Trương Vô Kỵ, Bành Oánh Ngọc, Chu Điên ba người đều gật gù, hỏi lại:- Thế quận chúa đoán bên trong có ngụy kế gì?Lúc này Dương Tiêu cũng đã đến bên cạnh Trương Vô Kỵ liền chen vào:- Ta vẫn nghĩ rằng, gian mưu của Viên Chân nhất định không phải nhỏ…Chu Điên nhịn không nổi liền cướp lời:- Viên Chân là đại đối đầu của bản giáo, quận chúa nương nương trước đây cũng là đại đối đầu. Viên Chân lắm mưu nhiều kế, quận chúa nương nương thì cũng lắm kế nhiều mưu, hai người cũng chẳng khác nhau bao nhiêu. Bất quá có hai chuyện quận chúa không thắng được y, một chuyện y không thắng được quận chúa.Dương Tiêu hỏi:- Chuyện gì mà quận chúa không thắng được y?Chu Điên nói:- Võ công không bằng, thủ đoạn độc ác cũng không bằng.Dương Tiêu lại hỏi:- Còn chuyện gì quận chúa hơn y?Chu Điên mỉm cười nói:- Hoa nhường nguyệt thẹn, không thể thắng được!Triệu Mẫn mỉm cười nói:- Đa tạ Chu tiên sinh khen ngợi, nếu như tôi là Viên Chân thì sẽ mưu đồ những gì? Ồ, thứ nhất tôi sẽ khuyên Không Văn phương trượng gửi anh hùng thiếp, mới anh hùng thiên hạ đến chùa Thiếu Lâm. Vị Không Văn phương trượng thâm hiểu Phật pháp vốn dĩ từ bi hòa bình, không thích đa sự nhưng tôi chỉ cần nhắc lại mối thù Không Kiến, Không Tính hai vị thần tăng, Không Văn phương trượng vì tình huynh đệ thể nào cũng bằng lòng. Kế đến, chùa Thiếu Lâm nếu như giết Tạ đại hiệp thì sẽ cùng Minh Giáo thù sâu như biển, với lực lượng một môn phái, thật cũng khó mà chống nổi với Minh Giáo toàn lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-do-long-ky/1366377/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.