Đợi lúc Mộ Chỉ Ly đi lên đài tỷ võ, một gã đệ tử của Thu Cảnh Quốc cũng đi ra, nhìn về đám người Hàn Như Liệt trong mắt mang theo một tia đắc ý. Nhìn vẻ mặt đắc ý của đối phương, trong lòng mọi người xẹt qua một tia bất an, rút thăm lần này không khỏi cũng quá trùng hợp, liên tiếp gặp phải đệ tử của Thu Cảnh quốc, nhất định sẽ không có nương tay một chút nào. Trên đài tỷ võ, thân ảnh mảnh khảnh xinh đẹp ngạo nghễ đứng thẳng, gió nhẹ phớt phơ, tay áo bay bay, dung nhan tinh xảo mang theo vẻ lạnh lùng, trong đáy mắt lại ngưng tụ mấy phần trầm trọng . Đinh Nhất Minh đang mặc một bộ quần áo màu đen, đứng đối diện Mộ Chỉ Ly, tầm mắt nhìn lướt qua Ngao Vũ Tường đứng ở dưới đài, chợt gật đầu, tầm mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly mang theo một tia tàn nhẫn. “Tỷ thí bắt đầu!” Khi tiếng nói của trọng tài vang lên, không khí trên đài đột nhiên đọng lại, hết sức căng thẳng. “Đinh Nhất Minh” giọng nói trầm thấp từ trong miệng Đinh Nhất Minh ra, tròng mắt hắn híp lại, cảm giác uy hiếp lặng lẽ tràn ra. “Mộ Chỉ Ly” tiếng nói của Mộ Chỉ Ly đạm mạc mà xa cách, sóng mắt lưu chuyển, chỉ có chính nàng mới hiểu rõ phức tạp và xem xét. “Keng!” Một cây trường thương màu đỏ đột nhiên xuất hiện trong tay Đinh Nhất Minh, hai tay huy động làm xuất hiện từng đạo thương hoa bén nhọn, xen lẫn Thiên Lực mạnh mẽ dao động tập kích về phía Mộ Chỉ Ly. Nhìn thương hoa bén nhọn trước mặt, ánh mắt Mộ Chỉ Ly ngưng đọng, tâm thần vừa động, dưới tác dụng của Phiêu Miểu thân pháp nàng xoay người một cái đã tránh thoát công kích bén nhọn đó, thực lực của Đinh Nhất Minh đã đạt đến Nguyên Anh cảnh, cứng đối cứng nàng căn bản không có nửa điểm cơ hội thủ thắng. Hàn quang lặng lẽ hiện lên trên ngọc thủ gầy gò, một loáng sau, ngân châm bay múa, đánh úp về các nơi yếu hại của Đinh Nhất Minh. Hắn ta hơi ngẩn ra, nhưng tốc độ phản ứng cực nhanh, trường thương cấp tốc huy động thành một màn sáng khổng lồ bảo vệ cả người ở trong. “Đinh đinh đương đương” Ngân châm của Mộ Chỉ Ly toàn bộ rơi trên mặt đất, không chạm tới Đinh Nhất Minh một chút nào, một kích thất bại, trên mặt Mộ Chỉ Ly vẫn đầy vẻ bình tĩnh như trước, Thiên Lực vừa động, ngân châm trên mặt đất hết thảy lại được thu vào trong tay nàng. “Chẳng lẽ là muốn dựa vào mấy cây ngân châm này để đối phó ta?” Đinh Nhất Minh giễu cợt nói, trong đôi mắt khôn khéo đã mang chút khinh thường. “Mấy cây ngân châm đủ để đối phó ngươi.” Mộ Chỉ Ly làm như không nghe thấy giễu cợt trong giọng nói của Đinh Nhất Minh, lạnh nhạt trả lời Đinh Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, thân hình lần nữa dữ dội lướt tới gần Mộ Chỉ Ly, thế công của trường thương dũ phát bén nhọn, nhiều chiêu đâm về nơi yếu hại của Mộ Chỉ Ly, mà Mộ Chỉ Ly thì từng bước rút lui, từ đầu đến giờ vẫn chưa từng chính diện giao thủ cùng Đinh Nhất Minh. Nhìn thấy một màn này, trong mắt mọi người đều hiện lên vẻ nghi ngờ, giao chiến không phải là chính diện giao chiến? Phương thức tỷ thí của Mộ không khỏi quá kỳ quái. Chỉ có đám người Hàn Như Liệt là đầy vẻ lo lắng, thực lực của Đinh Nhất Minh này là trong năm người đứng đầu của Thu Cảnh quốc, chính diện giao thủ Chỉ Ly căn bản không cách nào đối kháng, thực lực sai biệt giữa hai người không chỉ một ít, dù hôm nay nàng đã khôi phục đến Càn Khôn Kính, nhưng giữa hai người chính là chênh lệch ba cấp bậc, giao thủ vốn là không thực tế. “Chỉ Ly có thể ứng phó sao?” Thiên nhi tràn đầy lo lắng, trên đài tỷ võ này có thể nói là vấn đề sống chết, môt khi Đinh Nhất Minh tìm được cơ hội, cái Chỉ Ly gặp phải chính là tử vong. Mộ Dật Thần cũng là tràn đầy lo lắng, nắm tay Thiên nhi nói:” Kết quả tỷ thí ta không dám nói, nhưng ta tin tưởng Chỉ Ly tỷ có thể thoát thân.” Qua nhiều năm như vậy, hắn nhìn Chỉ Ly tỷ một lần lại một lần chạy trốn khỏi tử vong, thời khắc nguy hiểm hơn nữa bọn họ cũng đã trải qua, không phải vẫn sống tốt đấy sao ? Hàn Như Liệt khẩn trương nhìn nhất cử nhất động của Mộ Chỉ Ly, rồi tiến lên phía trước một bước, rất rõ ràng hắn đã chuẩn bị một khi Mộ Chỉ Ly không địch lại, thì lập tức xông lên. Hắn không thèm kể tới quy tắc tỷ thí gì đó, bất luận như thế nào hắn cũng sẽ không để cho Ly nhi có nguy hiểm. Sau một khắc, đàn Cửu thiên tỳ bà xuất hiện trong tay Mộ Chỉ Ly, ngón tay ngọc gảy nhẹ, một đạo âm ba bén nhọn kèm theo Thiên Lực mạnh mẽ đột nhiên đánh tới Đinh Nhất Minh. Từng đạo âm ba và trường thương đụng vào nhau, tia lửa bốn phía, trong khoảng thời gian ngắn Đinh Nhất Minh cũng không thể thoát thân, chỉ có thể không ngừng ngăn cản Âm Ba Công cuồng mãnh của Mộ Chỉ Ly đang đánh tới. Tròng mắt Mộ Chỉ Ly ngưng trọng, phấn vụn màu xám tro hỗn loạn ở bên trong âm ba, vốn là âm ba màu đỏ trong nháy mắt trở nên ảm đạm không ít, một cỗ nhàn nhạt mùi thơm từ trong đó truyền ra, hết sức quỷ dị. “Oanh!” Trường thương đánh tới Âm Ba Công, Đinh Nhất Minh vẫn chưa phát hiện điểm dị thường, mà Mộ Chỉ Ly nhìn âm ba tứ tán kia, khóe miệng chậm rãi hiện lên nụ cười. Độc sư chính là nhân vật có tính nguy hiểm cao nhất, nói thế không sai, bởi vì bất luận thực lực bản thân độc sư như thế nào, chỉ cần tìm được cơ hội thích hợp hạ độc, thì dù cho đối thủ cường hãn hơn nữa cũng không có nửa điểm lực công kích. Nhìn nụ cười ở khóe miệng Mộ Chỉ Ly, Đinh Nhất Minh có chút nghi ngờ, không rõ nàng là đang cười cái gì, cục diện trước mắt rất rõ ràng nàng căn bản không phải đối thủ của hắn. Đám người Ngao Vũ Tường của Thu Cảnh quốc nhìn thấy nụ cười của Mộ Chỉ Ly trong lòng xông lên dự cảm bất an, nụ cười đắc ý như thế mùi vị thật sự quá nguy hiểm. “Ngươi đang cười cái gì?” Đinh Nhất Minh bình tĩnh hỏi, loại cảm giác không hiểu chút nào này thực khó chịu. Đầu lông mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhếch lên, nói: “Cười ngươi sắp chết còn không biết.” Khi biết được người này đến từ Thu Cảnh quốc thì nàng không có nương tay chút nào , nhất định phải một kích tất trúng, nếu không người chết sẽ là nàng, cho nên nàng phát tán chính là kịch độc. “Chê cười, làm sao ta có thể…?” Tiếng nói đột nhiên ngừng lại, trên mặt Đinh Nhất Minh hiện đầy khiếp sợ, nói: “Này…Làm sao có thể?” Sau một khắc, trong tai, mắt, mũi, miệng của Đinh Nhất Minh đều có máu đen không ngừng chảy ra, thân thể hắn run rẩy té xuống, một đôi con ngươi chăm chú nhìn chằm chằm Mộ Chỉ Ly, chết không nhắm mắt. Nhìn bộ dạng chết thê thảm của Đinh Nhất Minh, mọi người giờ mới hiểu được cô gái áo trắng bồng bềnh trước mắt này dĩ nhiên là một Độc sư, không trách được nàng lúc trước vẫn cũng không cận chiến, Độc sư luôn luôn xuất quỷ nhập thần, căn bản không cần tác chiến như vậy. Chẳng qua không biết là dạng độc dược gì mà dược hiệu phát huy nhanh như vậy, khiến cho Đinh Nhất Minh một cơ hội phản kích cũng không có, trong lúc nhất thời, ánh mắt không ít người nhìn về phía Mộ Chỉ Ly đều là biến hóa, nếu như ở trong tỉ thí kế tiếp gặp cô gái này, nhất định phải cẩn thận gấp đôi mới được. “Mộ Chỉ Ly chiến thắng!” Trọng tài cao giọng tuyên bố kết quả, Mộ Chỉ Ly cũng là lạnh nhạt tiêu sái đi xuống đài, nhìn nụ cười trên mặt Hàn Như Liệt, khóe miệng của nàng cũng không tự chủ được cong lên. Ngao Vũ Tường nhìn thi thể Đinh Nhất Minh trên đài bị dọn dẹp đi, trong mắt hiện lên vẻ tức giận, nói: “Phế vật! Ngay một cô gái cũng không giải quyết được, lúc trước còn trước mặt của ta tự thổi phồng, chết cũng xứng đáng!” Vốn định thừa cơ hội này tạo ra danh tiếng tốt, hiện tại khen ngược, đệ tử Linh Viêm quốc căn bản khiến bọn họ náo động, ngay cả đại ca của chính mình cũng chết, lần này Thu Cảnh quốc bọn họ thật sự tổn thất thảm trọng! “Ly nhi, trận chiến này ngươi khiến cho Ngao Vũ Tường giận điên lên a.” Hàn Như Liệt khẽ cười nói, tình huống Thu Cảnh quốc bên kia bị hắn nhìn rõ trong mắt, bọn họ lần này thật là trộm gà không được còn mất nắm gạo. ” Nếu bọn họ dám làm ra chuyện như vậy với Bạch Diệu, đương nhiên đã phải chuẩn bị tinh thần bị chúng ta trả thù.” Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, hiển nhiên đối với đệ tử của Thu Cảnh quốc không hề thương tiếc. “Chiến đấu này phân ra hai ngày tiến hành, hôm nay chỉ cần tham gia một cuộc tỷ thí nữa là có thể nghỉ ngơi. Ly nhi, thời điểm giao thủ nàng có thể có vấn đề gì, nếu như ứng phó không được thì nói không tham gia, chờ thêm một chút cũng không ngại.” Hàn Như Liệt quan tâm hỏi “Yên tâm đi, ta hiểu, ta chuẩn bị tối nay trở về tìm hiểu một chút những thiên phú thuộc tính khác, nếu như thành công, tỷ thí ngày mai ta cũng có thể có không nhỏ nắm chắc.” Thấy Mộ Chỉ Ly tâm ý đã quyết, Hàn Như Liệt khẽ gật đầu, “Ta tin tưởng nàng nhất định có thể.” Liên tiếp hai mươi lăm cuộc tỷ thí, Thiên nhi vàMộ Dật Thần cũng theo thứ tự ra sân, với thực lực của bọn họ không có chút nào ngoài ý muốn đều dễ dàng đạt được thắng lợi trận đầu tỷ thí, trong đó biểu hiện của Mộ Dật Thần có thể nói ưu tú nhất . Dưới loại tình huống Tử chiến này mà trên đài tỷ võ hắn có thể một chiêu chế phục đối phương, dẫn tới mọi người chú ý, ngay cả trong mắt đám người Trọng Tôn Phong cũng hiện lên tia sáng kỳ dị, mầm mống tốt như vậy thật hiếm thấy! Thời điểm Mộ Chỉ Ly lần thứ hai đứng trên võ đài, nhìn đối thủ của mình thì thấy buồn cười, bởi vì đối thủ của nàng lại là Mộ Dật Thần! Hai người đứng ở trên đài tỷ võ, khóe miệng đều tràn đầy nụ cười, người dưới đài nhìn mà sợ run, hai người này vẫn không động thủ, chẳng qua là nhìn đối phương cười, từ xưa tới nay chưa từng phát sinh chuyện như vậy. “Ta nhận thua.” Mộ Dật Thần đột nhiên lên tiếng nói. Lời này vừa nói ra, mọi người tại chỗ đều ngây ngẩn cả người, Mộ Dật Thần này chính là đệ tử bọn họ coi trọng nhất, bọn họ nhìn ra trong tất cả đệ tử lần này thực lực của Mộ Dật Thần là mạnh nhất rồi, nhưng bây giờ tỷ thí chưa bắt đầu hắn dĩ nhiên liền nhận thua? Chỉ có Giang Văn Đình cùng với một bộ phận đệ tử biết được chuyện gì xảy ra, hai người Mộ Chỉ Ly và Mộ Dật Thần là quan hệ tỷ đệ, cuộc tỷ thí này đương nhiên không thể nào đánh nhau, Mộ Dật Thần nhận thua thật sự không khó hiểu. Trọng tài mặc dù trong lòng kinh ngạc, nhưng Mộ Dật Thần đã nói ra nói như vậy, lập tức tuyên bố: “Mộ Chỉ Ly Thắng!” Trận thứ hai tỷ thí Mộ Chỉ Ly dễ dàng chiến thắng, nàng thật cũng không có cùng Mộ Dật Thần tranh giành, với thực lực của Dật Thần, hai trường tỷ thí kế tiếp nhất định có thể chiến thắng, thấy rõ tình thế mới là quan trọng. Vốn mọi người còn không giải thích được thấy đến hai người xuống đài sau đó bộ dáng nói nói cười cười thì đã hiểu rõ, chỉ có Triệu bá nhìn kinh ngạc, Mộ Chỉ Ly và đối phương mới biết nhau một năm thôi, đối phương lại có thể bởi vì nàng ấy mà nhận thua, thật sự khó lường. Trận tỷ thí thứ hai Thiên nhi và Hàn Như Liệt đều là chiến thắng, hai người hạ thủ giữ mấy phần đường sống, cũng không có chém giết đối phương, bởi vì quan hệ của bốn người, đệ tử Thiên Mạc quốc và Linh Viêm quốc khi giao thủ cũng không có hạ tử thủ. Sau khi kết thúc một ngày Tinh anh chiến (Chủng tử chiến: đấu giữa các đệ tử tinh anh, hạt giống),đệ tử đã giảm một phần ba, thấy đội ngũ giảm mạnh, trong lòng mọi người đều có mấy phần cảm khái, nhưng không ai lựa chọn rút lui. Mộ Chỉ Ly sau khi trở lại nhà đã trực tiếp tiến vào trong Thiên Sát Cổ giới, nàng muốn thử tìm hiểu những thiên phú thuộc tính khác, một khi thành công, ngày mai tỷ thí nàng cũng có thể nhiều mấy phần lực lượng, thời gian một đêm Mộ Chỉ Ly trôi qua trong tham ngộ. Khi Mộ Chỉ Ly từ trong Thiên Sát Cổ giới đi ra, trên mặt nàng thêm một phần tự tin, tìm hiểu một đêm, thực tại có tiến bộ không ít, đúng như lời của Hàn Như Liệt, nàng tìm hiểu về các thuộc tính khác cũng đơn giản không ít. Đêm qua nàng dốc lòng tìm hiểu thuộc tính Hỏa, cũng thành công đạt đến tầng thứ hai. Đài tỷ võ vẫn náo nhiệt như cũ, dường như hôm nay đông người hơn hôm qua, trải qua hai đợt sàng lọc trước, tỷ thí kế tiếp càng thêm phấn khích, cho nên tất cả mọi người không muốn bỏ qua một màn đặc sắc này. Trận tỷ thí thứ ba, Mộ Chỉ Ly xếp hạng trước nhất, khi Mộ Chỉ Ly từ trong đội ngũ đi ra, một đạo thân ảnh trong đội ngũ Trì Mân quốc cũng chậm rãi đi ra, song mọi người thấy rõ tướng mạo của người này, trong mắt đều hiện lên một tia lo lắng. “Nàng ta thật đúng là đủ xui xẻo nha, đụng phải Bắc Minh Hải, ngay cả lão Thiên cũng muốn thu thập nàng a.” vẻ mặt Ngao Vũ Tường xem kịch vui, đệ tử Thu Cảnh quốc phía sau cũng cùng nhau nở nụ cười. Hôm qua lúc trở về bọn họ còn có chút lo lắng, đang nghĩ nên như thế nào đối phó, không nghĩ tới lần này căn bản phiền toái gì cũng không có, Bắc Minh Hải là một trong các vị đệ tử có thực lực mạnh nhất Trì Mân quốc, thực lực so với Mộ Dật Thần cũng không kém bao nhiêu, có thể nói trừ đụng với Mộ Dật Thần cần toàn lực đánh một trận thì những người khác căn bản không thể nào mang đến nửa điểm uy hiếp. Mộ Chỉ Ly hướng Hàn Như Liệt gật đầu, ý bảo hắn không cần lo lắng, lúc này mới đi lên đài tỷ võ, Bắc Minh Hải đã sớm đứng chờ. Ở Mộ Chỉ Ly thấy qua, Bắc Minh Hải này đúng là một nam tử vô cùng hấp dẫn, một bộ quần áo màu đen hiển lộ ra thân thủ hắn to lớn cao ngất, trên dung nhan tuấn lãng tràn đầy vẻ kiên nghị, đẹp nhất là hai mắt mâu quang mang theo nồng đậm cảm giác tang thương, khóe miệng khẽ mím phảng phất có chuyện xưa không nói lên lời. Lúc trước thời điểm Bắc Minh Hải tỷ thí, nàng đã từng chú ý xem, nàng biết đây tuyệt đối là một đối thủ cực kỳ mạnh mẽ, cho dù là thực lực của nàng trong quá khứ, thi triển ra tất cả lá bài tẩy, kết quả sợ là cũng rất khó nói, mà hôm nay, nàng không thể không thừa nhận khả năng chiến thắng của mình nhỏ đến không thể nhỏ hơn. Dù là như thế, nàng vẫn chưa từng lùi bước, kể cả cuối cùng thua, nàng cũng phải đường đường chính chính thua ở trên đài tỷ võ! “Tỷ thí bắt đầu!” Vừa nói xong, cùng Mộ Chỉ Ly đứng đối diện Bắc Minh Hải ôm quyền nói: “Bắc Minh Hải” “Mộ Chỉ Ly”, Mộ Chỉ Ly đáp lễ lại, hai người lúc trước cũng không có mâu thuẫn xung đột, cho nên cũng không đối chọi gay gắt. Một loáng sau, Thiên Lực mênh mông từ trong cơ thể Bắc Minh Hải đột nhiên bộc phát ra, uy áp mạnh mẻ cũng là trong nháy mắt tràn ngập, không khí chung quanh bị đè nén ầm ầm rung động. Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên rung động, Nguyên Anh cảnh hậu kỳ! Thực lực như vậy quả nhiên không hổ là người nổi bật trong trại huấn luyện hạt giống, trừ Mộ Dật Thần ra hắn là người có tu vi cao nhất. “Vù!” Một chưởng của Bắc Minh Hải đột nhiên phát ra, nhìn như bình thản vô thường nhưng mang theo kình khí mạnh mẻ vô cùng, một chưởng này phảng phất trực tiếp xuyên thủng không khí đánh úp về phía Mộ Chỉ Ly. Nguyên Anh cảnh hậu kỳ tốc độ cực nhanh Mộ Chỉ Ly căn bản không cách nào so sánh được, chỉ có bị động cử một chưởng nghênh đón! “Phanh!” Hai chưởng hung hăng va chạm lại với nhau trong tầm mắt mọi người, thân hình Mộ Chỉ Ly cơ hồ trong nháy mắt chợt lui ra, hai chân phải lùi lại mấy chục bước lúc này mới ổn định thân hình, trên mặt cũng hiện lên vẻ tái nhợt, trong miệng lại tràn đầy vị ngai ngái. Nhìn Mộ Chỉ Ly rút lui mấy chục bước, trong mắt Bắc Minh Hải hiện lên vẻ kinh ngạc, không thể tin nói: “Càn Khôn cảnh?” Hắn chẳng thể nghĩ tới thực lực của cô gái trước mắt thế nhưng chỉ có Càn Khôn cảnh, như vậy tu vi làm sao có thể tiến vào trại huấn luyện Hạt giống? Lời của Bắc Minh Hải giống như ở trên mặt hồ phẳng lặng quăng xuống một cục đá, nổi lên tầng tầng rung động, trong mắt những người khác cũng là hiện lên vẻ kinh ngạc, từng đạo ánh mắt hoặc chất vấn hoặc bất khả tư nghị rơi vào trên người Mộ Chỉ Ly, đệ tử trại huấn luyện Hạt giống đều có tu vi Linh Tịch cảnh trở lên, nàng đây là. . . . . . Trong mắt Trọng Tôn Phong cũng hiện lên chút ba động, chân mày không tự chủ nhíu lại, tin tức kia truyền đi quả nhiên là chê cười, tu vi như thế này như thế nào có thể tham dự tỷ thí? Làm sao nói đến chuyện tiến vào mười tên đứng đầu, quả thực là chê cười. Linh viêm quốc hôm nay làm việc là càng ngày càng không đáng tin rồi, chẳng lẽ giống như chính là cử ra đệ tử làm hình thức chứ không ra tay? Triệu Bá một trận kinh hãi, cảm nhận được Trọng Tôn Phong kia hơi nheo ánh mắt, liền thầm than sợ là có phiền toái. Lúc Mộ Chỉ Ly đi tới trại huấn luyện Hạt giống thực lực cũng đã đạt tới Linh tịch cảnh rồi, một năm thời gian trôi qua tại sao không có nửa điểm tinh tiến ngược lại rút lui rồi? Giang Văn Đình cũng là như có điều suy nghĩ nhìn Mộ Chỉ Ly, ban đầu ở thành Thiết Thạch hắn thấy Mộ Chỉ Ly xuất thủ, tự nhiên là hiểu thực lực của nàng, mới vừa rồi một chưởng kia hắn cũng hiểu Mộ Chỉ Ly tu vi thật lui bước rồi, trong đầu phỏng đoán đến khả năng duy nhất có thể là ban đầu ở thành Thiết Thạch nàng bị trọng thương khiến cho tu vi bị ảnh hưởng, trong lòng không khỏi tiếc hận, mầm non tốt như vậy lại đụng phải chuyện xấu. Bắc Minh Hải cũng không bởi vì một kích làm Mộ Chỉ Ly bị thương mà thu tay lại, thân hình vừa động thì đã hướng Mộ Chỉ Ly dữ dội lướt đến, Mộ Chỉ Ly ánh mắt ngưng đọng, Thiên Lực trong cơ thể nhanh chóng chuyển ra, uy lực lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa tầng thứ hai trong nháy mắt bộc phát ra. Khi Bắc Minh Hải sắp công kích được Mộ Chỉ Ly, một ngọn lửa đột nhiên xuất hiện, ngọn lửa toát ra mang theo nhiệt độ cực nóng bay lên, tay Bắc Minh Hải va chạm vào ngọn lửa lập tức thu trở về, nhưng còn không thoát được bị ngọn lửa kia đả thương. Nhìn thấy một màn này, trong lòng đám người Trọng Tôn Phong kinh ngạc càng sâu, với tu vi Càn Khôn cảnh mà có thể lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa tầng thứ hai, thiên phú như vậy thật tốt đẹp tuyệt luân, phát triển sau này không thể khinh thường! Nếu là nàng ấy tham gia vào trại huấn luyện Hạt giống năm sau thì căn bản không có người có thể là đối thủ của nàng! Tỷ thí kế tiếp hiện ra tình thế nghiêng hẳn về một phía, Mộ Chỉ Ly bằng vào thiên phú thuộc tính miễn cưỡng ngăn cản chiêu thức của Bắc Minh Hải, nhưng là ở trước thực lực tuyệt đối, những thủ đoạn này cũng chỉ sử dụng được một thời gian ngắn thôi, kết quả cuối cùng này không cần phải nói. Thời điểm tay Bắc Minh Hải dừng ở trước cổ Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly rốt cục mở miệng nhận thua, nếu như không phải là Bắc Minh Hải hạ thủ lưu tình,nàng lúc này đã chết. “Đa tạ công tử hạ thủ lưu tình.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói. Bắc Minh Hải gật đầu: “Với tu vi Càn Khôn cảnh mà chống đỡ đến bây giờ, ngươi đã cực kỳ lợi hại, nếu là tu vi giống nhau, ta nhất định không phải là đối thủ của ngươi.” Hắn thản nhiên nói lời này, cũng không có nửa điểm giả dối, không thể không thừa nhận hắn đối với Mộ Chỉ Ly rất thưởng thức. Đối với lời nói của Bắc Minh Hải, mọi người đều đồng ý.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]