Chương trước
Chương sau
Một trận ánh sáng chói mắt bỗng nhiên đem đám người Mộ Chỉ Ly vây quanh, đây là truyền tống trận lớn nhất từ trước tới nay mà nàng từng thấy, bởi vì toàn bộ người dự thi của Thần Quyết Cung đều được truyền tống đi qua.
Ánh sáng rực rỡ nhiều màu sắc tràn ngập ánh mắt mọi người, mọi thứ không ngừng biến hóa làm cho mọi người hoa cả mắt. Mộ Chỉ Ly chậm rãi nhắm hai mắt lại, chỉ cảm thấy xung quanh không ngừng có lực lượng không gian chấn động.
Truyền Tống trận vốn là sử dụng lực lượng không gian, ngày trước nàng không có cảm thụ rõ ràng như hôm nay, chỉ cảm thấy vô số năng lượng huyền diệu bao quanh mình, mà loại lực lượng này bao vây rồi nhanh chóng biến mất.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly mở hai mắt, bọn họ đã đứng giữa trời đất.
Có lẽ chiến trường của Trục Đỉnh Tái Sự hẳn là giống với chiến trường Thiên Huyền là một không gian khác, nếu những người khác không cẩn thận tiến vào trong thì tỷ thí này sẽ không công bằng rồi sao? Thấy rằng lúc này các thế lực cử hành Trục Đỉnh Tái Sự cũng làm như vậy.
Chẳng qua là khi nàng nhìn đến hết thảy trước mặt, đối với cái ý nghĩ này nảy sinh hoài nghi.Bởi vì trước mắt là một mảnh xanh tươi um tùm, không sai, đây là một khu rừng cực kỳ rậm rạp.
Những thảm thực vật này không biết sinh trưởng bao nhiêu năm, cao lớn ngoài dự tính, không trung là màu xanh thăm thẳm, từng đám mây trắng thuần khiết phiêu đãng trong không trung, mặt trời tỏa ra vô hạn năng lượng. Đây hết thảy so với chiến trường Thiên Huyền trong một thế giới u tối có quá lớn chênh lệch.
Không thể, đây cũng là mộtchiến trường không gian khác? Mộ Chỉ Ly đưa mắt nhìn lại phát hiện sắc mặt sư phụ và các sư huynh đệ xung quanh không khá hơn mình là bao.
Lúc mọi người đang nghi ngờ, Điện chủ điện Thanh Long – Ninh Trí Viễn nhìn mọi người lên tiếng: “Trục Đỉnh Tái Sự cũng không bị vây bởi đại lục Thiên Huyền mà là một không gian khác. Về phần cái không gian này cụ thể đã tồn tại bao nhiêu năm chúng ta cũng không cách nào biết được, mà chuyện tình Trục Đỉnh Tái Sự đã trải qua hơn ngàn năm nay!”
Lời này vừa nói ra trên mặt những người ở đây không khỏi lộ ra vẻ rung động, không nghĩ tớiTrục Đỉnh Tái Sự lại cử hành nhiều năm như vậy. Chẳng qua những thứ này chỉ có những thế lực cường đại mới có tư cách tham gia cuộc thi chuyện trước kia bọn họ không có tư cách được biết, giờ phút này tự nhiên không tránh khỏi kinh ngạc.
“Nơi này mọi thứ không có cái gì khác với đại lục Thiên Huyền cả, mặt trời, mặt trăng, bốn mùa biến hóa mọi thứ ở đây đều có. Chẳng qua là nơi này cũng có những thứ không giống, rất nhiều thứ trên đai lục biến mất nhưng thảm thực vật nơi này vẫn tồn tại như cũ, điều đáng nhắc nhở mọi người chính là Trục Đỉnh Tái Sự này tràn đầy rất nhiều điều không thể xác định trước.
Trong này có rất nhiều truyền tống trận này bị che dấu, rất có thể ngươi không cẩn thận chạm vào chính là sẽ đem ngươi truyền tống đến những địa phương khác, mặc dù Trục Đỉnh Tái Sự là chuyện đã có cách đây hơn ngàn năm, mọi người phát hiện bí mật trong đó bất quá là một góc của tảng băng mà thôi.
Ở chỗ này bất luận là hoàn cảnh hay mọi thứ các ngươi cần cẩn thận vạn phần, một chút sơ sót có thể bỏ mạng tại đây. Trước kia có không ít đệ tử bỏ mạng tại Trục Đỉnh Tái Sự, hãy cẩn thận và nhớ kỹ.” Ninh Trí Viễn cường điệu nói, hoàn cảnh nơi này thay đổi liên tục, ngay cả thực lực như hắn ở Trục Đỉnh Tái Sự này còn khó có thể đảm bảo bình yên vô sự.
Lời nói của Ninh Trí Viễn không thể nghi ngờ khiến cho mọi người đối với hoàn cảnh Trục Đỉnh Tái Sự càng thêm rõ ràng mấy phần, đây chân chính là nơi nguy hiểm. Bất luận là Cung chủ hay Điện chủ đều nhấn mạnh điểm này, trình độ nguy hiểm trong đó có thể nghĩ tới.
“Chúng đệ tử xin ghi nhớ.”Các đệ tử rối rít đáp, trên mặt sự hiếu kỳ tiêu tán dần mà hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Dưới sự hướng dẫn của bốn vị Điện chủ mọi người rối rít hướng tới bên trong Trục Đỉnh Tái Sự đi tới, hôm nay trước tiên bọn họ muốn cùng các thế lực khác tụ hợp, hiểu rõ yêu cầu của Trục Đỉnh Tái Sự.
Mỗi một lần Trục Đỉnh Tái Sự tranh tài thì yêu cầu cũng là không giống nhau, điều này ngăn cản tận gốc việc ăn gian, cũng chính loại công bằng tuyệt đối này cuộc thi mới có thể diễn ra nhiều năm như vậy.
Một đường đi tới, trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy cảm khái, đến tột cùng là lực lượng như thế nào mới có thể tạo ra một thế giới như vậy? Đây tuyệt đối là khiến cho người ta ngưỡng mộ.
Nghĩ đến truyền tống trận lúc trước, Mộ Chỉ Ly nghĩ đến cái không gian này hẳn là do không gian chi lực*(lực lượng của không gian) cường đại cô đọng ra, mà không gian chi lực này cho đến bây giờ nàng vẫn chưa từng nghe nói qua.
Nếu tồn tại, vậy thì chứng minh có người có thể có không gian chi lực, nhưng người có không gian chi lực này nhất định không phải là hạng người bừa bãi vô danh, vậy tại sao phương diện tin tức này chưa có người truyền ra?
Như vậy không gian chi lực này đến tột cùng là dạng lực lượng gì?
Trong lòng Mộ Chỉ Ly tràn đầy nghi ngờ, và cũng tràn ngập kỳ tò mò đối với loại lực lượng kỳ lạ này.
Mọi người bước đi cũng không chậm, nếu có người ở một bên nhìn thì có thể phát hiện đoàn người bọn họ nhìn như rất chậm chạp, nhưng là một chớp mắt đã xuất hiện ở ngoài trăm thước…
Một lúc lâu sau.
Mọi người rốt cục đã tới mục đích, mà sau khi đoàn người Thần Quyết Cung tới mới phát hiện lúc này đã có không ít thế lực đã tới.
Ở chỗ này có một đài cao hình tam giác, đài cao ước chừng mười trượng. Làm cho người ta kinh ngạc là đài cao này được làm bằng thủy tinh trong suốt, khi ánh mặt trời chiếu rọi xuống phản xạ ánh sáng chói mắt. Mà vị trí mà bọn họ đứng chính là xung quanh đài cao, hiển nhiên nơi này chính là nơi các thế lực tụ tập.
Đoàn người Thần Quyết Cung đến tự nhiên dẫn tới không ít người chú ý, thủ lĩnh các thế lực nhìn thấy bốn vị Điện chủ đều là lễ phép cười, thoạt nhìn có chút hảo hữu, chẳng qua là tâm tư bên trong thì không người nào có thể biết được.
Mộ Chỉ Ly đánh giá mọi người xung quanh, càng đánh giá càng kinh hãi.Tại chỗ đại biểu đệ tử dự thi của mỗi thế lực cũng không phải cường hãn bình thường, vốn là Thiên Huyền ngũ cảnh trên đại lục Thiên Huyền đã coi như là cực kỳ hiếm thấy, nhưng ở nơi này lại thuộc về thực lực thấp nhất.
Một màn trước mắt không khỏi làm cho người ta sinh ra một loại ảo giác, lúc này cao thủ Thiên Huyền Ngũ cảnh đã nhiều như củ cải vơ một cái là được một bó to rồi hả? Sau một phen đánh giá ở nơi này, Mộ Chỉ Ly phát hiện có một đạo hơi thở cường hãn làm cho nàng không cách nào bỏ qua, loại lực lường này nàng không coi là xa lạ.
Mạnh hơn so với lúc ban đầu Tư Đồ Diêu đối chiến cùng Lăng Lạc Trần mấy phần, thậm chí so với khí tức của Hàn Như Liệt còn mạnh hơn một phần, nếu nàng không đoán sai thì đây là lực lượng Sinh Cảnh! Trừ cái đó ra không còn thứ nào giải thích được.
Các thế lực khác quả nhiên không thể khinh thường, trẻ tuổi như vậy liền có thể đạt tới thực lực như vậy không chỉ thể hiện bản thân mà cũng là thể hiện toàn gia tộc mình. Dù sao không có hậu thuẫn cường đại, cho dù là thiên tài cũng rất khó có thể đi tới bước này. Lúc này tổng cộng có sáu thế lực trình diện, chẳng qua là các thế lực này Mộ Chỉ Ly không nhận ra. Nàng cũng không cần thiết biết bọn họ, cái nàng chú ý chẳng qua là ba thế lực kia thôi.
Trong đầu quanh quẩn ý nghĩ, đương nhiên lấy thế lực của Hàn gia cũng có tư cách tham gia Trục Đỉnh Tái Sự như vậy Liệt có phải hay không cũng tới? Nghĩ tới đây, trong lòng Mộ Chỉ Ly sinh ra vẻ mong đợi.Nàng đã rất nhiều ngày không gặp Liệt rồi, xem ra bọn họ gặp mặt thì ít mà xa cách thì nhiều.
Cũng may chuyện nàng muốn làm hết thảy đã ngày càng gần không phải sao? Cho nàng thêm một chút thời gian, nàng nhất định sẽ đem tất cả giải quyết hết! Đợi đến lúc đó, nàng sẽ đền bù thật tốt những năm tháng gần đây nàng thiệt thòi Hàn Như Liệt.
Thấm thoát mình và Liệt ở chung một chỗ với nhau đã hơn năm năm, chỉ là cơ hội bọn họ gặp nhau thật sư quá ít. Nàng căn bản cũng chưa làm tròn trách nhiệm của mình, trong thời gian năm năm này bọn họ chưa từng giống như những đôi tình lữ khác.
Sự bao dung của Liệt khiến cho nàng cảm động, đồng thời càng khẳng định hắn chính là phu quân của mình, Hàn Như Liệt là người duy nhất cả đời này nàng yêu.
Nhắc tào tháo thì tào tháo đến, Mộ Chỉ Ly vừa mới nghĩ đến Hàn Như Liệt, thế lực Hàn gia đã chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người, mà người dẫn đầu mặc áo bào màu đỏ xa xa nhìn giống như một ngọn lửa hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Khóe môi vẽ ra độ cong, trong mắt Mộ Chỉ Ly phảng phất chỉ còn một mình màu đỏ chói mắt.Bởi vì Hàn Như Liệt, nàng đã yêu màu đỏ.Nàng không thích bất luận kẻ nào mặc đồ đỏ sặc sỡ, trong mắt nàng chỉ có riêng Liệt mới có thể mặc màu đỏ.
Giống như Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt vừa tới chính là đã chú ý thân ảnh màu trắng, mặc dù nàng ấy đứng nghiêng về sau, mặc dù nàng bị mọi người bao quanh, hắn vẫn luôn tìm ra nàng. Cho dù thân ảnh của nàng ấy trong hàng vạn người hắn cũng có thể nhận ra nàng, bởi vì thân ảnh nàng ấy đã sớm khắc sâu vào trong lòng của hắn.
Vốn là dày đặc tư niệm nhìn thấy nàng ấy không những không tiêu tán, ngược lại giống như một loại hồng thủy bộc phát ra. Hắn đã thật lâu không nhìn thấy nàng, trải qua mấy ngày nay, hắn có thời gian chính vẽ bức họa nàng, trong phòng đã sớm bị mấy bức họa vẽ nàng ấy lấp đầy, hắn vẽ nàng đã ngày càng thuần thục điêu luyện.
Mỗi một động tác của nàng, từng cái vẻ mặt đều khắc thật sâu vào trong đầu hắn, cực kỳ rõ ràng.
Hàn gia dừng lại đối diện Thần Quyết Cung, những Trục Đỉnh Tái Sự trước vị trí của Hàn gia cũng đều là chỗ này, có thể nói mỗi một thế lực đều được bọn họ thỏa thuận ngầm vị trí, trừ phi có thế lực cường đại mới xuất hiện hoặc có thế lực mới bị tiêu diệt sẽ xuất hiện chút thay đổi, chẳng qua loại khả năng này thật sự quá nhỏ.
Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly trước mặt, mặc dù chưa nói chuyện nhưng ánh mắt sớm đã nói lên muôn vàn lời.
Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt, giống như trước không nói gì, chỉ cần lẳng lặng nhìn như vậy là đủ rồi.
Lăng Lạc Trần đứng một bên nhìn hai người mặt mày đưa tình, tâm tình không khỏi có chút trầm xuống. Vốn tưởng rằng mình có thể buông xuống, vốn tưởng rằng mình có thể giả bộ không có chút cảm giác nào, nhưng hết thảy chân chính phát sinh ở trước mặt, hắn vẫn không tránh được khổ sở.
Mình đúng là vẫn khó mà buông xuống. Mặc dù cảm giác của mình chẳng bao giờ bộc lộ dưới ánh mặt trời, bởi vì một khi bại lộ mình và Chỉ Ly trong lúc đó chỉ sợ làm bằng hữu cũng không được, so với loại kết quả này, hắn tình nguyện để nàng ấy vĩnh viễn không biết.
Giữa hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt mặc dù không có trao đổi, nhưng mọi người Thần Quyết Cung đều phát hiện hai người bọn họ có gì đó không tầm thường. Bởi vì, những đệ tử Hàn gia khác lại đồng loạt hướng Mộ Chỉ Ly thi lễ nói: “Thiếu chủ phu nhân!”
Thiếu chủ phu nhân!
Tất cả mọi người Thần Quyết Cung đều lộ vẻ không thể tin được nhìn Mộ Chỉ Ly, dĩ nhiên Mộ Chỉ Ly là thiếu chủ phu nhân Hàn gia! Thiếu chủ Hàn gia hôm nay là Hàn Như Liệt, đây chẳng phải nói Mộ Chỉ Ly là phu nhân của Hàn Như Liệt.
Kể từ khi Mộ Chỉ Ly tiến vào Thần Quyết Cung tới nay, ngoài Mộ Dật Thần cơ hồ không có nhìn thấy nam tử xuất hiện ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly, tất cả mọi người cho là Mộ Chỉ Ly một thân một mình, có thể nói dù sao nàng cũng là một cô gái hoàn mỹ ở trên thế giới này thật sự không có mấy người nam tử có thể xứng đôi với nàng.
Ở trong lòng bọn hắn người có khả năng nhất là Lăng Lạc Trần, bởi vì mọi người đều biết quan hệ của Mộ Chỉ Ly và Lăng Lạc Trần cũng không tệ, mặc dù nhiều người chưa từng tận mắt thấy qua, nhưng vô tình trong lúc đó mọi người đã chấp nhận.
Chẳng qua là, bây giờ lại nói cho bọn hắn biết Mộ Chỉ Ly là phu nhân của Hàn Như Liệt! Đây cũng không khỏi làm cho người ta thật sự rung động hay sao!
Trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ kinh ngạc, những người Hàn gia biết nàng, nàng cũng không cảm thấy bất ngờ, thời điểm ở Hàn gia Hàn gia chủ thuyết pháp nàng là thiếu chủ phu nhân tương lai, nói cách khác bây giờ còn chưa phải, sao bây giờ từ trong miệng bọn hắn hô lại là thiếu chủ phu nhân?
Tầm mắt chậm rãi dời về phía Hàn Như Liệt, lại thấy khóe miệng Hàn Như Liệt giương lên nụ cười xấu xa, nàng lập tức hiểu ra tất cả đây hết thảy đều do Hàn Như Liệt sai sử, nếu không thì bọn họ cũng sẽ không nói ra như vậy.
Hung hăng trợn mắt nhìn Hàn Như Liệt một cái, Mộ Chỉ Ly cũng không phản bác ra lời, huống chi trong lòng nàng cũng không muốn phản bác. Quan hệ của bọn họ vốn không cần thiết giấu diếm, mọi người biết cũng không sao.
Hàn Như Liệt nhún vai giả bộ rất vô tội, chẳng qua bây giờ không có người nào tin. Các đệ tử Hàn gia rối rít nở nụ cười, địa vị của Hàn Như Liệt ở Hàn gia ngày càng cao, kế nhiệm gia chủ tuyệt đối là Hàn Như Liệt, mà thân phận của Mộ Chỉ Ly cũng được các đệ tử Hàn gia thừa nhận, mọi người được một phen thú vị xem thiếu chủ và thiếu chủ phu nhân liếc mắt đưa tình.
Mộ Chỉ Ly cũng không có phủ nhận, điều này không thể nghi ngờ làm cho mọi người càng thêm xác định đây là sự thật.
Không riêng gì thế lực Thần Quyết Cung, mấy thể lực xung quanh rối rít chú ý tới trên người hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, Hàn gia thiếu chủ phu nhân là đệ tử Thần Quyết Cung, điểm này thoạt nhìn không có gì nhưng ngẫm nghĩ sâu xa cũng không phải đơn giản như vậy.
Trong mắt Phong Hàn hiện lên vẻ kinh ngạc, lúc trước hắn biết nha đầu Chỉ Ly cùng Thiếu chủ của Hàn gia quan hệ không đơn giản, nhưng cũng không nghĩ tới đã đạt đến trình độ như vậy. Đệ tử bảo bối của mình lúc nào đã đem bán cho Hàn gia a?
Ba vị Điện chủ khác tầm mắt rơi xuống trên người Phong Hàn, chẳng qua thấy vẻ mặt của Phong Hàn, bọn họ cũng là cùng nhau làm bộ như không nhìn thấy. Chuyện tình cảm của đệ tử vốn bọn họ cũng không cần thiết nhúng tay vào, cũng không có tư cách nhúng tay không phải sao?
Nếu như Mộ Chỉ Ly là thiên chi kiêu nữ thì Hàn Như Liệt cũng là thiên chi kiêu tử, hai người ở chung một chỗ là cực kỳ xứng đôi. Nếu bên cạnh hai người đổi thành người khác như vậy mới thấy không vừa mắt.
“Tẩu tử, tẩu và ca ca ta xa nhau lâu như vậy, ca ca đúng là đối với tẩu ngày nhớ đêm mong a!”Hàn Dĩnh Nhi trêu ghẹo cười nói, đối với tẩu tử tương lai cũng rất là thích thú, mặc dù giữa hai người không có tiếp xúc, nhưng chỉ cần đại ca thích thì nàng cũng thích.
Nghe vậy, vẻ mặt Mộ Chỉ Ly sửng sốt, đem tầm mắt chuyển đến trên người Hàn Như Liệt, Hàn Như Liệt xoay người nói: “Dĩnh Nhi!”. Bộ dáng kia hiển nhiên là để cho Hàn Dĩnh Nhi nói ít đi mấy câu, chẳng qua hắn cũng không có phủ nhận lời tiểu muội nói, bởi vì hắn thật sự rất nhớ nàng.
Đương nhiên Mộ Chỉ Ly có thể nhìn ra, trên gương mặt hiện lên nụ cười sáng rỡ.
Hàn Dĩnh Nhi không thèm để ý đến lời nói của Hàn Như Liệt, ngược lại hỏi: “Tẩu tử, chừng nào tẩu mới gả cho ca ca muội? Muội ước gì tẩu nhanh lên một chút gả tới Hàn gia ta!”
Tầm mắt Hàn Như Liệt giống như trước chuyển hướng Mộ Chỉ Ly, trên mặt nở nụ cười nhìn Mộ Chỉ Ly, cái này xem nàng ấy trả lời như thế nào.
Nhìn vẻ mặt Hàn Như Liệt xem kịch vui, Mộ Chỉ Ly nhướng lông mày lên nói: “Vậy cần xem biểu hiện của ca ca muội.”
Lời này vừa nói ra, Hàn Như Liệt trợn tròn mắt. Sao vấn đề này đá qua đá lại vẫn là đá đến trên người mình, hắn cũng hoài nghi Hàn Dĩnh Nhi đến tột cùng có phải hay không muội muội của mình.
Thấy thế Mộ Chỉ Ly và Hàn Dĩnh Nhi đồng thời nở nụ cười. Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy vui sướng, vốn tâm tình hơi nặng nề nhưng sau khi Hàn Như Liệt xuất hiện cũng đã tiêu tán rồi, chỉ cần hắn xuất hiện thì mọi thứ đều sáng lên.
Trong lúc mọi người còn đang đàm tiếu, thế lực còn lại liên tiếp xuất hiện. Một người trong số đó chính là Dược Tông, Dược Tông và Thần Quyết Cùng quan hệ luôn luôn tốt đẹp, vừa xuất hiện chính là trực tiếp đứng ở bên cạnh Thần Quyết Cung.
Thời khắc quan trọng như vậy, Tư Đồ Diêu khẳng định sẽ xuất hiện.Vừa xuất hiện liền dẫn tới không ít người chăm chú nhìn, những năm gần đây thiếu tông chủ Dược Tông mới xuất hiện thì đã nổi tiếng cũng khiến cho không ít thế lực nhìn với cặp mắt khác xưa.
Ánh mắt Tư Đồ Diêu phát hiện ra thân ảnh Mộ Chỉ Ly, quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn, Mộ Chỉ Ly nhất định đủ tư cách tham gia Trục Đỉnh Tái Sự.
Lập tức hướng Mộ Chỉ Ly cười một tiếng: “Đã lâu không gặp, Chỉ Ly.”
Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy a, gần đây không biết có tốt không?” Kể từ khi hai môn phái kết thúc trao đổi bọn họ chưa từng gặp mặt, khoảng cách thời gian đến nay đã là không ngắn.
“Cũng không tệ lắm, chỉ là thời điểm gần đây ta luyện chế đan dược phát hiện…” Tư Đồ Diêu đem những thứ đã phát hiện được trong mấy ngày này trao đổi với Mộ Chỉ Ly.
Mộ Chỉ Ly cẩn thận lắng nghe, thỉnh thoảng đáp lại một tiếng, trên phương diện luyện đan thì đề tài giữa họ tất nhiên không ít, đương nhiên nói chuyện rất hợp ý, song lúc hai người đang đàm luận, tầm mắt Mộ Chỉ Ly đột nhiên chăm chú vào phía xa, không di chuyển, nàng cảm thấy máu của mình vào giờ khắc này đang sôi trào lên.
Tầm mắt Mộ Chỉ Ly hướng nhìn lại, nơi đó rõ ràng là một đám thân ảnh màu trắng, mà chữ viết khổng lồ rõ ràng như vậy.
Bạch gia!
Cái tên này khiến cho Mộ Chỉ Ly luôn luôn ghi nhớ,cái gia tộc có thiên ti vạn lũ *(ngàn vạn liên hệ) với Mộ Chỉ Ly , hôm nay chân chính cũng đã gặp mặt rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.