Chương trước
Chương sau
Sau khi Mộ Tuần Quân mang theo Mộ Chỉ Ly rời khỏi, huyệt động cánh sắt KiếnBay lần nữa khôi phục bình tĩnh, giống như mọi chuyện hết thảy đều chưa từng phát sinh qua. Chỉ có vô số thi thể tử vong của cánh sắt KiếnBay là có thể chứng minh tại đây đã từng có chuyện phát sinh.
Tỉnh lại, Mộ Chỉ Ly phát hiện mình đang nằm trong ôn tuyền. Vẫn là y phục lúc trước, nhưng vết thương trên người giờ phút này đã hoàn toàn biến mất. Tuy nhiên khẽ cử động vẫn sẽ cảm thấy đau đớn, nhưng so với cái bộ dáng thê thảm lúc hôn mê kia thì đã tốt hơn nhiều.
Toàn thân đều cảm thấy thoải mái không ít, “Rất lâu rồi không có ngâm trong suối nước nóng” – Mộ Chỉ Ly vui thích nghĩ.
Bất quá, sau một khắc nàng phát hiện suối nước nóng này không đơn giản như vậy. Bởi vì suối nước nóng này dĩ nhiên là màu tím. Hơn nữa Mộ Chỉ Ly hành y nhiều năm kinh nghiệm phi thường phong phú, nên chỉ cần liếc sơ đã rõ trong đó bao hàm nhiều loại dược liệu, hơn nữa tất cả đều giá trị xa xỉ.
Không hề nghi ngờ, những dược liệu này toàn bộ đều là đối với thân thể có ích, có thể tăng cường cốt cách cơ bắp.. Quan trọng nhất là có thể nhanh chóng trị lành vết thương, cũng bởi vậy thương thế của nàng mới chuyển biến tốt nhanh như vậy.
Nhớ tới chuyện xảy ra trước đó, Mộ Chỉ Ly tuy nửa tỉnh nửa mê nhưng vẫn ý thức được là Mộ Tuần Quân mang nàng tới đây. Không nghĩ tới suối nước nóng trân quý như vậy cũng cam lòng để cho nàng ngâm. Xem ra nàng lần này lợi nhuận đại phát nữa a.
Muốn biết tên tất cả những dược liệu này quả là một nan đề, huống chi đều là dược liệu khó tìm. Cái này nhìn như nước thuốc đơn giản, kỳ thật bên trong bao hàm mấy trăm loại dược liệu. Muốn nhất thời hiểu rõ thật đúng là không dễ dàng.
Đã phát hiện chỗ tốt của dược liệu, Mộ Chỉ Ly không chút nào khách khí nhắm mắt lại bắt đầu nhập định tu luyện. Có lẽ do tác dụng của dược liệu, Mộ Chỉ Ly phát hiện tốc độ tu luyện hiện tại so với bình thường nhanh thêm vài phần. Phát hiện này làm cho nàng vô cùng mừng rỡ.
Sáng sớm ngày thứ hai, trời vừa sáng, Mộ Chỉ Ly thay y phục rồi xuất hiện lần nữa tại huyệt động cánh sắt KiếnBay. Hiển nhiên, nàng biết rõ ở chỗ này huấn luyện tuyệt đối không phải một ngày hay hai ngày là có thể chấm dứt. Dược tuyền kia đã nói rõ điểm này.
Có lẽ đây hết thảy đều là Mộ Tuần Quân trước đó đã sắp xếp. Lão cũng tiên liệu được nàng sẽ đáp ứng hắn. Vị Thủ tịch trưởng lão này dường như đoán trước được mọi suy nghĩ của nàng a.
Dù là như thế, Mộ Chỉ Ly cũng không cảm thấy phiền muộn. Dù sao đối với nàng bây giờ mà nói, thực lực Mộ Tuần Quân càng cường đại càng tốt. Như vậy nàng mới có thể học hỏi được nhiều kinh nghiệm.
Không lâu sau, Mộ Tuần Quân xuất hiện, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đã ở đó chờ lão. Khuôn mặt lão liền tăng thêm vài phần nhu hòa.
Hiện tại Mộ Chỉ Ly đã có rất nhiều khác biệt so với lúc được lão cứu ra hôm qua. Những thương tổn ngoài da cũng đã biến mất không dấu vết. Thực tế cho thấy dược tuyền kia có hiệu quả chữa thương rất tốt.
“Chuẩn bị xong chưa?” Mộ Tuần Quân nhìn Mộ Chỉ Ly vẻ mặt bình tĩnh hỏi
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật gật đầu, ánh mắt như trước tràn ngập kiên định. Tuy cái loại thống khổ này thường nhân khó có thể chịu được, nhưng nàng cũng nhận thức phi thường rõ ràng chỉ có chân chính trải qua đau khổ, không ngừng vào sinh ra tử, kinh qua vô số tinh phong huyết vũ mới có thể vượt qua ngàn vạn người, trở thành cường giả đứng trên đỉnh cao nhất của đại lục, ngạo thị chúng sinh.
Cùng những cái…kia so sánh, hết thảy đều không trọng yếu!
Thấy thế, Mộ Tuần Quân không nói gì, trực tiếp đem tảng đá di chuyển, Mộ Chỉ Ly không do dự lần nữa đi vào.
Sau khi Mộ Chỉ Ly đi vào, trên mặt Mộ Tuần Quân lại tăng thêm vài nét cười. Đứa nhỏ này tâm tính quả thực không tệ, hắn không có nhìn lầm, hy vọng của Mộ gia đã xuất hiện! Chỉ cần nàng có thể kiên trì, hắn sẽ đem sở học cả đời truyền thụ hết cho nàng.
Bóng tối vô cùng vô tận lần nữa đánh úp lại, bảo kiếm trong tay Mộ Chỉ Ly bắt đầu vung vẩy…, hiển nhiên so với hôm qua cái gì cũng đều không biết thì tốt hơn không ít. Mặc dù vẫn như trước không cách nào ngăn cản một lúc nhiều cánh sắt Kiến Bay tiếp cận, nhưng tần suất được hạ xuống thấp nhất có thể, mà hiệu suất của nàng lại ngày càng đề cao.
Đối mặt với sự đau đớn Mộ Chỉ Ly cắn chặt hàm răng, loại tình huống này căn bản không cho nàng thời gian để suy nghĩ. Bởi vì một khi tốc độ của nàng chậm lại, nàng sẽ phải hứng chịu thêm nhiều đau đớn.
Trong tầm mắt ngoại trừ hắc ám vẫn là hắc ám, Mộ Chỉ Ly trực tiếp nhắm mắt lại, dựa vào giác quan cảm thụ hết thảy. Nàng bắt đầu vận dụng linh thức tản ra xung quanh. Trong không gian hắc ám, mọi giác quan phối hợp với nhau một cách nhịp nhàng, chặt chẽ. Đặc biệt là thính giác ngày càng trở nên linh mẫn.
Nếu Mộ Tuần Quân biết cách làm hiện tại của Mộ Chỉ Ly nhất định sẽ càng thêm kinh ngạc. Bởi vì lần huấn luyện này mục đính chủ yếu là tăng khả năng phản ứng, tốc độ cùng với năng lực ứng biến của nàng nhưng không ngờ lại giúp nàng phát triển linh thức. Trong bóng tối, thông qua linh thức ngăn cản cánh sắt KiếnBay không thể nghi ngờ chính là phương pháp tối ưu nhất.
Cách làm này của Mộ Chỉ Ly rất hiệu quả, đem huấn luyện kỹ năng phụ trợ thành huấn luyện kỹ năng chuyên biệt.
Loại tình huống này, trong tương lai mộ Chỉ Ly cũng chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Một người bình thường sợ nhất chính là cái gì? Sợ nhất chính là nhìn không thấy. Thế giới một mảnh hắc ám như vậy không chỉ làm người ta lâm vào sợ hãi, càng quan trọng hơn là năng lực chiến đấu sẽ bị hạ thấp. Nhưng để tu luyện linh thức, đây là phương pháp tốt nhất.
Tình trạng Mộ Chỉ Ly hôm nay muốn tốt hơn hôm qua nhiều, thời gian cầm cự cũng lâu hơn, nhưng kết quả cuối cùng vẫn đồng dạng, té ngã xuống mặt đất, lâm vào hôn mê.
Đồng dạng, Mộ Tuần Quân nghe bên trong không có tiếng binh khí va chạm liền đem tảng đá đẩy ra, mang Mộ Chỉ Ly đi.
Mộ Chỉ Ly khi tỉnh lại, phát hiện mình đang ngâm trong dược tuyền. Đã có kinh nghiệm, Mộ Chỉ Ly trước tiên tu luyện. Ở chỗ này tu luyện đích thực là làm chơi ăn thật.
Kế tiếp, huấn luyện như thế mỗi ngày tiến hành, nhưng lại tăng thêm một hàng mục: đối phó với các loại ma thú. Mỗi sáng sớm, Mộ Tuần Quân hướng dẫn Mộ Chỉ Ly cách nhận biết các loại ma thú cùng đặc tính với nhược điểm của chúng. Sau đó mang Mộ Chỉ Ly đi thực chiến.
Buổi chiều thì tới huyệt động cánh sắt KiếnBay tiến hành huấn luyện. Huấn luyện đến khi Mộ Chỉ Ly hôn mê mới thôi. Sau đó buổi tối tu luyện tại dược tuyền. Tât cả thời gian Mộ Chỉ Ly cơ hồ đều dùng để tu luyện, không có thời gian dư thừa.
Đương nhiên, lúc tu luyện ban đêm, Mộ Chỉ Ly vẫn có nghiên cứu Thiên Huyền châm pháp. Thậm chí đan dược nàng cũng có luyện chế, dù sao ở chỗ này cần đan dược số lượng cũng không ít, huống chi nàng cũng không muốn vứt bỏ cái này.
Thực lực rất trọng yếu, nhưng là tại Thiên Huyền Đại Lục đan dược cũng ắt không thể thiếu. Chẳng qua thời gian quá ít ỏi, mỗi ngày phải giành giật từng giây nhưng Mộ Chỉ Ly lại không cảm thấy mỏi mệt. Nàng chỉ cảm thấy phi thường cao hứng, thậm chí so với trước kia mỗi ngày đắm chìm trong y thuật còn muốn thú vị hơn.
Thỉnh thoảng cảm thấy mỏi mệt, trong đầu Mộ Chỉ Ly hiện lên một thân ảnh yêu thương, luôn bên cạnh nàng từ khi nàng còn nhỏ, cha của nàng! Nàng muốn trở nên cường đại, cứu sống cha, tìm được mẹ, vì cha báo thù!
Dù chưa bao giờ nói ra, nhưng hết thảy thời thời khắc khắc đều ghi tạc nơi đáy lòng của nàng, một khắc cũng không quên.
Thiên Nhi nhìn Mộ Chỉ Ly như vậy huấn luyện, trong lòng có chút bội phục. Trước kia, nàng tại phương diện tu luyện cũng rất khắc khổ, nhưng cũng không như Mộ Chỉ Ly dốc sức liều mạng. Đương nhiên, Mộ Chỉ Ly càng mạnh, nàng càng cảm thấy vui vẻ.
Trong mấy ngày này, Thiên Nhi cũng nhận được không ít chỗ tốt. Mộ Chỉ Ly đánh chết yêu thú, yêu linh toàn bộ đều bị nàng cắn nuốt. Vốn yêu linh có chút hư ảo giờ phút này đã trở nên ngưng thực, thực lực của nàng cũng khôi phục được một ít.
Dốc sức liều mạng trong suốt quá trình huấn luyện nên thực lưc Mộ Chỉ Ly cũng được đề thăng với tốc độ kinh người. Một người một thú đều là đã tiến bộ không ít.
Một năm rưỡi sau.
Mộ Tuần Quân đứng trước mặt Mộ Chỉ Ly, bộ áo màu đen theo gió phiêu lãng, một vài sợi tóc đã điểm hoa râm bay bay trong gió, lưng thẳng tắp, một thân ngông nghênh ngạo nghễ giữa đất trời, im im lặng lặng đứng ở đó lại làm cho người có loại cảm giác cao thâm mạt trắc.
“Trong thời gian một năm rưỡi, cháu đã học xong rất nhiều thứ, rất nhiều kinh nghiệm ta cũng đã truyền cho cháu, còn lại phải do chính bản thân cháu tự mình cố gắng tìm hiểu. Ta tin tưởng cháu có thể làm tốt. Hãy nhớ bất luận rơi vào hoàn cảnh nào tâm của cháu cũng phải kiên trì. Tăng thực lực tuy rất trọng yếu, nhưng tuyệt đối không thể nóng lòng. Đây là điều tối kỵ trong tu luyện.”
Một năm rưỡi, Mộ Chỉ Ly cũng đã xảy ra biến hóa rất lớn. Thân thể của nàng cao hơn so với trước kia nửa cái đầu, bộ dáng cao gầy. Sự non nớt trên gương mặt giờ phút này đã biến mất toàn bộ thay vào đó là vẻ nhu hòa làm người đối diện dễ phát sinh hảo cảm, Nhưng ánh mắt của nàng nhưng lại tố giác nàng không tầm thường.
Trải qua đợt huấn luyện cường hóa lâu như vậy, cùng với việc ngâm trong dược tuyền, Mộ Chỉ Ly so với trước kia càng thêm xinh đẹp động lòng người. Làn da sáng bóng mê người, tuy vẫn thon thả, nhưng mỗi một phần cốt cách, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều tràn đầy năng lượng.
Vẫn một thân bạch y nhưng lại nhiều thêm vài phần thành thục, vài phần mị lực. Nếu trước kia Mộ Chỉ Ly làm người ta cảm thấy kinh diễm, nàng bây giờ lại làm người ta hít thở không thông, không thể dời ánh mắt đi nơi khác.
Từ khi đi theo Mộ Tuần Quân tu luyện, nàng đã khôi phục dung mạo vốn có. Nàng căn bản cũng không muốn che dấu lão sư của mình.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đa tạ lão sư chỉ điểm, đệ tử nhất định ghi nhớ.”
Trong thời gian này, Mộ Chỉ Ly đã triệt để tiếp nhận Mộ Tuần Quân. Tuy mỗi lần huấn luyện đều rất biến thái rất thống khổ, nhưng nàng cũng có thể cảm nhận rõ ràng được tiến bộ của mình. Quả thật là xưa không bằng nay.
Mà nàng đã sớm không gọi Mộ Tuần Quân là trưởng lão nữa, mà gọi là lão sư. Nàng đã xem Mộ Tuần Quân chính là lão sư của nàng. Dạy bảo nàng nhiều thứ như vậy, không phải lão sư thì là cái gì?
“Kế tiếp ta phải trở về Mộ gia, mà cháu còn thừa nửa năm thời gian. Hãy tự trải nghiệm và huấn luyện chính mình. Nhớ rõ thời gian diễn ra giải đấu toàn quốc, cháu nhất định phải trở về, không thể muộn.”
“Vâng” Mộ Chỉ Ly cung kính trả lời, trong lòng cũng là có chút chờ mong. Giải đấu toàn quốc đã đến gần, nàng còn nửa năm thời gian, nhất định phải toàn lực huấn luyện chính mình. Nàng nhất định phải thành công gia nhập môn phái. Chỉ có như vậy, những chuyện nàng muốn làm mới có thể làm được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.