sẽ ăn một kích của Tán tiên.

Nhưng Tùy Qua không sợ chút nào.

Lúc này Tùy Qua đã không sợ Tán tiên.

Không, hẳn là không sợ Độ Kiếp sơ kỳ Tán tiên.

Bởi vì trước mắt Tùy Qua tao ngộ Tán tiên chỉ là Tán tiên sơ kỳ. Độ Kiếp sơ kỳ, chỉ vượt qua không gian pháp tắc; Độ Kiếp trung kỳ sẽ vượt qua thời gian pháp tắc. Độ Kiếp trung kỳ cùng sơ kỳ chỉ kém một đường, nhưng lại cách biệt như trời và đất.

Vì sao?

Bởi vì Độ Kiếp trung kỳ vượt qau và khống chế thời gian pháp tắc, cho nên có thể làm thời gian trôi nhanh hoặc giảm bớt, tuy nhiên không thể nghịch chuyển thời gian trở lại quá khứ, nhưng thử nghĩ một tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ sử dụng thời gian gia tốc công kích, làm cho thời gian của đối phương trôi nhanh qua, như vậy tuổi thọ của đối phương sẽ tăng nhanh cỡ nào?

Mà tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ, có thể làm chậm thời gian của bản thân, như vậy có thể có càng nhiều thời gian tu hành, tóm lại tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ và sơ kỳ cách nhau quá lớn.

Nhưng chưa chắc Thất La Giới có tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ.

Thời điểm hai chân Tùy Qua đạp vào Thiên Táng Cương, hắn lập tức khẳng định...

Thất La Giới thật sự có tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ tồn tại!

Bởi vì Tùy Qua lập tức cảm giác được khí tức và uy áp mạnh mẽ, đây là khí thế vượt qua Tán tiên nào hắn nhìn thấy.

Khí thế và uy áp này chỉ dừng trong phạm vi Thiên Táng Cương, không nhiều một tấc, cũng không ít một tấc, dường như đang khuyên bảo người trước mặt, hắn mới là chúa tể của Thiên Táng Cương.

Rễ cây Hồng Mông Thụ dừng lại quanh Tùy Qua, cũng không tiếp tục xâm nhập về phía trước, bởi vì tiến về trước, Tùy Qua phải lập tức phân cao thấp với đối phương.

Tồn tại Độ Kiếp trung kỳ cường đại, đây chính là đối tượng Tùy Qua không nắm chắc chiến thắng.

- Đại nguyên soái đại quân đánh dẹp sao?

Giọng nói vang lên, khí phách, uy vũ còn có cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh.

Khi giọng nói vang lên, một tráng hán ở trần, hai chân trần, tóc tai bù xù xuất hiện trước mặt Tùy Qua mười thước..

- Ngươi là người phương nào?

Tùy Qua bình tĩnh hỏi thăm.

- Đường đường đại nguyên soái đánh dẹp, thậm chí vẫn không biết danh tiếng của ta?

Tráng hán lớn tiếng nói:

- Nghe kỹ, ta chính là chủ nhân Thiên Táng Cương, Thu Bản Phong!

- Xem ra, ngươi đã nghe nói qua chuyện của ta.

Tùy Qua nói:

- Đã như vầy, ta đi thẳng vào vấn đề. Thu Bản Phong đạo hữu, nếu như ngươi dẫn đầu Tán tiên khác rời khỏi Thất La Giới thì bản soải không quan tâm, mặc cho các ngươi rời khỏi, nếu không...

- Không có nếu không.

Thu Bản Phong chen ngang lời Tùy Qua.

- Đã sớm nghe nói đại nguyên soái vương triều Tần Hán là kẻ cuồng vọng, ta vốn tưởng rằng chỉ là khinh cuồng, không thể ngờ là kẻ liều lĩnh không biết sống chết! Ngươi cũng đã biết, bổn tọa không chỉ là chủ nhân Thiên Táng Cương, cũng là chủ nhân cả Thất La Giới! Cho dù là vương triều Tần Hán hay là đại quân đánh dẹp, bổn tọa chỉ cần một ngón tay cũng bóp nó tan thành tro bụi.

- Chỉ sợ ngón tay của ngươi không cứng như thế.

Tùy Qua nói.

- Tốt! Quả nhiên là cuồng vọng!

Thu Bản Phong nói:

- Trước mặt bản soái đã lâu rồi không có kẻ nào dám cuồng vọng! Bổn tọa nhất định sẽ cho ngươi hưởng thụ uy hiếp tử vong! Ăn một quyền của bổn tọa.

Thu Bản Phong động thủ trước.

Độ Kiếp trung kỳ quả nhiên cường đại hơn Độ Kiếp sơ kỳ quá nhiều, một quyền tùy ý của Thu Bản Phong lại là tiên cương quyền ảnh, nhanh hơn tia chớp đánh vào lồng ngực Tùy Qua, nếu như bị một quyền này đánh trúng, chỉ sợ cho dù là Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp cũng không cách nào hoàn toàn chống cự.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.