Song phương chiến đấu sinh ra hơi thở ba động thật lớn, trong vòng trăm dặm đều có thể cảm thụ rõ ràng. Vốn loại náo nhiệt này Hàn Như Liệt chắc sẽ không đến gần , chẳng qua là chú ý tới sắc trời biến hóa, Lôi Điện lực kia để cho hắn không khỏi nghĩ tới Mộ Chỉ Ly. Mặc dù trên đời này có Lôi Điện lực không chỉ có Chỉ Ly một người, nhưng cho dù là một phần vạn có thể hắn cũng muốn tới xác định một phen. Lần này Trục Đỉnh Tái Sự để cho hắn vui vẻ nhất chính là có thể tham dự cùng với Chỉ Ly, trong ngày thường bọn họ luôn ở riêng hai nơi, có thể ở trong cuộc thi này gặp mặt cũng là một chuyện cực kì không tệ. Chẳng qua là việc tùy theo truyền tống thế nên tăng thêm mấy phần trở ngại, mấy ngày nay hắn trừ việc tìm kiếm tam yêu thú nhân tiện cũng tìm kiếm thân ảnh Chỉ Ly. Không gian lớn như thế muốn tìm được một người thật là không phải là dễ dàng như vậy. Một khắc kia khi hắn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, trên mặt chính là hiện lên vẻ mừng rỡ như điên, tìm lâu như vậy rốt cuộc tìm được nàng, song còn không đợi nụ cười này tản ra chính là nghe được lời của Lôi Dục Hỏa , nhất thời nổi trận lôi đình. Lại có ý đồ để cho Ly nhi làm nữ nhân của hắn ta, quả thực là muốn chết! Hàn Như Liệt thề, hắn tuyệt đối không có tức giận như vậy, cũng không có nghĩ muốn cho một người chết như vậy! Hôm nay, bất luận như thế nào, Lôi Dục Hỏa này phải cần thiết chết ở trên tay của hắn! Lôi Dục Hỏa nhìn nam tử áo hồng đột nhiên che trước mặt Mộ Chỉ Ly, trên mặt cũng lộ ra một tia kinh ngạc, đợi thấy rõ người đến sau kia, trên mặt nụ cười đắc ý thu liễm mấy phần, nói: “Mỹ nhân, xem ra mị lực của ngươi thật đúng là không nhỏ, thậm chí ngay cả Hàn gia Thiếu chủ cũng bị hấp dẫn.” Chợt vẻ mặt nghiêm nghị hướng Hàn Như Liệt nói: “Hàn Như Liệt, Lôi gia chúng ta cùng Hàn gia các ngươi luôn luôn không có ân oán gì, ngươi sẽ không phải vì một cô gái mà xung đột vũ trang chứ? Phải biết rằng, đây đối với gia tộc mà nói cũng không phải là một chuyện tốt. Huống chi, quay xung quanh ở bên cạnh Hàn Như Liệt ngươi cô gái cũng quá nhiều đi, cần gì phải quan tâm một người này?” Lôi Dục Hỏa nhìn ra , chắc là Hàn Như Liệt coi trọng Mộ Chỉ Ly, cho nên muốn trình diễn tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân , dù sao mỹ nhân tựa tiên tử như vậy thật sự không có người nào có thể chống cự mị lực của nàng. Nghe được lời của Lôi Dục Hỏa…, Hàn Như Liệt lại càng giận từ sinh lòng, nói: “Câm miệng! Dám vũ nhục vị hôn thê của ta, ngươi muốn chết!” Trong cơ thể mênh mông Thiên Lực cuồng bạo sóng gió nổi lên, uy áp của Sinh Cảnh kinh khủng trong nháy mắt tràn ngập ra . . . . . . Lúc Mộ Chỉ Ly nhìn thấy Hàn Như Liệt ở một khắc kia, vốn là tâm treo trong nháy mắt hạ xuống. Dường như có một loại lực lượng làm cho người ta an tâm, chỉ cần hắn xuất hiện ở chỗ này nàng đã cảm thấy vô cùng an tâm. Nhìn hướng Hàn Như Liệt giận dữ, trong đầu Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên cảnh tượng mấy phần quen thuộc . Nhớ ngày đó thời điểm bọn họ lần đầu tiên gặp nhau, Liệt chính là xuất hiện như vậy ở trước mặt cứu nàng. Cũng giống như ban đầu ở thành Ngải Y, bị mọi người đuổi giết nàng cũng được hắn cứu. Bất tri bất giác, trong lòng của nàng hắn nghiễm nhiên trở thành một vị anh hùng, một vị anh hùng chỉ thuộc về nàng! Khóe miệng không tự chủ vung lên độ cong, sắc mặt nàng hồng nhuận lại ngọt ngào như vậy. Chỉ có Hàn Như Liệt mới có thể làm cho nàng lộ ra vẻ mặt hạnh phúc Sau khi Lôi Dục Hỏa nghe thấy lời nói của Hàn Như Liệt, khuôn mặt không thể tin nhìn hai người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly. Hắn có nghe lầm hay không? Lúc trước mình đùa giỡn mỹ nhân dĩ nhiên là vị hôn thê của Hàn Như Liệt? Kháo, Hàn gia Thiếu chủ có vị hôn thê lúc nào hắn lại không biết? Nếu đây hết thảy là thật…, Hàn Như Liệt kia thật đúng là cùng mình bất cộng đái thiên. Dù sao loại chuyện này, phàm là người đàn ông đều không khả năng nhịn, huống chi một nam nhân có địa vị như vậy? Nhưng nếu lúc trước Lôi gia không phải là tự cao tự đại, cũng sẽ không phạm sai lầm như vậy. Ở thời điểm Hàn Như Liệt gia nhập cuộc chiến, đệ tử Hàn gia đông đủ cũng không có nhàn rỗi, rối rít gia nhập phe cánh Thần Quyết Cung . Người Lôi gia lại dám vũ nhục Thiếu chủ phu nhân tương lai của bọn họ, loại chuyện này ai có thể nhịn xuống đi? Sau khi mọi người Hàn gia gia nhập chiến cuộc , cục diện lần nữa nghịch chuyển.Mọi người Thần Quyết Cung đều cảm thấy cả người buông lỏng, vốn là áp lực cực lớn lại giảm đi nhiều. Trên mặt Thiên Nhi nở nụ cười thở phào nhẹ nhõm, nếu Hàn gia đến chậm một bước…, nàng không khỏi phải ra tay. Cảm nhận được hơi thở đầy đủ đạt tới Sinh Cảnh của Hàn Như Liệt, trên mặt Lôi Dục Hỏa cuối cùng cũng hiện lên một tia hoảng sợ. Mình nửa bước Sinh Cảnh thực lực đúng là cường hãn, nhưng ở trước mặt cao thủ Sinh Cảnh Hàn Như Liệt, mình coi như không được cái gì. Nhìn vẻ mặt Hàn Như Liệt như hận không thể giết được mình kia, Lôi Dục Hỏa gấp rút lên tiếng nói: “Hàn thiếu chủ, người không biết không có tội, chuyện này lúc trước cũng không biết, nếu là biết được ta tất nhiên sẽ không làm như vậy!” Tính ra, địa vị của hắn so với Hàn Như Liệt còn thấp hơn không ít. Dù sao Hàn Như Liệt là Thiếu chủ Hàn gia, mà mình bất quá là đệ tử xuất sắc thôi, nếu là Hàn Như Liệt không thuận theo …, tánh mạng của mình nói không chừng sẽ phải bỏ lại nơi này. Song, Hàn Như Liệt cũng là căn bản không để ý tới lời của Lôi Dục Hỏa…, quay đầu hướng Mộ Chỉ Ly nói: “Ly nhi, ngươi muốn hắn chết như thế nào?” Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói: “Phế đi tứ chi, còn có, hắn nói chuyện thật khó nghe.” Hàn Như Liệt cười gật đầu: “Ta biết rồi, xem ta!” Sau đó chỉ thấy bàn tay to của Hàn Như Liệt nhấc lên, Lôi Dục Hỏa kia lại không ngăn cách được hắn bị hút tới chỗ Hàn Như Liệt, mặc dù Lôi Dục Hỏa vận dụng Thiên Lực chống cự nhưng vẫn như cũ không ngăn được bị hút đi qua. Thấy thế trên mặt Lôi Dục Hỏa cũng hiện lên vẻ tàn khốc, hôm nay xem ra chỉ có liều mạng mới có thể giữ được tánh mạng của mình. Hai tay không ngừng lật qua lại, một Ấn kết phức tạp lần nữa ở trên hai tay lại hiện lên. Từ trong mắt kia thấy hắn đang thi triển một môn vũ kỹ cực kỳ cường đại, đồng thời , tốc độ Mộ Chỉ Ly cũng không thể chậm, Thiên Lực cường hãn ba động từ trong cơ thể khuếch tán ra, hai tay lại càng thật nhanh kết ấn. Nàng thi triển chiêu thức chính là chiêu thức trước đó vài ngày thi triển Tu La Thất Sát chiêu thứ nhất: Bách Quỷ Khấp Huyết! Một chiêu này cường đại ở chỗ công kích linh hồn kinh sợ, nửa bước Sinh Cảnh Đới Phàm Khâm không cách nào nhanh chóng tỉnh lại, nghĩ đến Lôi Dục Hỏa này cũng giống như vậy! Nếu là tốc độ của nàng so sánh với tốc độ của Đới Phàm Khâm mà nói, như vậy là có thể trực tiếp kết thúc hắn ở thi triển vũ kỹ! Vào giờ khắc này, hai người lại trực tiếp so sánh tốc độ . Hai tay Mộ Chỉ Ly không ngừng phiên động, năng lượng ở nơi này cấp tốc vận động ở bên trong, cánh tay mãnh khảnh không khỏi tràn ra vài giọt máu tươi, nhưng trong đôi mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy kiên định. Vốn là chuẩn bị hành động nhưng sau khi Hàn Như Liệt thấy cử động của Mộ Chỉ Ly, tâm hữu linh tê hắn chính là dừng lại động tác của mình. Bọn họ ở giữa trao đổi chỉ cần một ánh mắt liền có thể đủ biết được đối phương muốn làm chuyện gì. Lôi Dục Hỏa thấy Hàn Như Liệt vẫn không nhúc nhích, đáy mắt cũng hiện lên nụ cười. Hắn xem ra, Hàn Như Liệt thật sự là tự cho mình rất cao rồi, Sinh Cảnh hắn toàn lực mà chống đở thật sực mình không có biện pháp chiến thắng hắn ta, nhưng bây giờ hắn ta lại để cho Mộ Chỉ Ly tới đối kháng mình. Nửa bước Sinh Cảnh cùng với Thiên Huyền Bát cảnh thực lực sai biệt căn bản là một không cách nào vượt qua, mặc dù Mộ Chỉ Ly thi triển ra vũ kỹ mạnh nhất của nàng ta, đối với hắn mà nói bất quá có thể dễ dàng giải quyết chiêu thức thôi. Song, lần này, Lôi Dục Hỏa đã tính sai. Khi hắn nhìn con ngươi đỏ như máu của Mộ Chỉ Ly , đại não cả người liền sa vào trống rỗng. Xung quanh hết thảy hắn cũng không nhìn thấy, bất luận là ánh mắt hay là linh thức đều chỉ nhìn thấy thế giới là một mảnh huyết sắc. Cảm thụ được thế giới huyết sắc máu tanh kia, cho dù là giết người không chớp mắt như hắn cũng bị một màn này hoàn toàn chấn nhiếp rồi. Đây mới thực sự là máu tanh, trước kia hắn chứng kiến đến chút ít cái kia cùng núi thây biển máu trước mắt căn bản không đáng giá nhắc tới! Lâm vào công kích linh hồn hai tay Lôi Dục Hỏa thi triển vũ kĩ cũng dừng lại, mà vốn là vũ kỹ tụ thế hơn phân giờ phút này hoàn toàn bị cắt đứt! Thừa dịp có chỗ trống, Hàn Như Liệt trong tay hấp lực mạnh thêm, sau một khắc, Lôi Dục Hỏa đã đi tới trước mặt của hắn. “Răng rắc” “Răng rắc” “Răng rắc” Trong chớp mắt, tứ chi Lôi Dục Hỏa chính là bị Hàn Như Liệt hoàn toàn phá hủy, ngay cả miệng cũng bị một quyền của Hàn Như Liệt đem tất cả hàm răng đều đánh rơi, máu tươi xen lẫn răng chất đầy trong miệng Lôi Dục Hỏa. “Dám vũ nhục Ly nhi nhà ta, phải trả giá thật nhiều!” Hàn Như Liệt nghĩ tới những lời vừa rồi của Lôi Dục Hỏa đối với Ly nhi , đã cảm thấy dường như tay mình đánh chưa đủ. Ly nhi chỉ thuộc về một mình hắn, tuyệt đối sẽ không cho phép bất luận kẻ nào nhúng chàm, cho dù là trong lời nói cũng không được! Thậm chí ở trong lòng có ý nghĩ hắn cũng không cách nào tiếp nhận! Chính hắn không thể không thừa nhận, hắn rất bá đạo. Bộ dạng thê thảm của Lôi Dục Hỏa lúc này chênh lệch cùng bộ dáng lớn lối lúc trước nghiêng trời lệch đất , song hắn cũng có khổ nạn. Mặc dù hắn cảm nhận được trên thân thống khổ khổng lồ, nhưng không cách nào từ trong công kích linh hồn kia tránh thoát đi ra ngoài. Thế cho nên bây giờ hắn chỉ có thể bị động bị đánh, ngay cả phương pháp phản kháng cũng không có. Đây rốt cuộc là cái vũ kỹ kì quái gì! Hắn hối hận, mình không nên khinh thị Mộ Chỉ Ly, nếu mới vừa rồi mình đầy đủ coi trọng cũng không đến mức trình độ này. Nhìn Lôi Dục Hỏa trước mặt còn dư lại nửa sức lực, Hàn Như Liệt còn không thỏa mãn mà trực tiếp phế hai chân hắn ngay lập tức! Nam nhân như Lôi Dục Hỏa không xứng, còn muốn ảo tưởng nàng ấy, như thế nào? Thời điểm Lôi Dục Hỏa tránh thoát khỏi công kích linh hồn, nhưng không có bất kỳ cơ hội chạy trốn. Công kích linh hồn của Mộ Chỉ Ly chỉ có năm giây, nhưng đối với cao thủ đỉnh cao mà nói, năm giây đã đủ quyết định thắng bại của một cuộc tỷ thí! Sau khi Lôi Thừa Vĩ nhìn thấy Hàn gia xuất hiện , vốn là thoải mái bây giờ lại hiện lên vẻ ngưng trọng. Song, khi hắn nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Lôi Dục Hỏa lại lập tức làm một quyết định, nói: “Mọi người rút lui!” Thần Quyết Cung có thế lực Hàn gia gia nhập, ưu thế của bọn hắn đã không tồn tại nữa. Nếu là tiếp tục …, mặc dù làm cho đối phương trả giá thật nhiều, bọn họ cũng sẽ tổn thất không nhỏ. Từ đại cục suy nghĩ, đó là tuyệt đối không thể thực hiện được . Dù sao,mục tiêu của Lôi gia bọn họ lần này Trục Đỉnh Tái Sự là đệ nhất danh, nếu là ở tranh đấu không cần thiết này mà tổn thất thực lực …, ngược lại mất đi cơ hội dành danh hiệu đệ nhất, thật sự cái được không bù đắp đủ cái mất. Chuyện tình Thần Vực minh, bọn hắn vốn cũng không cần thiết để ý tới, chẳng qua là tình huống bọn hắn gia nhập có thể thần không biết quỷ không hay giải quyết một đối thủ cạnh tranh mà không bị tổn thất tất nhiên là vui lòng , nhưng hôm nay tình huống đã bất đồng. Đám người Lôi gia khi nghe lời của Lôi Thừa Vĩ, rối rít nhanh chóng rút lui . Mới vừa rồi bọn hắn vốn là áp lực tăng lên không ít, hơn nữa thấy Lôi Dục Hỏa bị hành hạ thành bộ dáng kia, chiến ý trong lòng đều yếu đi không ít. Vừa rút lui, Lôi Thừa Vĩ vừa lên tiếng nói: “Chuyện hôm nay ta và ngươi đều thối lui một bước, nếu là tiếp tục song phương cũng không có chỗ tốt, nghĩ đến ngươi cũng rõ ràng. Lôi Dục Hỏa đối với vị hôn thê của ngươi bất kính ngươi nghĩ xử lý như thế nào thì xử lý như thế.” Thời điểm nói đến Lôi Dục Hỏa, Lôi Thừa Vĩ lại không có phản ứng chút nào, dường như đây chỉ là một người xa lạ , đối với sống chết của hắn ta không thèm để ý chút nào. Năm người Thần Vực Minh cũng đi theo cùng nhau rút lui, đây là cơ hội duy nhất bọn hắn chạy trối chết. Hàn Như Liệt khẽ nhíu mày, mặc dù hắn rất hi vọng đem người Lôi gia hoàn toàn giải quyết, nhưng không thể không thừa nhận Lôi Thừa Vĩ nói có lý. Nếu là Lôi gia và Thần Vực minh liều chết phản kích…, bọn họ nhất định được tổn thất không nhỏ. Dù sao chó cùng rứt giậu đạo lý này là tất cả mọi người hiểu được. . . . . . Đang lúc này, hai gã đệ tử Thần Quyết Cung té xuống, hiển nhiên là bị thương quá mức nghiêm trọng. Thấy thế, mọi người cũng bỏ qua tính toán truy kích. Hiện tại tối trọng yếu nhất chính là chữa thương và khôi phục thực lực, chẳng qua là mọi người trong lòng cũng có một tai hoạ ngầm, hi vọng Lôi gia sẽ không lần nữa tìm bọn hắn gây phiền phức, nếu không quả nhiên là địch nhân không tồi. Thực lực Lôi gia rất mạnh, mới vừa rồi thời điểm giao thủ mọi người cũng đã rõ ràng cảm nhận được, không thể không thừa nhận người Lôi gia mặc dù lớn lối, nhưng thực lực cũng không thể xem thường . Lôi Dục Hỏa ngơ ngác nằm trên mặt đất, tứ chi của hắn bị chặt đứt căn bản là không thể động đậy, cả người truyền đến từng trận đau đớn tê tâm liệt phế , chẳng qua là khi hắn nghe được Lôi Thừa Vĩ sau khi rời đi, mặt của hắn xám đi như tro tàn. Gia tộc của mình lại lưu loát bỏ qua mình như vậy, kết quả kế tiếp của mình có thể nghĩ. Lúc này mình đã không thể xưng là một người đàn ông, cảm giác như vậy đủ để cho con người ta nổi điên! Hắn bây giờ chỉ cầu có thể chết một cách thống khoái, chẳng qua là trong lòng hắn rõ ràng hắn bây giờ cho dù muốn chết thống khoái cũng không cách nào làm được. . . . . . Mộ Chỉ Ly nhanh chóng đi tới đệ tử bên cạnh, lấy ra ngân châm cùng đan dược giúp bọn hắn chữa thương. Mới vừa rồi một phen chiến đấu, mọi người ít nhiều đều bị thương, mà phần lớn bị thương đều rất nghiêm trọng. Hôm nay Thần Quyết Cung tổn thất thật sự không nhỏ. So ra mà nói, chỉ có Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi hai người không có chuyện gì, trừ Thiên Lực tiêu hao ở ngoài cũng không có tổn thương nào. Mộ Chỉ Ly ăn đan dược bổ sung Thiên Lực tới giúp các sư huynh đệ chữa thương, đoàn người Hàn Như Liệt hiểu nên không có quấy rầy bọn họ, ngược lại ở một bên nghỉ ngơi. Tuy là như thế, trên thực tế bọn họ là đang hộ tống giúp mọi người Thần Quyết Cung , để ngừa lúc này có người tới đây tập kích lần nữa. Tầm mắt mọi người Hàn gia đều rơi trên người của Thiếu chủ phu nhân, bọn họ nhìn thấy Mộ Chỉ Ly cực ít, có khi là lần thứ hai nhìn thấy, nhiều nhất cũng bất quá là thứ ba lần nhìn thấy nàng thôi. Lúc này nhìn ngân châm hai màu xanh, hồng trong tay Thiếu chủ phu nhân không ngừng nhảy múa, châm pháp hoa cả mắt cùng với vẻ mặt nghiêm túc, mọi người đối với vị Thiếu chủ phu nhân này càng cảm thấy rung động nồng hậu. Mặc dù nàng ấy cũng không có đối với bọn họ làm những thứ gì, nhưng những cử động của nàng ấy cũng không khỏi làm cho người ta sinh ra cảm giác như vậy. Nhất là mọi người nhìn thấy đệ tử bị thương nghiêm trọng đi ngang qua, sau khi được nàng ấy trị liệu vết thương lại nhanh chóng đỡ hơn, trên mặt mọi người đều lộ ra thần sắc kinh ngạc. Không nghĩ tới Thiếu chủ phu nhân lại là một thần y thâm tàng bất lộ , phương pháp chữa thương như vậy thật đúng là mới thấy lần đầu. Hàn Như Liệt kể từ sau khi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly , khóe miệng độ cong vẫn chưa từng biến mất. Đối với hắn mà nói chỉ cần có thể nhìn nàng chính là một loại hạnh phúc, bất luận qua bao lâu, trong lòng của hắn, nàng vẫn tốt đẹp như vậy. Mộ Chỉ Ly đi tới trước mặt Lăng Lạc Trần, sau khi dò xét một phen thương thế kia, trên mặt nhiều hơn một phần khẩn trương: “Lạc Trần, thương thế của ngươi rất nghiêm trọng, kinh mạch trong cơ thể bị tổn thương.” Ngoài mặt Lăng Lạc Trần thoạt nhìn tựa hồ cũng không có ảnh hưởng quá lớn, cho nên cuối cùng nàng mới đến giúp hắn xem xét thương thế, không nghĩ tới hắn bị thương nghiêm trọng như thế. Thử nghĩ xem, đối mặt tu vi Sinh Cảnh Lôi Thừa Vĩ, Lăng Lạc Trần ngạnh kháng trong một thời gian, làm sao có thể không bị thương? Từ thời điểm Lôi Dục Hỏa đối mặt Liệt còn không có năng lực phản kháng thì có thể nhìn ra. So ra, thực lực Lạc Trần so với Lôi Dục Hỏa mạnh hơn không ít, nếu không hắn sợ là cũng không có thể kiên trì đến bây giờ. Nghe vậy, sắc mặt Lăng Lạc Trần cũng không có biến hóa quá lớn, dường như cũng không phải là rất quan tâm . Đúng vậy tâm tình của hắn bây giờ rất là khổ sở. Vốn định bảo vệ Chỉ Ly, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là Hàn Như Liệt xuất thủ mới cứu mọi người. Thực lực của hắn vẫn không đủ mạnh a, ngay cả nghĩ bảo vệ mọi người cũng không được, mình có gì dùng? Loại khổ sở trong tim này, đau đớn trên thân thể căn bản là không coi là cái gì. “Ta tới giúp ngươi chữa thương, chuyện tình lúc trước đừng quá để vào trong lòng, ngươi đã tận lực không phải sao?” Mộ Chỉ Ly an ủi, mặc dù Lăng Lạc Trần không nói gì, nhưng nàng lại có thể nhìn ra được. So với người bên cạnh , nàng đối với Lăng Lạc Trần hiển nhiên càng thêm hiểu rõ. Lăng Lạc Trần gật đầu: “Này kinh mạch tổn thương không phải là trong thời gian ngắn có thể chữa trị tốt.” Loại thương thế này hắn từng trải qua, muốn trị liệu tốt cũng không phải là dễ dàng như vậy. Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu mày, không phải không thừa nhận Lăng Lạc Trần nói rất đúng sự thật, chữa trị kinh mạch này là một quá trình chậm chạp, đột nhiên, trong mắt của nàng thoáng hiện lên tia sáng kỳ dị, nói: “Lạc Trần, ta có một biện pháp có thể thử một lần, nhưng ta không thể bảo đảm tuyệt đối thành công, ngươi nguyện ý thử một chút sao?” “Ta tin tưởng ngươi.” Lăng Lạc Trần không chút nghĩ ngợi nói Nghe được Lăng Lạc Trần nói…, Mộ Chỉ Ly trước mặt nổi lên nụ cười: “Tốt, ta đây to gan thử một lần rồi!” Nếu năng lượng màu đen trong cơ thể có thể trị liệu thương thế của mình, có phải hay không chuyển vận đến trong cơ thể người khác cũng có thể tác dụng giống nhau đây? Nếu thật sự là như thế .., có nghĩa là nàng lại có thêm một cách để trị liệu! Hàn Như Liệt ở một bên nhìn Mộ Chỉ Ly cùng Lăng Lạc Trần vừa nói vừa cười , nụ cười trong mắt thu liễm mấy phần. Hắn cũng không có quên mất, ban đầu thời điểm ở thành Ngải Y, thái độ của Lăng Lạc Trần có ý tứ đối với Chỉ Ly. Hiện tại Chỉ Ly lại đang ở Thần Quyết Cung tu luyện, Lăng Lạc Trần có phải hay không trong khoảng thời gian này nghĩ tới pháp đến gần Chỉ Ly đây? Nghĩ tới đây, Hàn Như Liệt trong lòng có một nỗi buồn bực!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]