Khuôn mặt Mộ Dung Phi Yên nóng lên, cái tên này thực sự quá vô sỉ đi, loại lời này sao lại lại có trực tiếp nói ra lúc này chứ.
Kỳ thực hôm nay nàng tới đây chính là để cắt chỉ, nếu là cắt chỉ thì nhất định là phải cởi y phục rồi, nhưng cách mà Hồ Tiểu Thiên nói chuyện lúc này thật sự là khiến cho người ta khó có thể chấp nhận.
Hồ Tiểu Thiên tựa như với ánh mắt tràn ngập sự phẫn nộ của nàng lại chẳng hề thấy, đứng dậy khép cửa phòng lại rồi thuận tay đóng kín luôn cửa sổ, sau đó tủm tỉm cười nói: “Là người tự cởi hay là để ta giúp ngươi cởi?”
“Không biết xấu hổ!” Mộ Dung Phi Yên nổi giận nói.
Hồ Tiểu Thiên thở dài nói: “Có nhầm không đây, là ta muốn cắt chỉ giúp ngươi, chẳng hề có bất kỳ ý nghĩ vô sỉ, ta không cần người phải ‘Có ân tất báo’ mà ta cũng không thể lấy oán trả ân a?”
Mộ Dung Phi yên lạnh lung hừ một tiếng, nắm trường kiếm trên bàn đoạn đứng lên muốn đi ngay, dù nàng là một bộ khoái nhưng mà dù sao vẫn là con gái, Hồ Tiểu Thiên mới nói làm tổn thương tự tôn của nàng, ngươi nói ta cởi ta liền cởi sao, thế ta sẽ thành người thế nào? Không phải vì ngươi giúp ta trị thương phần trên, ta không phải không thể đánh ngươi.
Hồ Tiểu Thiên nói: “Bảy ngày rồi, ngươi cần phải suy tính kỹ càng, chỉ này nhất định phải cắt đi bằng không sẽ bị nhiễm trùng, sưng đỏ, sinh mủ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thong-giang-son/3067358/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.