Chương trước
Chương sau
Mộ Chỉ Ly ngồi ở vị trí, đánh giá người có thực lực nổi bật trong vòng tỷ thí thứ nhất , tuy nói nàng không sợ hãi bất luận kẻ nào, nhưng mà nàng cũng không có cuồng ngạo đến mức không để ý đến bất luận kẻ nào, hiểu rõ thêm một ít tư liệu về đối thủ cũng tốt.
Vòng tỷ thí thứ nhất này cũng không tốn thời gian quá nhiều, có lẽ quá trình tỷ thí cũng đặc sắc, cho nên thời gian qua đi cũng nhanh chóng, trong khoảng thời gian ngắn vòng tỷ thí thứ nhất cũng đã hoàn toàn kết thúc.
Sau khi kết thúc, có người vui mừng có người lo, một nửa người hôm nay cũng sẽ rời đi, bọn họ dĩ nhiên đánh mất tư cách tiếp tục đi tiếp.
Mà trong năm người La Thiên Thành bọn họ, có Mộ Chỉ Ly, Mộ Vũ Hoài cùng với Tô Dự là ba người ở lại, thành tích này tuy nói không phải là quá tốt, nhưng cũng không tệ rồi, rất nhiều tiểu thành trì đều là toàn quân bị loại, vì thế giống như thành La Thiên ngược lại trở thành tiểu thành trì nổi bật đấy.
Dĩ nhiên, ba người bọn họ cũng sẽ không vì thế mà có bất kỳ thích thú vui vẻ gì, bởi vì cái gọi là anh hùng không hỏi xuất xứ, cho tới bây giờ tiểu thành trì cũng không phải là lý do bọn họ vịn vào.
Trải qua màn khảo thí này, Mộ Chỉ Ly cũng phát hiện mấy người có chút thú vị, thứ nhất chính là Cao Chính Thanh dùng quả cầu sắt khổng lồ làm vũ khí kia, bộ dạng hóa trang này của hắn dọa đến không ít người, nhưng mà Mộ Chỉ Ly chú ý tới thực lực bản thân hắn.
Có lẽ người bên ngoài cho rằng trong trận chiến Cao Chính Thanh với Mộ Chí Cương, Cao Chính Thanh là dùng cậy mạnh để chiến thắng, cũng không có kỹ xảo gì đáng nói, nhưng mà Mộ Chỉ Ly lại không cho là như vậy, tên Cao Chính Thanh này thực lực tuyệt đối không chỉ đơn giản như vậy, chỉ có thể nói đối với Mộ Chí Cương không lộ hết ra thực lực thật, cụ thể mạnh thế nào, điểm ấy đáng giá nghiên cứu rồi.
Đồng dạng khiến người chú ý có một gã nam tử thân hư nhược, sắc mặt hắn luôn rất yếu ớt, thoạt nhìn bộ dáng tiều tụy do bệnh, người bên ngoài lần đầu tiên nhìn thấy sẽ cho hắn là người bệnh mà đối đãi, do đó cũng mất đi cảnh giác.
Mà điểm này cũng chính là ưu điểm của Nguyễn Ngọc Hành, vì xem nhẹ nên thường thường có thể thắng vì đánh bất ngờ, mà tuy sắc mặt hắn tái nhợt, thân thể gầy yếu, nhưng mà thực lực của hắn cũng sai, chỉ một chiêu liền đánh bại đối phương, mà một chiêu này cực nhanh lại khiến cho người khó có thể nhìn trộm ra thực lực của hắn.
Cho nên Mộ Chỉ ly cũng đem Nguyễn Ngọc Hành lưu ý trong lòng, người này tuyệt đối không đơn giản.
Ngoại trừ hai người này, còn có một cô gái hoạt bát, nàng này cực kỳ tinh quái, cực kỳ am hiểu dùng bề ngoài mê hoặc người, do đó có thể đánh bất ngờ. Nàng kia cũng chỉ khoảng bằng tuổi Mộ Chỉ ly, nhưng đây thật là mặt loli ( mặt bé gái ngây thơ đáng yêu)! Không ít nam nhân ở đây đối với nàng có chút hứng thú.
Thực lực của Liễu Thiên Thiên ngược lại Mộ Chỉ Ly cũng chưa để ý tới, Ngự Thiên Cảnh tuy là không tệ, nhưng mà cùng tầm với Lăng Thiên Cảnh tuyệt đối là khoảng cách không thể vượt qua, nguyên nhân nhắc tới là đối với nữ tử giảo hoạt này, không cẩn thận một chút thì sẽ trúng kế.
Đương nhiên, còn có rất nhiều cao thủ, tuy một chiêu chiến thắng người tuyệt đối không chỉ có mình Nguyễn Ngọc Hành, chỉ là trong lúc nhất thời không chú ý được nhiều như vậy mà thôi.
Mộ Chí Cương cùng Tô Vân hai người đều nhìn về phía trên có chút chán chường, cảm xúc như vậy là khó tránh khỏi đấy, nhưng mà bọn họ tin tưởng không bao lâu thì họ cũng sẽ điều chỉnh tốt được tâm tình, tuyệt đối sẽ không bởi vì chuyện hôm nay mà không gượng dậy nổi, như vậy thì sẽ không phải là bọn họ.
Dựa theo quy định, tuyển thủ bị loại sẽ phải đi ra, các tuyển thủ tỷ thí bọn họ cũng không có tư cách quan sát, nếu muốn biết rõ kết quả mà nói, chỉ có thể ở trong khách sạn tại Hoàng thành.
“Chỉ Ly, Vũ Hoài ca, ta đây đi trước rồi, hai người các huynh phải cố gắng lên nha!” Mộ Chí Cương vỗ bả vai của hai người nói, ra tay rất nặng thực sự thể hiện rõ trong lòng hắn nặng trĩu, giọng nói có vẻ ảm đạm: “Cố gắng lên, làm vẻ vang gia tộc!”
“Ta biết rồi” Mộ Chỉ Ly hai mắt nhìn thẳng Mộ Chí Cương, trong mắt là nồng đậm kiên kịnh, bất kể lần cạnh tranh này kịch liệt thế nào, nàng nhất định sẽ thắng, không tiếc bất cứ giá nào!
Mộ Vũ Hoài cũng liên tục gật đầy, bất kể như thế nào, hắn sẽ toàn lực thực hiện, cơ hội như vậy cả đời cũng chỉ có một lần, hắn làm sao lại không dùng toàn lực đây?
Thấy bộ dáng hai người như vậy, Mộ Chí Cương trên khuôn mặt mất mát cũng cong lên hiện lên vẻ tươi cười: “Ta ở thành La Thiên chờ tin tức thắng lợi của hai người!” Khi nói lời này, Mộ Chí Cương cố ý liếc nhìn Mộ Chỉ Ly.
Tuy thực lực của Mộ Vũ Hoài cũng không tầm thường, nhưng trong lòng của hắn cảm thấy Chỉ Ly có khả năng chiến thắng lớn hơn một chút.
Lúc Mộ Chí Cương vừa rời đi, Tô Vân cũng đã đi ra, ba người bọn họ liếc nhìn lẫn nhau một cái, trong mắt đều có chút bất đắc dĩ, đây cũng là sự thật tàn khốc, bọn họ cũng không có thời gian đi đồng tình với người rời đi kia, nếu không cẩn thận một chút, sau rời đi chính là bọn họ rồi!
Bốn ngàn người là một con số khủng, nhưng hiệu suất Hoàng gia làm việc cũng cực cao, trong thời gian thật ngắn, toàn bộ sân tỷ võ cũng chỉ còn lại có bốn ngàn người, sau khi thiếu đi bốn ngàn người, ngược lại thấy trống trải không ít.
Mọi người đem ánh mắt lần nữa chuyển hướng về phía Hiên Viên Long trên đài cao, tỷ thí hôm nay dĩ nhiên không chỉ có một màn, an bài kế tiếp chắc hẳn cũng đã rõ rồi.
Nhìn thấy ánh mắt nóng rực của mọi người, Hiên Viên Long cũn là đứng dậy, một ỗ long uy từ trên người hắn phát ra, khóe miệng ẩn có chút vui vẻ: “Sau vòng tỷ thí thứ nhất, vòng tỷ thí thứ hai sắp bắt đầu.
Ta muốn nói cho mọi người chính là địa điểm tỷ thí vòng thứ hai cũng không phải ở sân tỷ võ này, mà là ở những chỗ khác.”
Lời này vừa nói ra, mọi người xôn xao, lần này tỷ thí không tiến hành ở sảnh tỷ võ, vậy tiến hành ở chỗ nào? Nhưng Mộ Chỉ Ly lại có hứng thú nhìn Hiên Viên Long, xem ra trận tỷ thí thứ hai này cũng không đơn giản giống như trận tỷ thí đầu.
Giống như ban đầu ở thành La Thiên tiến hành sơ tuyển, đợt tỷ thí thứ hai cũng không giống, chẳng lẽ cũng là hỗn chiến sao?
Mọi người ở đây vẫn còn trong thời điểm nghi hoặc, Hiên Viên Long mở miệng lần nữa: “Lần tỷ thí thứ hai này ở bên trong dãy núi, cuộc thi đấu cả nước này tất cả chỉ có hai đợt tỷ thí, đợt thí hai bốn ngàn người các vị sẽ đồng loạt tiến vào bên trong dãy núi, mỗi người sẽ nhận được thẻ bài thân phận của mình, mà ở bên trong dãy núi các vị nhất định phải cướp lấy thẻ bài thân phận của người khác.
Cướp được thẻ bài thân phận càng nhiều, xếp hạng các vị càng cao, năm người xếp hạng cao nhất sẽ là người thắng dành vào cuộc thi đấu cả nước.”
Hiên Viên Long lời ý mà ý nhiều đem quy tắc cuộc thi nói ra, không thể không thừa nhận phương thức tỷ thý này rất kỳ lạ, hơn nữa cũng là tiến hành công bằng, tại bên trong dãy núi bất kẻ ngươi dùng phương pháp gì, hoàng gia cũng sẽ không hỏi đến, bọn họ chỉ cần thấy kết quả cuối cùng mà thôi.
“Lần này quả thật là một màn long tranh hổ đấu đây!” Mộ Chỉ Ly cảm khái, tuy còn chưa tiến vào bên trong dãy núi, nàng đã có thể đoán trước mức độ khó khăn của đợt tỷ thứ thứ hai này, sợ là trong đó còn có không ít người phải chết đây! Chỗ ở đằng kia giống như nơi hoang dã, có ai biết ngươi đến tột cùng là chết do ngoài ý muốn hay chết trong tay người khác? Mà sau khi Hiên Viên Long nói xong lời này, Mộ Chỉ Ly cũng cảm thấy sau lưng mình có ánh mắt oán độc, xoay người chỉ thấy trên mặt Giang Nhụy kia nụ cười sâu thêm vài phần, nàng giơ giơ quả đấm về phía Mộ Chỉ Ly, vẻ mặt nghiền ngẫm.
Trong mắt của nàng, Mộ Chỉ Ly hẳn là trở thành một người chết, nếu như nói một đấu với một, có lẽ nàng còn phải cẩn thận vài phần, nhưng hiện tại là quần chiến! Bọn họ ở đây có tầm mười người, mấy người Mộ Chỉ Ly chỉ có ba người mà thôi, kết quả rõ ràng!
Trên mặt Tô Dự cũng lộ ra vẻ lo lắng: “Chỉ Ly, một khi tiến vào bên trong dãy núi, người của thành Khâu Lũy nhất định sẽ ra tay với chúng ta đấy!” Bọn họ chỉ có ba người mà thôi, hơn nữa thực lực của bọn họ cũng không mạnh hơn so với đối phương, cái này thật sự là có chút khó khăn quá mức.
Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cũng nhếch lên thành một đường cong nhỏ, hơi nghiền ngẫm nói: “Không riêng gì ra tay với chúng ta, mục tiêu đầu tiên cướp đoạt của bọn cũng chính là chúng ta! Nhưng muốn từ trong tay của chúng ta cướp lấy thẻ bài thân phận, cũng không phải đơn giản như vậy!”
Thấy Mộ Chỉ Ly không chút lo lắng nào, Tô Dự cũng có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng không nói gì thêm, hiện tại hắn đã cùng Mộ Chỉ Ly đứng trên một đường thẳng, cho dù hiện tại hắn rời đi, người của thành Khâu Lũy cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, cho nên hắn lựa chọn tin tưởng Mộ Chỉ Ly.
Dù là như thế, trong lòng hắn cũng có chút hoài nghi, dù sao thành Khâu Lũy cũng quả thật quá mạnh mẽ đi, phải biết rằng trong nhiều thành trì như vậy, thành Khâu Lũy cũng được xếp loại thượng đẳng đấy!
Rừng xanh mịt mờ mênh mông, ánh mặt trời xuyên qua những cánh lá chiếu xuống cả vùng đất, không biết nhánh cây quá mức dày, dù cho ánh mặt trời chói mắt, đúng trong rừng cây đoàn người Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy thật âm u.
Lúc này thì bọn họ đã đứng bên trong dãy núi tỷ thí, nhưng mà thời điểm truyền tống lại là từng thành trì một truyền tống đấy, hơn nữa cái này cũng có điểm tốt, cho nên trước mắt bọn họ chỉ có đúng ba người, đi trên đường nhỏ trong rừng đã nửa canh giờ rồi, nhưng không có nhìn thấy thân ảnh những người khác.
“Vùng núi thật sự là quá hoang vu, muốn tìm được những người kia cũng không dễ dàng.” Đi lại bên trong Tô Dự mở miệng nói, bộ dáng của hắn dĩ so với lúc trước thoải mái không ít, vốn hắn cho rằng vừa tiến vào gặp phải người thành Khâu Lũy, nói không chừng sẽ bị đoạt thẻ bài thân phận đầu tiên, nhưng bây giờ không có, nói không chừng cho đến khi chấm dứt cũng sẽ không phải người thành Khâu Lũy.
Mộ Chỉ Ly nhìn về phía trước con đường không có điểm cuối: ” Bây giờ chúng ta là đang ở bên ngoài của dãy núi, càng đi vào phía trong có thể sẽ càng gặp được nhiều người, dù sao tất cả mọi đều phải đi đến giữa núi Quyết Thắng.
Nguyên danh núi Quyết Thắng này cũng không phải là núi Quyết Thắng, chỉ là qua nhiều năm như vậy đợt tỷ thí thứ hai thi đấu toàn quốc đều tiến hành ở chỗ này, mà tất cả mọi người đều muốn leo lên cái toàn núi cao kia, dần dần cái núi hoang này được gọi là núi Quyết Thắng, bởi vì người thắng cuối cùng trong thi đấu toàn quốc sẽ ở phía trên!
“Chúng ta phải nỗ lực đoạt lấy thẻ bài thân phận của đối phương, hiện tại chúng ta chỉ có ba người, xem ra chỉ có thể tìm những mục tiêu nhỏ để hạ thủ.” Mộ Vũ Hoai vẫn luôn trầm mặc nhìn hai người lên tiếng.
Phương pháp này không thể nghi ngờ là ổn thỏa nhất, đối với bọn họ mà nếu có thể được người lạc khỏi “bầy đàn” là thích hợp nhất, nhưng khả năng kia dĩ nhiên tương đối nhỏ.
“Phần lớn người của tiểu thành trì đều bị loại bỏ ở vòng tỷ thí thứ nhất, những người khác phần lớn là người thành trì trung đẳng và đại thành trì, bọn họ nhất định sẽ hành động thành nhóm, mục tiêu nhỏ sợ là khó có thể gặp được.” Tô Dự nhíu mày, loại cục diện này đối với bọn họ không thể nghi ngờ là vô cùng bất lợi.
Một Chỉ Ly khóe miệng lại cong lên thành nụ cười vui vẻ: “Đến lúc đó chúng ta hành sự tùy theo hoàn cảnh, trong khoảng thời gian này, người của thành Khâu Lũy kia sợ là đang không ngừng cướp lấy thẻ bài thân phận của người khác rồi, để cho bọn họ cướp được nhiều một ít, đến lúc đó chúng ta cướp lại thẻ bài thân phận của bọn họ là được!”
Nghe vậy, hai người đều kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, cái tính toán này chính là nghĩ hay rồi! Nếu như thật sự như lời nói… Thành Khâu Lũy kia chính làm “mai mối” cho mấy người họ rồi.
“Chỉ là Chỉ Ly, Thành Khâu Lũy chừng hơn mười người, chúng ta chỉ có ba người, thực lực của bọn họ cũng không kém, chúng ta làm sao…” Tô Dự cuối cùng cũng nói ra nghi vấn trong lòng mình, không phải là Mộ Chỉ Ly có át chủ bài gì đó chứ?
“Thực lực của bọn họ là không tệ, nhưng trừ Giang Nhụy kia cùng với hai người khác là Lăng Thiên Cảnh, những người khác không đáng sợ.” Mộ Chỉ Ly phân tích nói, thực lực người của Giang Nhuỵ nàng đã biết.
Cái này đương nhiên không phải nàng nhìn ra được, mà là Thiên Nhi nói cho nàng biết đấy, đối với nàng mà nói, người từ Lăng Thiên Cảnh trở xuống căn bản là không cần để ý, mà hai người thực lực Lăng Thiên Cảnh kia cũng không được xuất sắc cho lắm, nhưng phải cần thật một chút, nàng cũng không phải rất để ý, trong đám người khâu lũy thành, khó chơi nhất chính là Giang Ngụy kia rồi.
“Ba người Lăng Thiên Cảnh?” Tô Dự hít vào một hơi lạnh, mà ngay cả Mộ Vũ Hoài cũng không thể tin nhìn Mộ Chỉ Ly, đội hình mạnh mẽ hung hãn như vậy nàng không để ý sao? Trong nhóm bọn họ cũng chỉ có mình Mộ Chỉ Ly là Lăng Thiên Cảnh ah, hắn hiện tại cũng chỉ là trung kỳ Ngự Thiên cảnh, mà Tô Dự cũng vừa vặn đột phá đến Ngự Thiên cảnh, cái này làm sao có thể so sánh?
Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy” Không để ý tiếp tục đi về phía trước.
Tô Dự cùng Mộ Vũ Hoài liếc nhìn nhau một cái, đều không có các nào lý giải tự tin của Mộ Chỉ Ly từ chỗ nào mà có, nhưng nàng đã tự tin như vậy lại khiến cho bọn họ an tâm không ít, bây giờ những cái kia không còn quan trọng nữa rồi.
Nhìn bóng hình xinh đẹp kéo dài đi phía trước, Tô Dự cũng thở một hơi thật dài, mình cần gì phải nghĩ những cái kia đây? Binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn, dù sao bất kể thế nào bọn họ cùng người thành Khâu Lũy là có một trận ác chiến là không tránh được rồi, đã như vậy, còn quản những cái kia làm gì?
Chỉ Ly cũng không để ý, hắn có gì mà phải sợ?
So với cùng nhau đi tới, nhóm Mộ Chỉ Ly vận khí coi như không tệ, gặp được một ít người tiểu thành trì, bọn họ ra tay đoạt lất thẻ bài của đối phương, dù sao ở chỗ này cũng không có cái gọi là đồng tình.
Thời điểm bọn họ động thủ, cũng không có ít người muốn động tay đoạt thẻ bài thân phận của bọn họ, chỉ là bị bọn họ đoạt lại mà thôi, cho nên trên đoạn đường này thẻ bài thân phận trên tay bọn họ cũng là nhiều hơn.
Nhưng mà chút thẻ bài thân phận trên tay bọn họ lấy được không chút tác dụng nào, muốn đi vào Top 10, cần một số lượng cực kỳ khổng lồ đấy.
Bên trong vùng núi này, không chỉ có người, còn có không ít yêu thú, dù sao yêu thú trên Thiên Huyền Đại Lục cũng là tai họa, dường như bất kể vùng núi bên trong đều có yêu thú, chỉ là đẳng cấp yêu thú không nhất định mà thôi.
Thời gian trôi qua vô cùng nhanh, trong nháy mắt màn đêm đã phủ xuống, màu đen dày đặc bao quanh vùng núi, bên trong vùng núi vốn đã âm u giờ dĩ nhiên càng thêm âm u…, trong lúc mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng hú của yêu thú, dù sao ban đêm là thời điểm yêu thú hoạt động nhiều hơn.
Nghe thấy tiếng kêu yêu thú kia, Mộ Chỉ Ly không khỏi nhíu mày, tuy bên trong vùng núi có tiếng yêu thú gào thét cũng là bình thường, nhưng mà tiếng gào hú này quá là nhiều lần đi!
“Vùng núi này ngày thường có rất ít người tiến vào, đều là địa bàn của yêu thú, bỗng chốc bốn ngàn người các ngươi tràn vào, khác nào đoạt địa bàn của bọn chúng sao? Nhưng gây ra động tĩnh lớn như vậy, những yêu thú này dĩ nhiên hoạt động cũng không ít.”
“Đúng là như thế, buổi tối phải cẩn thận một chút, nói không chừng có yêu thú tập kích.” Nghĩ vậy, Mộ Chỉ Ly lấy khu trùng đan đem nó tạo thành một chút phấn ở chung quanh, cái khu trùng đan tam phẩm này hiệu quả có thể coi là tốt, không chỉ có hiệu quả với các độc trùng bình thường, đối với một ít yêu thú cấp thấp cũng là có hiệu quả đấy.
Ngửi mùi khí tức chính là để cho bọn chúng không dễ dàng tới gần, về phần yêu thú cỡ lớn lại phải dựa vào phòng thủ của chính bọn họ rồi.
“Buổi tối ở vùng núi này sợ là có chút không yên bình, chúng ta liền thanh phiên gác đêm, hai người các ngươi nghỉ ngơi trước, ta gác cho.” Tô Dự dẫn đầu nói, hắn cùng Mộ Chỉ Ly tuy nói quan hệ không tệ, nhưng mà Mộ Vũ Hoài cùng Mộ Chỉ Ly là người một nhà, cùng hai người bọn họ so với mình là người ngoài, dĩ nhiên muốn biểu hiện nhiều một chút rồi.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng là gật đầu: “Chúng ta liền thay phiên nhau gác đi, một lát ta sẽ đổi cho ngươi.” Hiện tại phương pháp này là phù hợp nhất rồi.
Chỉ có một đống lửa nhỏ, ba người ngồi vây quanh đống lửa, Mộ Chỉ Ly cũng là tiến vào trọng thái tu luyện, ngày bình thường buổi tối đều là tiến hành tu luyện, loại tình huống này thì càng không cần phải nói rồi.
Thiên Lực trong không khí đang không ngừng dũng mãnh lao vào trong thân thể Mộ Chỉ Ly, sau khi đi vào cảnh giới Tiên Thiên, hiệu quả tâm pháp nghịch thiên cũng có xuất hiện, tốc độ tu luyện gấp 108 lần người bên ngoài, đây cũng là nguyên nhân tu vi nàng tăng lên nhanh như vậy!
Điểm này, Mộ Vũ Hoài cùng Tô Dự hai người đều là cảm nhận rất rõ ràng, Mộ Vũ Hoài cũng là trong trạng thái tu luyện, nhưng bọn họ đều có thể cảm nhận được thiên lực chung quanh mình không ngừng dũng mãnh lao về phía cơ thể Mộ Chỉ Ly, dĩ nhiên cùng một lúc thiên lực Mộ Chỉ Ly thu được rất nhiều so với Mộ Vũ Hoài.
Nhìn thấy tình huống lần này, Mộ Vũ Hoài cũng ngạc nhiên mở mắt, cái này bình thường lúc tu luyện tách ra không có cảm thấy, nhưng bây giờ lại vô cùng rõ ràng, điều này sao có thể?
Thời gian Mộ Chỉ Ly tiến vào trạng thái tu luyện nhiều hơn, hai người cũng phát hiện thiên lực quanh Mộ Chỉ Ly ngày càng nhiều, giống như bị hấp dẫn tới, tới mức đậm đặc.
Bọn họ sống lâu như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống như vậy, nếu không tận mắt nhìn thấy sợ là căn bản không thể tin, khó trách thực lực Chỉ Ly lại vượt qua bọn hắn nhiều như vậy, nếu bọn họ có tốc độ tu luyện như vậy, tu vi cũng sẽ không chỉ có thế!
Nghĩ vậy, trong mắt hai người toát ra nồng đậm thần sắc hâm mộ! Cái này sợ là không có bất cứ người nào sẽ không hâm mộ.
Mà thời điểm một người đang tu luyện, hai người kinh ngạc, một tiếng vang phá vỡ sự yên tĩnh vốn có, tại thời khắc này Mộ Chỉ Ly cũng mở mắt, nhìn về phía có tiếng động! Trong tay ba người đều cầm vũ khí của mình lên!
Sau tấm màn đen âm u kia, một thân ảnh rõ ràng từ từ tiến về phía bọn họ, cho đến khi tiến vào, dưới sự chiếu rọi của đống lửa, lần này ba người đã thấy rõ diện mạo người kia.
“Là ngươi?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.