🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hai ngày kế tiếp vẫn tiến hành tỷ thí như cũ, đều rất đặc sắc như nhau, điều này làm cho Mộ Chỉ Ly đối với thực lực đệ tử của hai môn phái hiểu thêm không ít.
Nhất là những người một mực bế quan mà chưa từng xuất hiện, để cho Mộ Chỉ Ly hiểu rõ nội tình môn phái xa xa không phải là đơn giản như nàng chứng kiến vậy, cũng vì vậy mà chứng minh môn phái đáng sợ.
Thực lực của bọn họ đến tột cùng như thế nào căn bản không ai có thể biết rõ ràng, đệ tử tu luyện tới đại thành trong ngày thường xuất hiện vô cùng ít, cho nên căn bản không thể nào thăm dò. Một khi môn phái xảy ra chuyện, tin tưởng những đệ tử này tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, đến lúc đó năng lượng bộc phát ra thật sự làm cho người ta khó có thể tưởng tượng.
Kể từ sau khi đón nhận nhiệm vụ trọng trấn Thiên Âm Môn, Mộ Chỉ Ly phát hiện mình cũng là có một loại khát vọng đối với loại thế lực khổng lồ này.
Nếu nàng có thể trọng trấn Thiên Âm Môn, tin tưởng đến lúc đó cũng có thể chiêu thu không ít đệ tử ưu tú, nàng nhất định phải cường đại, dẫn dắt theo cả môn phái đều cường đại lên.
Đợi đến khi đó, bất luận là mình hay là gia tộc cũng sẽ đạt được cải thiện khổng lồ, đến thời điểm nàng xuất hiện ở Bạch gia và Lôi gia liền có đầy đủ sức mạnh, nàng cần sử dụng cường thế đến phá hủy hoàn toàn gia tộc này!
Chỉ cần nghĩ tới đây Mộ Chỉ Ly đã cảm thấy mình tràn đầy vô hạn động lực, bất luận một bước này cần tốn hao bao nhiêu tâm tư, bao nhiêu cố gắng, nàng nhất định sẽ làm được.
Nàng hi vọng đến lúc đó cha mẹ sẽ vì nàng mà cảm thấy kiêu ngạo, nàng muốn nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của bọn họ.
Trong hai ngày này, vẫn chưa đến phiên Mộ Chỉ Ly ra sân, bất quá nàng cũng không gấp, quan sát mọi người tỷ thí, nàng cũng nhận được không ít kinh nghiệm.
Ngày thứ tư.
Sáng sớm hôm nay mọi người lại xuất hiện ở tỷ thí võ đài, nhưng mà lại không có người nào có tâm tình không kiên nhẫn, ngược lại trên mặt mỗi người đều mang theo nồng đậm hứng thú.
Đối với tu luyện giả, chuyện như vậy vĩnh viễn cũng sẽ không cảm thấy phiền muộn.
Mộ Chỉ Ly lẳng lặng đứng ở trong đội ngũ, hôm nay người chưa từng ra sân đã không còn nhiều, hôm qua Thiên Nhi cũng đã ra sân. Chẳng qua là hết thảy Thiên Nhi biểu diễn ra khiến cho hai người môn phái thêm vài phần kính trọng đối với nàng, cho nên hôm nay ánh mắt nhìn chăm chú ở trên người nàng cũng là nhiều hơn.
Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi lộ ra nụ cười bất đắc dĩ. Thiên Nhi một chút cũng không lo lắng chuyện hiển lộ thực lực, cho nên cuộc tỷ thí ngày hôm qua của nàng có thể nói là cuộc tỉ thí có tốc độ nhanh nhất trong tất cả cuộc tỷ thí.
Cơ hồ không có vận dụng Thiên lực, chỉ là lực đạo cường hãn biến hoá ép đối phương thối lui khắp nơi. Vẫn chọn lựa phương thức cận chiến khiến cho đối phương căn bản cũng không có thời gian ngưng tụ chiêu thức, cũng vì vậy trực tiếp bị Thiên Nhi đánh rớt xuống đài.
Đây là cuộc tỷ thí sáng lạn nhất, cũng là cuộc tỷ thí đầy nhiệt huyết nhất.
Vẫn còn nhớ đến vẻ mặt kinh ngạc của mọi người lúc ấy, nếu là thân thể mạnh mẽ như vậy xuất hiện ở trên người một gã nam tử bọn họ còn có thể hiểu một chút, vậy mà lại phát sinh ở trên người một nữ tử vô cùng khả ái linh động, mặc dù bọn họ tận mắt nhìn thấy, vẫn là cảm thấy khó mà tiêu hóa.
Không riêng gì các vị đệ tử, ngay cả trên mặt các trưởng lão cũng lộ ra một tia kinh ngạc, chỉ có Phong Hàn là cười vô cùng rực rỡ. . . . . .
Thời điểm mọi người ở đây đến đông đủ, phía sau Dược Tông có một nữ tử thong dong tới chậm. Kỳ quái chính là nhìn thấy nàng đến trễ, cả Dược Tông thế nhưng không có ai cảm thấy khó chịu chút nào, ngay cả trưởng lão bọn họ cũng không có tiến lên chỉ trích.
Phải biết rằng trong ngày thường nếu là phát sinh chuyện bị trễ như thế này, thái độ trưởng lão đã không tốt, mà cũng chứng minh nữ tử này không đơn giản.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly mang theo một tia nghi ngờ, đó là một nữ tử rất khả ái, không giống như Thiên Nhi linh khí bức người, hoàn toàn là một loại khả ái riêng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa, trẻ con hơi hơi mập khiến cho nàng vốn là bộ dáng khả ái trở nên càng thêm khả ái, trang phục nữ tử cũng rất đặc sắc, trên người mang theo không ít tiểu linh đan, đi lại mang theo từng đợt tiếng vang.
Có thể nói, chỉ cần nàng vừa xuất hiện, tất cả mọi người có thể lập tức biết. Trên mặt nữ tử lúc này lại mang theo một tia bất mãn, cau mày đi tới phía sau đám người Thiên Ngô trưởng lão.
“Nghiên Nhi, sao cháu lại tới đây?” Trên mặt Thiên Ngô trưởng lão mang theo một tia kinh ngạc.
Nghe vậy, Liễu Tuyết Nghiên cũng là lẽ thẳng khí hùng: “Cháu làm sao lại không thể tới? Cháu cũng tới tham gia tỷ thí. Cháu đã kết thúc bế quan, Tông chủ cho phép cháu xuất hiện!”
Nghe được lời Liễu Tuyết Nghiên, Thiên Ngô trưởng lão cũng là một trận bất đắc dĩ: “Cháu không có chuyện gì chạy tới đây xem náo nhiệt cái gì, danh sách đã đầy.”
“Không sao a, mới vừa rồi có một đệ tử không thoải mái hôm nay không thể dự thi, cháu tới thay thế hắn tới.” Liễu Tuyết Nghiên thơ ơ nói.
Đám người Thiên Ngô tìm một phen, quả nhiên đúng là thiếu một đệ tử, nhất thời càng thêm bất đắc dĩ . Không cần phải nói, đệ tử này đã bị Liễu Tuyết Nghiên nghĩ biện pháp làm cho rời đi, đối với thủ đoạn của nàng bọn họ còn có thể không rõ ràng sao?
Thời điểm Liễu Tuyết Nghiên xuất hiện, đệ tử xung quanh cũng rối rít đàm luận.
“Tiểu ma nữ này đã vậy còn xuất quan quá đúng lúc! Sợ là hôm nay lại có trò hay.”
“Đó là đương nhiên, mỗi lần Liễu Tuyết Nghiên xuất hiện nhất định sẽ xuất hiện chuyện tình rung động, bất quá thực lực của nàng cũng là rất cường hãn, cả Dược Tông ngoại trừ Tư Đồ sư huynh thì người mạnh nhất chính là nàng.”
“Đúng vậy a, ngươi không phải là thích nàng sao? Bất quá trong lòng của nàng chỉ có Tư Đồ Diêu, ta xem ngươi đời này là không có hy vọng gì. . . . . .”
“Ngươi biết cái gì a! Vậy cũng không nhất định. . . . . .”
. . . . . .
Mộ Chỉ Ly nghe từng câu thảo luận, đối với Liễu Tuyết Nghiên đột nhiên xuất hiện này cũng hiểu rõ thêm mấy phần, xem ra cô gái này ở Dược Tông danh tiếng cũng rất vang, chẳng qua là tại sao lại gọi Tiểu ma nữ như thế?
Tuổi tác của cô gái này thoạt nhìn cùng nàng không kém nhiều, ở Dược Tông thế nhưng gần với Tư Đồ Diêu, thiên phú này chẳng phải là càng thêm nghịch thiên?
Kể từ khi nhãn giới được mở rộng, nàng phát hiện gặp người tài ba càng ngày càng nhiều, kiểu nhân vật yêu nghiệt cũng càng ngày càng nhiều. Nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên đạo lý này quả nhiên không sai, mặc dù mình trở nên mạnh mẽ rồi, vẫn còn có người so với mình mạnh hơn.
Bất quá cũng chính là như thế, mới để cho người có động lực đi lên, không ngừng vượt xa mọi người người, cuộc sống như thế mới có niềm vui thú.
Lúc này, Cung Linh thấy Mộ Chỉ Ly vẻ mặt nghi ngờ, không khỏi cười giải thích: “Dược Tông Tiểu ma nữ Liễu Tuyết Nghiên này ngươi không biết sao?”
Nhìn bộ dáng Cung Linh, Mộ Chỉ Ly liền biết hắn rõ ràng chuyện này, nói: “Kính xin Cung Linh sư huynh chỉ giáo!”
“Ha ha, không dám, không dám.” Cung Linh cười, hắn đối với sư muội này rất là yêu thích, cho nên nhìn thấy nàng có thời điểm khốn hoặc liền không nhịn được giúp nàng giải đáp một phen: “Này Liễu Tuyết Nghiên thoạt nhìn rất khả ái, vừa mới bắt đầu tất cả mọi người đều cảm thấy như vậy, bất quá tính cách của nàng cũng là hoàn toàn ngược lại với dung mạo!
Hơn nữa nàng người này hiếu thắng, hiếu chiến, chỉ cần có người dám ở sau lưng của nàng thuyết tam đạo tứ, bất kể người nọ là ai, tuyệt đối sẽ đem đối phương đánh một trận tơi bời! Bất quá thực lực của nàng đúng là rất cường hãn, lúc trước trên căn bản không có gặp phải đối thủ, dù sao đối thủ rất cường hãn trong ngày thường cũng rất khó gặp đến.
Có một lần, nàng cùng Tư Đồ Diêu sinh ra xung đột, nhưng là nàng bại bởi Tư Đồ Diêu. Mọi người vốn tưởng rằng lần này có thể làm giảm nhuệ khí của nàng, không nghĩ tới nàng lại thích Tư Đồ Diêu, từ đó về sau liền không ngừng quấn Tư Đồ Diêu, điểm này cũng là cả Dược Tông mọi người đều biết .
Dù sao trong ngày thường a, không ai dám xung đột cùng nàng, nếu không sẽ có rất nhiều phiền toái. Nàng ở Dược Tông địa vị không thấp, cộng thêm nguyên nhân nàng là cháu gái Thiên Ngô trưởng lão, lại càng không có người đi đắc tội. Dần dà thì có xưng hô Tiểu ma nữ như thế này.”
Cung Linh giải thích có thể nói rõ ràng đem Liễu Tuyết Nghiên giới thiệu một phen, để cho Mộ Chỉ Ly hiểu rõhơn một phần.
Sau khi nghe những lời này, Mộ Chỉ Ly không khỏi nở nụ cười. Như vậy, dường như Liễu Tuyết Nghiên rất giống tiểu hài tử, không nghĩ tới nàng dĩ nhiên là cháu gái Thiên Ngô trưởng lão, nghĩ đến sau này hẳn là cũng sẽ biết.
Liễu Tuyết Nghiên xuất hiện cũng không có gây ra phong ba lớn hơn, đám người Thiên Ngô trưởng lão thấy đúng là thiếu một người liền đồng ý nàng tham gia, khiến cho Liễu Tuyết Nghiên cười không ngừng, khiến cho mọi người lại càng nghi ngờ.
Sau khi nhìn hai trường tỷ thí, Phong Hàn liền đi tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, nói: “Chỉ Ly nha đầu, một hồi nữa ngươi cũng sẽ ra sân, bảo trì tâm thái cho tốt.”
Mộ Chỉ Ly không nghĩ tới Phong Hàn tới đây nói cho nàng biết một tiếng, trong lòng cũng cảm thấy có chút ấm áp, lập tức cũng là gật đầu nói: “Con sẽ, tạ ơn sư phụ.”
Hành động của Phong Hàn làm cho đệ tử Thần Quyết Cung nghi ngờ, trong ngày thường cũng có rất ít đệ tử có đãi ngộ như vậy a, đều là Điện chủ thét lên tên của bọn họ liền đến phiên bọn họ ra sân, đặc biệt cho biết giống như vậy đãi ngộ bọn họ chưa bao giờ từng hưởng thụ quá.
Bất quá mọi người cũng biết biểu hiện Mộ Chỉ Ly ở Thần Quyết Cung vẫn đều rất ưu tú, chỉ là có chút hâm mộ thôi. . . . . .
Đang lúc này, Tiểu ma nữ cũng yêu cầu ra sân, đám người Thiên Ngô trưởng lão hơi do dự một chút sau liền đồng ý nàng lên đài. Đang lúc trưởng lão Thần Quyết Cung chuẩn bị hô tên người lên sân thi đấu, trên đài tỷ võ Tiểu ma nữ cũng là đột nhiên nói chuyện.
“Mộ Chỉ Ly là ai? Đi ra ngoài, chúng ta một mình đấu!”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người là một trận kinh ngạc.
Mộ Chỉ Ly nghi hoặc nhìn Liễu Tuyết Nghiên, không rõ nàng làm sao sẽ gọi mình? Nàng xác địnhtrước hôm nay mình căn bản cũng không có ra mắt nàng, cũng không thể cùng nàng sinh ra xung đột, như vậy đây là vì sao?
Thấy thế, trong mắt Thiên Nhi cũng là hiện lên nụ cười giảo hoạt, không nghĩ tới lại có phiền toái tự động tìm tới Chỉ Ly. Lần đầu tiên tới Dược Tông dĩ nhiên lại có thể chọc tới mọi người tránh không kịp – Tiểu ma nữ, Chỉ Ly cũng đúng là đủ cường hãn.
“Mộ Chỉ Ly ngươi đi ra cho ta! Ta với ngươi một mình đấu, nếu là ngươi thua, ngươi sẽ phải hứa không gặp Tư Đồ sư huynh nữa!” Câu tiếp theo của Liễu Tuyết Nghiên cũng là để cho mọi người hiểu không giải thích được nguyên nhân khiêu chiến.
Mộ Chỉ Ly dở khóc dở cười nghe lời của nàng nói, thầm than không nghĩ tới Tư Đồ Diêu mang mình đi thăm Dược Tông một chút cũng gặp phải phiền toái như vậy, thật đúng là làm cho người ta có chút im lặng.
“Mộ Chỉ Ly cũng thật là lợi hại, thật giống như bất luận xuất hiện ở nơi nào đều có thể chọc tới phiền toái a!”
“Đó cũng không phải, đệ tử tới ngày thứ nhất liền có thể cùng Uyển Nhược đánh nhau, loại chuyện này ở Thần Quyết Cung cũng là lần đầu tiên phát sinh a!”
“Xem một chút chuyện lần này nàng đến tột cùng giải quyết như thế nào sao! Dược Tông Tiểu ma nữ này cũng không phải là ngồi không, chúng ta lại có trò hay nhìn. . . . . .”
Nghe từng câu thảo luận, Mộ Chỉ Ly chợt cảm giác mình phảng phất biến thành một cái phiền phức tinh, bất luận xuất hiện ở nơi nào cũng sẽ có phiền toái tìm tới .
Phong Hàn xoay đầu lại nhìn Mộ Chỉ Ly, ý bảo có muốn ra sân hay không đều theo ý nguyện của nàng, dù sao cách làm của Liễu Tuyết Nghiên như thế cũng không hợp quy củ, bọn họ có lý do cự tuyệt.
Song, Liễu Tuyết Nghiên tiếp theo câu cũng là làm cho người ta không có cự tuyệt dư âm .
“Làm sao đệ tử Thần Quyết Cung đều là con rùa đen rút đầu sao? Không dám ra cùng ta đánh một trận?” Liễu Tuyết Nghiên cũng là nóng nảy, nàng nói hai tiếng người nọ cũng không xuất hiện, cho nên mới nói ra lời quá đáng như thế này.
Trước đó vài ngày nàng bởi vì phạm lỗi, bị Tông chủ hạ lệnh bế quan tu luyện một tháng, hôm nay mới có thể ra. Song vừa ra tới chính là nghe được Thần Quyết Cung đang cùng Dược Tông tiến hành trao đổi, những thứ này cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm là Tư Đồ sư huynh thế nhưng đặc biệt mang một nữ đệ tử Thần Quyết Cung đi thăm quan Dược Tông.
Căn cứ lời mọi người nói, dường như quan hệ của hai người rất tốt, dọc theo đường đi cũng có nói có cười ! Phải biết rằng trong ngày thường Tư Đồ sư huynh mặc dù cũng là người rất dễ thân cận, nhưng rất ít cùng cô gái thân mật như thế, đừng nhắc tới vừa nói vừa cười, hắn vẫn luôn là bộ dáng giải quyết việc chung, chưa từng có như vậy quá!
Cho nên sau khi nghe tin tức kia trước tiên liền hướng bên này chạy tới, nửa đường đánh ngất xỉu một đệ tử để mình tới góp đủ số, nàng muốn trước mặt mọi người trước đánh bại nàng kia, như vậy nàng mới có mặt mũi ở cùng một chỗ cùng Tư Đồ sư huynh! Nàng tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào cướp đi Tư Đồ sư huynh của nàng!
Sau khi Liễu Tuyết Nghiên nói ra những lời này, sắc mặt mấy vị trưởng lão Thần Quyết Cung cũng khó coi không ít, Thiên Ngô cũng là phát hiện cử chỉ thất thố, lập tức liền đừa một ánh mắt xin lỗi, Tiểu ma nữ này hắn căn bản là quản không được, ngay tại lúc này thế nhưng gây ra chuyện như vậy, thật sự làm cho người ta rất là bất đắc dĩ.
Tầm mắt mọi người đều rơi vào trên người Mộ Chỉ Ly, thực lực Tiểu ma nữ là Thiên Huyền Lục cảnh, thực lực cao hơn không ít so với Mộ Chỉ Ly.
Nếu như nàng ra sân bị đánh bại hẳn là tất nhiên, nhưng nếu là nàng không ra sân, đó chính là con rùa đen rút đầu! Không chỉ có nàng sẽ bị chụp mũ danh tiếng như vậy, cả Thần Quyết Cung cũng sẽ mất cả mặt mũi.
Đây hết thảy cũng muốn nhìn Mộ Chỉ Ly lựa chọn như thế nào!
Sắc mặt Mộ Chỉ Ly biến thành lạnh lùng, Tiểu ma nữ này nói thật sự là quá phận. Mặc dù nàng là có lý do của mình, nhưng cũng không thể không để ý nhận xét của người khác như vậy, cho nên ấn tượng Mộ Chỉ Ly đối với nàng kia cũng là giảm xuống rất nhiều.
Nữ tử như vậy cùng Đinh Thục Nghi lúc trước lại có cái gì khác biệt? Bởi vì chính mình thích Tư Đồ Diêu là có thể ngang ngược kiêu ngạo vô lý đem hết thảy đều đổ hết lên trên người nàng sao?
Mộ Chỉ Ly ngẩng đầu lên, nhưng không nói chuyện, tại trong tầm mắt mọi người chậm rãi đi lên tỷ võ đài. Nàng dùng hành động chứng minh quyết định của mình, trận tỷ thí này bất luận như thế nào nàng đều tiếp nhận!
Liễu Tuyết Nghiên nhìn cô gái đối diện sắc mặt lạnh lùng, dung nhan tuyệt mỹ không khỏi lên tiếng hỏi: “Ngươi là Mộ Chỉ Ly?”
Nàng không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lớn lên lại xinh đẹp như thế, khó trách Tư Đồ sư huynh sẽ đối với nàng vài phần kính trọng! Vốn là nàng kia tràn đầy lòng tin thế nhưng cũng giảm bớt mấy phần, một cô gái như vậy sợ là bất kỳ một nam tử nào cũng sẽ sinh lòng mến mộ.
Bất quá bất luận nàng ấy ưu tú như thế nào, Tư Đồ sư huynh đều chỉ có thể là của nàng, nàng đã thích Tư Đồ sư huynh ba năm rồi, tại sao có thể bị người khác cái sau vượt cái trước?
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói: “Ta chính là Mộ Chỉ Ly, nếu muốn một mình đấu liền bắt đầu đi.”
Mộ Chỉ Ly vẻ mặt lạnh lùng, thanh âm lại càng không mang theo chút nhiệt độ nào, vào giờ khắc này nàng cũng lộ ra vẻ vô cùng cao ngạo.
Thấy trong mắt Mộ Chỉ Ly đầy vẻ lạnh lùng, Liễu Tuyết Nghiên cũng là ngẩn ra, rất ít nhìn thấy như thế ánh mắt lạnh lẽo, khiến cho nàng không khỏi đánh một cái rùng mình.
Bất quá rất nhanh, Liễu Tuyết Nghiên liền xua tan đi loại tâm tình này, nếu là nàng không có nhìn lầm, trước mặt cô gái thực lực bất quá là Thiên Huyền Tứ cảnh thôi, cùng nàng so với xê xích trọn hai cảnh giới!
Phải biết rằng cảnh giới càng về sau, này vượt cấp chiến đấu khó khăn cũng là càng lớn, đến thực lực như bọn họ hôm nay, chênh lệch hai cảnh giới có thể trở thành khoảng cách không thể vượt qua, có thể nói Mộ Chỉ Ly là phải thua không thể nghi ngờ.
Chẳng qua là để cho Liễu Tuyết Nghiên nghi ngờ là, Mộ Chỉ Ly hẳn là rõ ràng biết chênh lệch ở giữa hai người bọn họ, biết rõ phải thua tại sao nàng vẫn có thể lạnh nhạt như thế? Thậm chí nàng có thể từ trên người Mộ Chỉ Ly cảm nhận được một loại tự tin?
Đây cũng là trong ngày thường chưa bao giờ từng thấy đến? Vào giờ khắc này, nàng đột nhiên cảm thấy cô gái trước mặt này cũng không phải chỉ có lớn lên tuyệt mỹ, sợ là cũng không đơn giản. Ít nhất nàng cảm giác mình nhìn không thấu nàng. . . . . .
“Vậy ngươi có đáp ứng lời ta nói hay không?”
“Ngươi đi hỏi Tư Đồ Diêu thì tốt hơn.” Mộ Chỉ Ly lạnh lùng nói, Tư Đồ Diêu là bằng hữu của nàng, mà không phải tiền đánh cuộc. Nếu là nàng đồng ý điểm này, đó là biến Tư Đồ Diêu thành cái gì rồi?
Đối với bằng hữu, nàng luôn luôn cũng là thật lòng đối đãi, tuyệt đối không thể nào làm ra chuyện như vậy .
Những lời này củaMộ Chỉ Ly rơi vào trong tai mọi người cũng là thay đổi ý tứ, chỉ cảm thấy quan hệ giữa Mộ Chỉ Ly cùng Tư Đồ Diêu đúng là rất thân mật, cho nên mới có thể nói ra nói như vậy. Để cho Liễu Tuyết Nghiên đi hỏi Tư Đồ Diêu? Đây chẳng phải là nói cũng không phải là Mộ Chỉ Ly quấn Tư Đồ Diêu, ngược lại là Tư Đồ Diêu tìm Mộ Chỉ Ly?
“Lời này của ngươi là có ý gì? Ta cho ngươi biết, không cho phép ngươi quấn Tư Đồ sư huynh, nếu không ta thấy ngươi một lần đánh ngươi một lần.” Liễu Tuyết Nghiên tức giận, qua nhiều năm như vậy còn chưa bao giờ từng có người dám cùng nàng nói như vậy đây!
“Phụng bồi đến cùng! Nếu muốn động thủ liền bắt đầu đi, ta không có thời gian cùng ngươi nói những lời dư thừa này.”
“Ngươi! hôm nay nhất định ngươi sẽ chết vô cùng thảm!” Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly, Liễu Tuyết Nghiên cũng là không nói. Người mạnh miệng như vậy nàng gặp cũng không ít, chỉ cần vừa động thủ, thái độ của bọn hắn lập tức sẽ biến chuyển!
“Nghiên Nhi, không cho hồ nháo! Tỷ thí cho tốt, không được hành động quá đáng!” Thiên Ngô trưởng lão nhanh chóng lên tiếng nói, phải biết rằng Mộ Chỉ Ly là Thiếu chủ tương lai của Thiên Âm Môn a, đến lúc đó bất luận là mình hay là Nghiên Nhi đều phải trở về Thiên Âm Môn, hiện tại quan hệ thành cứng rắn như vậy sau này làm sao chung đụng?
Hắn cũng không trách Mộ Chỉ Ly, dù sao đổi lại bất cứ người nào sợ là cũng là thái độ như thế, Mộ Chỉ Ly không có chửi ầm lên đã không tệ. Bất quá từ trên biểu hiện của Mộ Chỉ Ly hắn cũng có thể nhìn ra tâm tính của nàng quả nhiên không tệ, dưới tình huống biết rõ thực lực đối phương mạnh hơn so với mình cũng không có lùi bước, mắt lạnh tương đối cả người lại càng tản ra một cỗ uy thế, người như thế trời sinh tựu thích hợp làm người lãnh đạo!
Ánh mắt Tử Thấm Môn chủ thật sự là tốt, đệ tử như vậy đều có thể bị nàng tìm được, muốn người không bội phục cũng không được. Đối với Mộ Chỉ Ly cũng là càng ngày càng vừa ý, ít nhất từ điểm tâm tính này đã làm cho người ta rất hài lòng, kế tiếp liền xem một chút thực lực của nàng đến tột cùng như thế nào đi!
“Ta đang chờ” Mộ Chỉ Ly hất càm nói.
Nghe vậy, Liễu Tuyết Nghiên hừ lạnh một tiếng, đột nhiên bước ra một bước, Thiên Lực trong cơ thể giống như như sóng gió thủy triều nổi lên, truyền đến trận trận tiếng vang, đồng thời một cổ hơi thở cường hãn cũng là vào giờ khắc này tràn ngập ra. . . . . .
Cảm nhận được hơi thở cường hãn này, ánh mắt Mộ Chỉ Ly ngưng lại, thực lực Thiên Huyền Lục cảnh quả nhiên bất phàm!
Song, Mộ Chỉ Ly cũng là không có ý lùi bước chút nào, hơi thở trong cơ thể cũng là vào giờ khắc này bộc phát ra, Thiên Huyền Tứ cảnh hơi thở bay lên. . . . . .
Sau khi phát hiện cấp bậc thực lực Mộ Chỉ Ly, đệ tử Dược Tông không cảm thấy kỳ quái, nhưng là người Thần Quyết Cung cũng là ngây ngẩn cả người. Kinh hãi nhìn Mộ Chỉ Ly, tốc độ tu luyện của nàng không khỏi cũng quá nhanh đi!
Mộ Chỉ Ly đến Thần Quyết Cung bất quá tổng cộng mới mấy tháng, bọn họ đại đa số mọi người là dừng ở tu vi cũ chưa từng động đậy, nhưng Mộ Chỉ Ly cũng là từ thực lực Thiên Huyền Nhất cảnh đạt đến Thiên Huyền Tứ cảnh, loại tốc độ tăng lên này không khỏi cũng quá kinh khủng đi, làm cho người ta khó có thể tưởng tượng.
Bọn họ còn chưa bao giờ từng thấy người nào có thể có tốc độ tăng lên nhanh như vậy, quả thực giống như nằm mơ! Cũng chỉ có Thiên Nhi rõ ràng Mộ Chỉ Ly có thể tăng lên nhanh như vậy cũng là nguyên nhân kỳ ngộ, song những người khác cũng là không biết. Chỉ cảm thấy qua một thời gian ngắn nữa, thực lực Mộ Chỉ Ly cũng không biết được tăng lên tới cái trình độ gì đi.
“Chẳng lẽ ngươi nghĩ bằng thực lực Thiên Huyền Tứ cảnh lại cùng ta chống lại được?”
“Thử một chút liền biết, nói không chừng ngươi sẽ biết ngươi cũng không có cường hãn như trong tưởng tượng của ngươi.” Thấy nàng ta một lần đánh nàng một lần? Ở trên thế giới này người muốn làm như vậy cũng không ít, nhưng lại không có người có thể làm được, cũng không biết Liễu Tuyết Nghiên lại có thể có thực lực này hay không.
“Ta đây cũng là rất hiếu kỳ!” Nói xong, chỉ thấy Liễu Tuyết Nghiên đem tất cả Thiên Lực đều tập trung ở trên tay phải, mạnh mẽ đánh một quyền hướng tới Mộ Chỉ Ly.
“Long Bá Quyền!”
Cảm nhận được kình khí bén nhọn trên nắm tay kia, Mộ Chỉ Ly cũng không dám khinh thường. Một kích toàn lực của Thiên Huyền Lục cảnh cường giả, nếu là rơi xuống trên người, đây tuyệt đối là một quyền không cách nào thừa nhận.
Phiêu Miểu thân pháp vừa động, cả người liền biến mất ngay tại chỗ trong nháy mắt, để cho một quyền Liễu Tuyết Nghiên rơi vào khoảng không.
Nàng cũng không có cùng Thiên Huyền Lục cảnh cường giả tỷ thí quá, cho nên phải cẩn thận một chút. Nàng mặc dù đối với thực lực của mình có lòng tin, nhưng vậy cũng không phải là tự tin mù quáng.
Một quyền thất bại, trên mặt Liễu Tuyết Nghiên cũng là hiện lên một tia kinh ngạc, tốc độ của nàng đã là cực nhanh, không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại vẫn có thể trốn đi được, quả nhiên không đơn giản!
Tốc độ Mộ Chỉ Ly hôm nay có thể chống đở được cùng Thiên Huyền Thất cảnh cường giả, cho nên muốn tránh thoát công kích của Liễu Tuyết Nghiên khó khăn cũng không phải là rất lớn.
Sau đó, Liễu Tuyết Nghiên tiếp tục oanh kích từng quyền, không có chút nào ngoài ý muốn cũng là bị Mộ Chỉ Ly tránh thoát.
Phát hiện mình căn bản là không cách nào công kích được Mộ Chỉ Ly Liễu Tuyết Nghiên liền tức giận nói: “Ngươi có bản lãnh liền chính diện căn bản tỷ thí, trốn trốn tránh tránh coi là có bản lãnh gì?”
Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly liền giương lên một độ cung: “Bất kể là cái dạng gì phương thức, có thể tránh thoát công kích của ngươi chính là bản lãnh của ta! Từ một điểm này, ngươi nên biết ngươi muốn thấy ta một lần đánh ta một lần sợ là không thể đi?”
Vừa nói xong, Liễu Tuyết Nghiên còn không kịp phản ứng, đệ tử vây xem chung quanh cũng là rối rít nở nụ cười. Mộ Chỉ Ly căn bản là chọc giận Liễu Tuyết Nghiên, đúng là, nàng nếu là vẫn trốn như vậy, Liễu Tuyết Nghiên thật đúng là không có bất kỳ biện pháp nào, kết quả cuối cùng sợ là chỉ có thể là ngang tay.
Nghĩ đến ngang tay, trên mặt mọi người cũng là lộ ra vẻ sợ hãi than, người xê xích hai cảnh giới ngang tay? Cho nên, tất cả mọi người cho là Mộ Chỉ Ly sợ là liền dùng một chiêu này kéo dài rồi, mặc dù có chút bất đắc dĩ, nhưng lại đúng là thích hợp.
So sánh với ánh mắt các đệ tử, mấy vị trưởng lão nghiệm quang sẽ phải sắc bén hơn, cách làm của Mộ Chỉ Ly lần này không thể nghi ngờ là để tiêu hao Thiên Lực của Liễu Tuyết Nghiên! Trong lúc bọn họ chênh lệch xê xích hai cảnh giới, Thiên Lực của Liễu Tuyết Nghiên nhất định nồng hậu hơn so với nàng, đây đối với nàng mà nói cũng không tốt, cho nên tiêu hao Thiên Lực của Liễu Tuyết Nghiên nhiều hơn một chút đối với nàng mà nói phần thắng cũng sẽ lớn hơn nhiều.
Cho nên, mấy vị Điện chủ trong mắt theo mang theo một tia mãn ý. Ở trên thế giới này, thực lực mạnh mẽ là vương đạo đúng là không sai, nhưng rất nhiều lúc đầu óc cũng là cực kỳ trọng yếu, nhất là ở hình thức vượt cấp chiến đấu như thế này.
Lấy hiểu biết của bọn họ đối với Mộ Chỉ Ly, nàng tuyệt đối sẽ không vẫn như vậy cho đến khi cuộc tỷ thí này kết thúc. Nàng là một người thích chính diện đạt được thắng lợi, mà không phải thông qua phương thức như thế lấy được thắng lợi.
Ý nghĩ Mộ Chỉ Ly đúng như cùng bọn hắn suy nghĩ, nếu nàng đáp ứng tỷ thí, đó cũng không phải cuộc chiến sinh tử, tính mạng trọng yếu nhất, cho nên nàng muốn là đường đường chính chính thắng lợi, thắng lợi làm cho không người nào có thể nói!
Sau khi Liễu Tuyết Nghiên kịp phản ứng sắc mặt cũng là khó coi không ít: “Coi như là như vậy, ta cũng vẫn có thể đánh bại ngươi!”
Rốt cục, lúc Liễu Tuyết Nghiên đuổi theo thở hỗn hển, lúc này Mộ Chỉ Ly mới dừng lại thân ảnh.
“Đuổi theo mệt mỏi sao?” Mộ Chỉ Ly châm chọc nói.
“Ngươi!” Liễu Tuyết Nghiên há mồm lại chỉ có thể nói ra một chữ này, hôm nay còn không có để cho Mộ Chỉ Ly mất thể diện, mình cũng đã mất đi. Luôn miệng nói muốn đánh bại nàng, cuối cùng nhưng ngay cả góc áo của nàng cũng chưa từng chạm vào, điều này thật sự là thiên đại châm chọc a.
Mộ Chỉ Ly thật cũng không quan tâm tình huống Thiên Lực Liễu Tuyết Nghiên hao tổn, chỉ là muốn lam giảm nàng nhuệ khí thôi. Lúc trước nàng nói thật sự quá khó nghe, khiến cho mặt mũi Thần Quyết Cung đều tổn hại, hiện tại coi như là trả lại cho nàng.
“Ngươi không phải là muốn chính diện cùng ta đối kháng ư, ta liền đứng ở chỗ này.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, quả thật giống như lời nàng nói không hề độngnữa.
Một đấm Liễu Tuyết Nghiên lần nữa tập kích đến hướng Mộ Chỉ Ly, thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng là đứng ở tại chỗ không tránh không lùi, Cường Long Ngao Thiên bí quyết vào giờ khắc này vận dụng , ở trên hai tay nhanh chóng hiện ra vẻ xanh ngọc trong suốt.
Sau một khắc, đang lúc mọi người kinh hãi, Mộ Chỉ Ly trực tiếp giơ lên quả đấm nghênh đón!
Điều này ngoài dự liệu của mọi người, bọn họ là xê xích hai cảnh giới a, làm như vậy không khác lấy trứng chọi đá, thậm chí mọi người đã nghĩ đến cảnh tượng quả đấm Mộ Chỉ Ly huyết nhục mơ hồ rồi!
Ngay cả trong mắt Liễu Tuyết Nghiên cũng hiện lên vẻ nghi ngờ, cô gái này chẳng lẽ thật không sợ chết sao? Hành động như vậy cũng có thể làm ra?
“Oanh”
Hai quả đấm cứ như vậy đụng vào nhau, trong nháy mắt cảnh tượng tan tác cũng không có phát sinh, ngược lại, hai người hẳn là đồng thời lui về phía sau mấy bước!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.