- Đội trưởng, nữ tử kia đã mất tích rồi, chúng ta đã liên tục tìm kiếm rất lâu, thế nhưng lại không tìm được tung tích của nàng ta. Mộ gã tu luyện giả nói với Mạc Tập Lẫm. Nghe vậy, Mạc Tập Lẫm rơi vào trạng thái trầm tư, dáng vẻ bình tĩnh kia khiến cho người ta đoán không ra suy nghĩ của hắn. Tuy nhiên sự trầm tĩnh này chỉ duy trì trong chốc lát, Mạc Tập Lẫm lại lên tiếng, nói với mọi người: - Từ giờ trở đi, tất cả đệ tử của Sất Trá Điện tập trung toàn lực tìm kiếm nữ tử đó, nhất định phải tìm được nàng trước Huyết Khấp Minh, hiểu chưa? - Hiểu rõ, đội trưởng! Hiện tại, thành viên của Huyết Khấp Minh đã triển khai tìm kiếm trên diện rộng, xác xuất chúng ta có thể chạm mặt bọn chúng cực kỳ lớn. Lần đụng độ trước đây, chúng ta đã tổn hao không ít đệ tử rồi ạ! Gã nam tử dò hỏi, lần xung đột trước, hai bên đều bị tổn thương không ít. Nếu như tiếp tục chạm mặt với những môn phái ma đạo khác thì tình huống của Sất Trá Điện bọn họ có vẻ không được lạc quan cho lắm.Đương nhiên bọn họ bị tổn thất như vậy thì tình hình của Huyết Khấp Minh cũng không tốt hơn bọn họ. Hắn nghi ngờ là nếu như hai bên giao chiến thì chắc hẳn làkhông thể kết thúc trong khoảng thời gian ngắn được. Nhưng khi nữ tửkia xuất hiện thì hai bên vốn đang đánh nhau lại đột nhiên dừng lại, hơn nữa còn cực kỳ ăn ý cùng truy đuổi nữ tử kia, thực sự có chút kỳ quái. Mạc Tập Lẫm khẽ gật đầu, nhưng cũng không có để ý đến hắn, mà khoát tay nói: - Yên tâm đi, hiện tại Huyết Khấp Minh một lòng muốn tìm kiếm nữ tử đó, cho dù mọi người có chạm mặt thì bọn họ cũng sẽ không động thủ. Nói với các đệ tử khác, nếu như đụng phải tu luyện giả của Huyết Khấp Minh thì chớ động thủ, phải lấy việc tìm kiếm nữ tử đó làm trọng, cho dù đối phương có khiêu khích hay làm bất cứ cái gì khác cũng không được manh động. - Dạ, ta sẽ đi nói với bọn họ ngay! Nam tử gật đầu đáp, chợt lấy tốc độ rất nhanh chạy đi thông báo với những thành viên khác. Đợi sau khi nam tử rời đi, trong mắt Mạc Tập Lẫm xẹt qua một tia sáng, nhàn nhạt nói: - Sở Lê Hiên! Lần này xem ai trong chúng ta có thể tìm được trước! Mộ Chỉ Ly đi vòng qua đội ngũ đang tìm kiếm, ngược lại quyết định đi đến chỗ sâu trong Huyết Sắc Địa Ngục. Nếu như cứ lởn vởn ở bên ngoài thì dưới sự tìm kiếm trên diện rộng của hai môn phái này, có lẽ không bao lâu nữa, nàng sẽ bị bọn chúng tìm được thôi. Hiện tại, biện pháp duy nhất chính là đi vào chỗ sâu trong Huyết Sắc Địa Ngục. Mộ Chỉ Ly mới vừa đi không bao lâu thì nơi nàng vừa đứng lúc trước xuất hiện thành viên của Huyết Khấp Minh. Hắn nhìn thấy trước mắt trống không thì không nhịn được mà nhíu mày nói: - Vừa rồi, ta rõ ràng nghe được nơi này truyền đến tiếng động, sao lại không có gì cả? - Ngươi xem trên mặt đất đi, chắc chắn có người vừa mới đi qua, chắc hẳn nữ tửkia cách nơi này không xa lắm, chúng ta mau chóng đi tìm đi! Vừa dứt lời, hai người liền nhanh chóng hướng chỗ sâu trong Huyết Sắc Địa Ngục mà đi tới. Mộ Chỉ Ly liên tục tránh né, phạm vi trăm dặm xung quanh đều tràn đầy tu luyện giả của hai môn phái, nàng còn chú ý thấy trên tay của những tu luyện giả này đều cầm đạn báo hiệu, chắc chắn một khi phát hiện vị trí của nàng thì bọn họ sẽ lập tức phát tín hiệu, đây đích thực là một biện pháp tốt. Nhìn thấy hình ảnh trước mặt, Mộ Chỉ Ly lẩm bẩm nói: - Đệ tử của Huyết Khấp Minh cùng với Sất Trá Điện thật sự là đuổi sát không tha, tuy rằng rất phiền phức nhưng có thể thu hoạch được như thế cũng rất đáng giá. Nói đến đây, khóe miệng của Mộ Chỉ Ly không tự chủ được mà kéo lên một độ cong mơ hồ, trong con ngươi xẹt qua một tia sáng sắc bén. Mộ Chỉ Ly thi triển Phiêu Miểu Thân Pháp, hóa thành một đạo huyết quang xuyên qua đám người tìm kiếm, mặc dù trong quá trình tránh né Mộ Chỉ Ly cực kỳ cẩn thận, nhưng nàng vẫn bị những người khác phát hiện. Lý Tiêu nhìn thấy một đạo huyết quang thoáng xẹt qua, mặc dù tốc độ của đối phương cực nhanh, nhưng hắn vẫn nhìn thấy một bên mặt của nữ tửkia, hắn vội vàng quay sang nói với tu luyện giả bên cạnh mình: - Nữ tửkia vừa mới rời khỏi theo hướng bên này, ngươi mau chóng thả đạn tín hiệu đi, để mọi người tập trung lại truy bắt nàng ta. Nghe lời Lý Tiêu nói, hai mắt Triệu Hữu Minh lập tức sáng lên, nói: - Ngươi thực sự thấy nữ tửkia đi theo hướng bên này sao? Lý Tiêu vội vàng gật đầu. - Ta khẳng định mà, chắc chắn là không có nhìn lầm, ngươi còn do dự cái gì chứ?Còn không mau chóng phát tín hiệu đi, nếu như để cho nàng ta chạy trốn, vậy thì uổng công rồi. Song, khi Triệu Hữu Minh nghe Lý Tiêu nói vậy, hắn chẳng những không bắn đạn báo hiệu, ngược lại còn đem đạn báo hiệu cất đi, nói với Lý Tiêu: - Lý Tiêu à! Ngươi ngốc à?Vất vả lắm chúng ta mới tìm được nữ tử đó, chi bằng hai người chúng ta cứ đem nàng bắt lại. Như vậy thì công lao đó chính là của hai chúng ta, nếu như bắn đạn báo hiệu để cho những người khác chạy đến thì chẳng phải là mọi người đều có công sao, vậy chúng ta còn cái gì chứ? Lý Tiêu khẽ run, suy xét một lúc, sau đó nhíu mày nói: - Nữ tửkia có thể nhân lúc hai bên đánh nhau mà lẻn vào trong, chứng minh bản lĩnh của nàng ta rất cao, hai người chúng ta có thể đối phó được với nàng ta sao? Triệu Hữu Minh liếc Lý Tiêu một cái, nói: - Trước kia, nữ tử đó chẳng qua chỉ là đục nước béo cò mà thôi, nếu nói bản lĩnh cao cường thì chẳng qua chỉ là tốc độ của nàng ta rất nhanh mà thôi. Nếu như thực lực của nàng ta đủ mạnh thì lúc gặp phải hai người chúng ta làm sao phải chạy trốn chứ? Ta thấy lý do mà hai môn phái chúng ta ra sức tìm kiếm nữ tử này, chắc chắn không phải vì báo thù cho huynh đệ đồng môn mà chủ yếu là vì báu vật trên người nữ tử đó. Trên mặt Lý Tiêu tràn đầy vẻ lưỡng lự, chậm trễ cả buổi cũng chưa mở lời, đương nhiên hắn đang do dự không biết phải làm sao. Nhìn thấy dáng vẻ của Lý Tiêu như vậy, Triệu Hữu Minh không nhịn được mà lần nữa lên tiếng: - Ngươi suy nghĩ một chút đi, lúc trước nữ tử đó đã nhặt được bao nhiêu túi càn khôn? Nếu như chúng ta có thể bắt được nàng ta, sau đó đem một vài túi càn khôn bỏ vào túi riêng thì chắc hẳn không có người nào có thể biết được. Lý Tiêu có chút động tâm, cắn răng nói: - Vậy thì nghe theo lời ngươi đi! Sau khi hai người quyết định như vậy thì lập tức đuổi theo phương hướng Mộ Chỉ Ly đã rời đi, nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, thời gian hai người tán gẫu với nhau nhiều lắm cũng chỉ mấy chục giây mà thôi. Mộ Chỉ Ly hiển nhiên cũng phát hiện có hai đạo thân ảnh đang đuổi theo sau lưng mình, sau khi nàng xem xét một lúc thì phát hiện hai người này dường như cũng không có ý định bắn ra đạn tín hiệu, bằng không thì đã sớm phóng ra rồi, cũng sẽ không đợi đến bây giờ. Sau khi xác định được điều này, khóe miệng Mộ Chỉ Ly kéo lên một độ cong, làm con mồi lâu như vậy rồi, cũng nên hoán đổi lại thân phận một chút, thử đảm nhiệm vị trí thợ săn xem sao. Hai người Lý Tiêu cùng với Triệu Hữu Minh đuổi theo hồi lâu sau, đột nhiên phát hiện thân ảnh Mộ Chỉ Ly đang chạy phía trước chợt biến mất không thấy đâu. Hai người liên tục đưa mắt tìm kiếm bốn phía xung quanh, nhưng bọn họ lại đoán không ra phương hướng của Mộ Chỉ Ly, cũng không đoán ra vị trí của Mộ Chỉ Ly. Trong mắt của Triệu Hữu Minh tràn đầy vẻ nghi hoặc, nhìn Lý Tiêu, nói: - Lý Tiêu à! Ngươi có nhìn thấy nữ tử đó chạy đi hướng nào không? - Không! Ta thấy nàng ta chạy đến đây sau đó lại không thấy đâu. Lý Tiêu chậm rãi nói, nhưng sau khi nói xong câu đó, sắc mặt của Lý Tiêu cũng đột nhiên biến đổi. - Chết! Chúng ta trúng kế rồi! Trước đây, tốc độ của nữ tử đó luôn nhanh hơn bọn họ một chút, tuy rằng bọn họ đuổi theo không kịp nhưng vẫn xác định được vị trí của nàng. Nhưng vừa rồi nữ tửkia lại đột nhiên biến mất, khiến hắn nhận ra được một điều tốc độ của nữ tử kia tuyệt đối nằm ngoài dự đoán của bọn họ, bằng không thì tuyệt đối không thể nào trong chớp mắt đã cắt đuôi được bọn họ. Như vậy chỉ có một cách giải thích duy nhất chính là lúc trước nữ tửkia vẫn luôn cố tình giảm tốc độ, nguyên nhân chính là muốn bọn họ rơi vào bẫy do nàng ta thiết kế. Nghe lời Lý Tiêu nói, Triệu Hữu Minh ngẩn ra, vội nói: - Ngươi nói là ... Không đợi Triệu Hữu Minh nói xong thì một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng đột nhiên truyền vào tai hai người: - Tốc độ phản ứng của hai ngươi cũng không chậm nhỉ! Mộ Chỉ Ly chậm rãi bước thong thả đến trước mặt hai người, y phục dính đầy máu tươi phảng phất như hòa làm một thể với Huyết Sắc Địa Ngục. Khuôn mặt tinh xảo dưới bộ y phục dính đầy máu tươi càng làm nổi bậc vẻ trắng bệch thiếu thức sống, nhất là nụ cười nhàn nhạt trên khóe miệng kia, khiến cho hai người Lý Tiêu không kềm được mà âm thầm kinh hãi. - Ngươi làm vậy là mục đích gì? Triệu Hữu Minh mở miệng hỏi, trong mắt thoáng hiện lên vẻ hoảng sợ, nhưng vẫn rất đúng mực. Độ cong trên khóe miệng Mộ Chỉ Ly dần dần mở rộng hơn, dùng ánh mắt đánh giá hai người Lý Tiêu cùng với Triệu Hữu Minh, sau đó nàng thản nhiên nói: - Các ngươi đuổi theo ta lâu như vậy mà bây giờ còn hỏi ta muốn làm gì sao? Trong mắt của Lý Tiêu lóe ra vẻ sáng suốt, dáng vẻ bình tĩnh không hoảng hốt kia ngược lại khiến Mộ Chỉ Ly thêm vài phần kính trọng. So với vẻ hoang mang không biết chuyện gì đã xảy ra vừa rồi, khi hắn vừa nhìn thấy nữ tử trước mặt thì sự lo lắng trong lòng hắn đã giảm đi mấy phần. Bởi vì từ khí tức trên người nữ tử này, hắn cũng không cảm nhận được bất kỳ áp lực nào cả.Nói cách khác thực lực của bọn họ cũng không có sự cách biệt quá lớn, lại nói tiếp có lẽ nữ tử này chỉ có tốc độ nhanh hơn bọn họ một chút mà thôi. Sau khi xác định được điểm này, Lý Tiêu cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, hắn nói: - Chúng ta chỉ muốn đem thi thể của huynh đệ đồng môn trở về mà thôi, chỉ cần ngươi trả thi thể của bọn họ trở về thì chúng ta sẽ không làm khó ngươi. Nghe vậy, trong nụ cười lạnh nhạt của Mộ Chỉ Ly sinh thêm vài phần trào phúng, nàng cười khẩy nói: - Nếu như các ngươi lo lắng cho huynh đệ đồng môn của mình như vậy thì ta liền dẫn các ngươi đi gặp bọn họ! Mộ Chỉ Ly vừa dứt lời, sắc mặt của Lý Tiêu cùng với Triệu Hữu Minh đột nhiên biến đổi, xem ra nữ tử này đã động sát tâm với bọn rồi! Lý Tiêu cùng với Triệu Hữu Minh liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều thoáng hiện lên một tia hung ác. Việc đã đến nước này, chỉ có thể đánh một trận thôi! Cùng lúc đó, tay phải của Triệu Hữu Minh lại thò vào trong ngực tìm kiếm.... Hành động này đương nhiên không lừa được ánh mắt của Mộ Chỉ Ly, trong tay nàng chợt lóe lên một tia ngân mang, cùng lúc đó trên tay của Triệu Hữu Minh đã mọc thêm một vài cây ngân châm, động tác tìm kiếm của hắn cũng đột ngột dừng lại. Hai người bọn họ cũng không ngờ Mộ Chỉ Ly biết dùng chiêu thức kỳ lạ như vậy, tuy rằng bọn họ đã có phòng bị nhưng vẫn bị một màn bất thình lình này khiến cho trúng chiêu độc. Trong mắt của Triệu Hữu Minh thoáng hiện lên vẻ vô cùng khiếp sợ, giương mắt nhìn cánh tay của mình đã mất đi tri giác, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ, nói: - Tay của ta làm sao vậy? Chân mày của Lý Tiêu đột nhiên chau lại, nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ của Triệu Hữu Minh, vội hỏi: - Ngươi làm sao vậy? - Tay của ta không còn tri giác, không thể di chuyển cũng không thể nhúc nhích gì được! Triệu Hữu Minh kinh ngạc nói, một cây ngân châm sao có thể tạo thành kết quả như vậy chứ? Hắn nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong ánh mắt thoáng xuất hiện vẻ khiếp sợ, nữ tử này quả là cực kỳ cổ quái! Đối với tình huống của Triệu Hữu Minh, Mộ Chỉ Ly không hề có chút ngạc nhiên nào, trước giờ nàng ra châm luôn rất chính xác. Vừa rồi châm kia nàng chỉ đâm trúng kinh mạch của Triệu Hữu Minh, khiến tay của hắn mất đi tri giác không thể nhúc nhích được nữa mà thôi. Từ hành động của Triệu Hữu Minh, nàng liền đoán được đạn tín hiệu kianhất định ở trong tay của hắn, vậy thì chỉ cần đem tay của hắn phế đi thì nàng liền có thể giảm đi không ít phiền phức. Sắc mặt của Lý Tiêu dần dần ngưng trọng, nhìn Mộ Chỉ Ly lạnh lùng nói: - Rốt cuộc ngươi là người phương nào? Vì sao lại trộm đi thi thể đệ tử của các môn phái chứ? Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cảm thấy có chút bất đắc dĩ, tất cả tu luyện giả mà nàng mang đi còn sống sờ sờ, ai nói bọn họ đã chết chứ? Tuy nhiên so với sự thật thì việc trong mắt bọn người Huyết Khấp Minh cùng với Sất Trá Điện, những tu luyện giả kia đã chết, ngược lại cũng không tệ, vậy thì sẽ không có ai biết chuyện bọn họ còn sống. - Đợi đến khi ngươi nhìn thấy bọn họ thì ngươi sẽ hiểu ngay thôi! Cùng với giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên, khí tức của Mộ Chỉ Ly đột nhiên bộc phát ra, trong nháy mắt thiên lực cũng đột nhiên bộc phát từ trong cơ thể ra. Cảm nhận được khí tức của Mộ Chỉ Ly, Lý Tiêu chậm rãi nói: - Chỉ là tu luyện giả Nguyên Ảnh Cảnh trung kỳ mà dám cuồng vọng như thế! Chỉ nhờ vào tốc độ khá nhanh cùng với chiêu thức khó lường mà muốn chống đối với chúng ta sao? Ngươi quá ngây thơ rồi đấy! Lúc này, Lý Tiêu không còn cảm giác trói buộc như trước nữa, lúc trước hắn đối với nữ tử này, chẳng qua chỉ là phỏng đoán mà thôi. Hiện tại hắn đã xác định được tu vi của nàng, hắn đã không còn lo lắng gì nữa, dù sao thì tu vi của hắn cũng là Hóa Thân Cảnh trung kỳ, muốn đối phó với Nguyên Anh Cảnh trung kỳ chẳng qua chỉ là một việc cực kỳ đơn giản mà thôi. Sau khi Triệu Hữu Minh đứng ở một bên nhìn thấy tình cảnh này thì nỗi canh cánh trong lòng hắn cũng được trút xuống, nhìn Lý Tiêu nói: - Lý Tiêu, lấy thực lực của ngươi muốn giải quyết nàng sẽ không có vấn đề gì chứ? Lý Tiêu thản nhiên gật đầu đáp: - Đương nhiên là không có chút vấn đề gì rồi, ngươi chỉ cần đứng ở một bên xem là được rồi! - Lý Tiêu, nhớ kỹ không được giết nàng ta, ta còn muốn tra hỏi một chút xem tay của ta đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Triệu Hữu Minh lại nói tiếp, trong mắt cũng lóe lên một tia kích động, một khi giải quyết được nữ tử này thì tất cả túi càn khôn kia coi như đã rơi vào trong tay của bọn họ rồi! Nhìn thấy thái độ khinh thường của hai người đó đối với mình, gương mặt Mộ Chỉ Ly vẫn bình tĩnh như thường, ngay cả khóe mắt cũng chưa từng nâng lên.Bất kể người ngoài nghĩ như thế nào thì chỉ có nàng hiểu được thực lực của chính mình mà thôi. Tuy rằng tu vi của nàng chỉ là Nguyên Anh Cảnh trung kỳ, nhưng đến lúc thực sự giao thủ thì chiến lực của nàng cũng không hề tệ! Cũng như những lời Cung Tuấn Bân từng nói, nàng quanh quẩn ở Thiên Âm Môn rất lâu, nhưng ngày nào cũng chỉ ở trong môn phái chăm sóc các loại dược thảo trong dược điền, đã rất lâu rồi chưa từng giao thủ với ai. Từ sau khi tu vi của nàng khôi phục lại bình thường, nàng chỉ xuất thủ đối phó với mấy con Huyết Nhân Hạt thôi, sau lần đó nàng chưa từng đánh nhau với ai cả. Nàng cũng muốn biết thực lực của mình đến tột cùng mạnh mẽ như thế nào! Thiên Lực hùng hậu từ trong cơ thể Lý Tiêu tuôn ra, giống như một cơn sóng lớn cuộn trào mãnh liệt trên sông Trường Giang vậy, kèm theo tiếng động rất lớn vang lên, ngoài ra khí tức trên người hắn cũng nhanh chóng tăng lên, từ đó có thể thấy được Thiên Lực của hắn hùng hồn đến bậc nào. Một thanh khảm đao màu đỏ xuất hiện trong tay của Lý Tiêu, một cổ sát khí dày đặc như một con cự long đang lượn vòng xung quanh khảm đao, một đôi mắt phảng phất như có linh tính đang nhìn chằm chằm vào Mộ Chỉ Ly. Ngay cả Mộ Chỉ Ly trông thất thanh khảm đao màu đỏ này cũng không kềm được xúc động, âm thầm thốt lên đao tốt! Đao này vừa nhìn đã biết không phải vật phàm! Cùng lúc đó, Vị Ương kiếm cũng xuất hiện trong tay Mộ Chỉ Ly. Lúc này, thân Vị Ương kiếm màu xanh nhạt đang rung động nhè nhẹ, tiếng ong ong liên tục truyền từ thân kiếm ra, một cổ kiếm ý sắc bén đang đối chọi gay gắt với thanh khảm đao màu đỏ kia. Hiển nhiên giữa hai thanh vũ khí cũng đang bùng nổ một trận tranh đấu. Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ kinh ngạc, nàng nghĩ từ lúc nàng tìm được Vị Ương kiếm trong di tích cho đến bây giờ vẫn chưa từng phát sinh tình huống như vậy.Nhưng khi đối đầu với thanh khảm đao màu đỏ lại phát sinh tình huống như thế, xem ra lai lịch của thanh khảm đao màu đỏ này cũng không hề nhỏ. Lúc Mộ Chỉ Ly đang âm thầm xúc động thì trong mắt Lý Tiêu cũng tràn đầy vẻ khiếp sợ, thanh Ly Long đao này là lúc xưa, hắn đã may mắn lấy được nó ở một nơi cực kỳ nguy hiểm. Có Ly Long Đao này thì hắn cũng như hổ mọc thêm cánh, sức chiến đấu cũng theo đó mà tăng lên, đồng thời cũng dẫn đến không ít tu luyện giả âm thầm muốn chiếm đoạt. Không ngờ hôm nay lại có thể gặp được một binh khí cùng đẳng cấp với Ly Long đao, quả là một chuyện hiếm thấy.Trong mắt của Lý Tiêu thoáng hiện lên vẻ thèm nhỏ dãi.Nếu như có thể đoạt được thanh kiếm này, cho dù mình không cần dùng đến cũng có thể đem nó đi đổi được không ít đồ vật. Xem ra quyết mình quyết định đến đây quả nhiên không sai, trên người nữ tử này toàn là bảo bối, không chỉ riêng gì thanh binh khí này, còn những túi càn khôn kia nữa.Chắc chắn tài sản của nàng ta cũng không ít, một khi bắt được nàng thì tài sản của hắn sẽ nhanh chóng tăng lên. Trong một khoảng thời gian rất ngắn mà lòng dạ của hai người đều mơ ước không ít chuyện, nhưng trên thực tế chuyện này chỉ diễn ra trong chớp mắt mà thôi. Ngay sau đó, Mộ Chỉ Ly đột nhiên bước lên phía trước một bước, trong nháy mắt bộc phát ra khí tức vô cùng mạnh mẽ, chợt hóa thành một tia máu bắn về phía Lý Tiêu, ánh mắt cực kỳ tàn nhẫn, nắm chặt Vị Ương Kiếm trong tay, hướng tới cổ họng của Lý Tiêu mà đâm tới! Thân hình của Mộ Chỉ Ly phóng to trong mắt của Lý Tiêu, hắn lập tức giơ Lý Long đao lên, một trận tiếng kim thiết va vào nhau đột nhiên vang vọng khắp nơi. Một tầng năng lượng rung động, lấy điểm giữa hai người làm trung tâm phát ra vô số vòng sóng nước tản ra bốn phía. Bầu không khí dường như cũng bị ảnh hưởng, giống như bị tách rời làm vô số mảnh. Trận tiếng động thứ nhất do kim thiết va vào nhau vừa dứt, sau đó lại lập tức truyền đến hàng loạt tiếng kim thiết va vào nhau, thân hình hai người bị chấn động mạnh mẽ, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà hai người đã đánh nhau trên trăm chiêu. Chiêu thức của hai người đều cực kỳ tàn nhẫn, chiêu nào cũng công kích vào chỗ hiểm của đối phương, mà bản thân nàng đều tránh né được tất cả các nguy cơ, có thể nói là thập tử nhất sinh. Kiếm ý bén nhọn cùng với đao ý mạnh mẽ đều bộc phát từ trên vũ khí ra, tia kiếm ý đó bắn ra nhanh và mạnh mẽ đến mức khiến Mộ Chỉ Ly có chút không khống chế được Vi Ương kiếm trong tay. Trước đây nàng đã sớm biết được trên Vị Ương kiếm còn tồn tại một cổ kiếm ý cực kỳ mạnh mẽ, nhưng cho đến bây giờ nàng vẫn không cách nào khống chế được cổ kiếm ý này, không ngờ bây giờ cỗ kiếm ý này lại đột nhiên bộc phát ra. Lực đạo mạnh mẽ chấn động khiến bàn tay của Mộ Chỉ Ly xuất hiện cảm giác đau, máu tươi đã chảy từ lòng bàn tay ra. Dù nàng đã sử dụng Cường Long Ngạo Thiên Quyết mà tay nàng còn bị thương như vậy, thật không ngờ tuy lực của nó lại vô cùng to lớn như vậy. So với Mộ Chỉ Ly, Lý Tiêu lại càng thảm hại hơn nhiều.Lý Tiêu cũng không có luyện qua vũ kỹ như Cường Long Ngao Thiên Quyết, tất cả đều dựa vào sức lực tự thân hắn nên đương nhiên không thể so sánh được với Mộ Chỉ Ly rồi. Lúc này, cổ bàn tay của hắn đã bị phá vỡ, máu tươi tràn ra, ngay cả việc nắm chặt Ly Long đao trong tay cũng có vẻ cực kỳ khó khăn. Hiện tại, trong lòng Lý Tiêu vô cùng kinh ngạc, ở lần giao thủ vừa rồi, người chiếm thế thượng phong lại là nữ tử trước mặt. Phải biết rằng tu vi của hắn thật sự cao hơn Mộ Chỉ Ly một cấp bậc. Nhưng không ngờ lấy tu vi Hóa Thân Kỳ của hắn lại không đánh lại một tu luyện giả Nguyên Anh Cảnh, tin tức này mà truyền đi thì sợ rằng hắn không biết giấu mặt mũi của mình ở đâu nữa. Triệu Hữu Minh đứng ở một bên nhìn hai người giao chiến, trong mắt hắn cũng hiện lên vô cùng kỳ kinh ngạc. Khi hắn biết được tu vi nữ tử này thì hắn liền cảm giác được nữ tử này không thể nào tạo thành chút uy hiếp nào đối với bọn họ, thậm chí chỉ cần Lý Tiêu vừa ra tay thì chẳng mấy chốc có thể thu thập được nữ tử này, dù sao thì vũ khí của Lý Tiêu cực kỳ cường hãn, nhưng hình ảnh trước mắt đã phá vỡ nhận thức của hắn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]