Hồ Tiểu Thiên quy củ nói:
- Khởi bẩm Công chúa điện hạ, hôm nay nô tài đúng dịp đi theo Phàn Thiếu giám đến đây thăm Trại ngựa Hồng Sơn, trong cung ở lâu, cho nên muốn đi ra ngoài hít thở không khí.
An Bình công chúa gật đầu nói:
- Thất Thất công chúa khăng khăng muốn cùng ta đến đây chọn ngựa, bởi vì không muốn quá nhiều người chú ý, cho nên nó mới đề nghị mặc trang phục như vậy.
Hồ Tiểu Thiên mỉm cười nói:
- Công chúa bất kể mặc gì đều thiên tư quốc sắc.
An Bình công chúa hơi nhăn đôi mi thanh tú, dường như cảm thấy những lời này của Hồ Tiểu Thiên có chút làm càn.
Hồ Tiểu Thiên giỏi về đoán ý qua lời nói và sắc mặt, cuống quít tạ lỗi nói:
- Công chúa chớ trách, tiểu nhân lớn mật rồi, nhưng những lời tiểu nhân nói đều là lời nói thật.
Lời nói có thể khiến nữ nhân vui vẻ là điểm mạnh trời sinh của hắn.
Khuôn mặt xinh đẹp của An Bình công chúa ửng đỏ nói:
- Ngươi không cần phải sợ , ta không trách ngươi.
Trong lòng Hồ Tiểu Thiên tự nhủ ta sợ hãi khi nào? Trong mắt cô chẳng lẽ lá gan của ta nhỏ như vậy sao? An Bình công chúa này chẳng những xinh đẹp vô song, tính tình lại dịu dàng động lòng người, Hồ Tiểu Thiên tuy tiếp xúc với nàng hai lần, nhưng trong lòng lại cực kỳ thưởng thức nàng, đây mới gọi là dịu dàng như nước, đây mới gọi là “nữ nhân vị”! Trái lại Thất Thất công chúa, như vậy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thong-giang-son/3067846/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.