Đường Khinh Tuyền không thể tưởng được hắn lại hỏi vấn đề vô liêm sỉ như vậy, nàng đỏ mặt nói: "Đương nhiên lúc ấy ngươi còn mặc quần!" Nói xong câu đó nàng mới ý thức được không khéo đã bị hắn lừa gạt.
Hồ Tiểu Thiên cười nói: "Ta còn mặc quần, kẹp đầu nàng giữa hai chân thì làm gì được? Đường Thiết Hán, ngươi cho rằng lúc đó ta làm gì vậy?"
"Cái này... Ngươi..."
Hồ Tiểu Thiên nói: "Ngươi nhất định cho rằng ta bức bách em mình dùng miệng giúp ta làm chuyện đó..."
" Ta không có, ta không có nghĩ qua em ta dùng miệng giúp ngươi làm loại chuyện đó... " Hai người một hỏi một đáp, mặc dù không có nói rõ chuyện đó rốt cuộc là chuyện gì, nhưng mọi người ở đây đều trong lòng biết rõ, tất cả nữ nhân ở đây nghe vậy đều xấu hổ tim đập loạn lên, Đường Khinh Tuyền mắc cỡ hận không thể chết ngay lập tức a, ca ca ngốc của ta, ngươi thực sự đủ ngu đó, như thế nào lại để tên xấu xa này lấn lướt a!
" Ngươi nói dối, ngươi dám thề với trời nếu như ngươi từng nghĩ qua như vậy thì trên dưới Đường gia đều chết không yên ổn?"
Đường Thiết Hán há hốc miệng, hắn cũng không dám phát ra kiểu thề độc này, nhất thời cứng họng.
Đường Văn Chính nhìn con mình không nói được ra miệng nữa rồi, thầm mắng con mình vô dụng, lại giận giữ Hồ Tiểu Thiên nói năng lỗ mãng, hắn hừ lạnh nói: "Hồ đại nhân!" nhắc nhở Hồ Bất Vi rằng con lão nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thong-giang-son/3067307/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.