Người kia đáp:- Tiểu… tiểu nhân không phải… không dám cùng lão gia động thủ.Trương Vô Kỵ nói:- Thế thì ngươi đá ta một cái xem nào.Người kia nói:- Cái đó… cái đó tiểu… tiểu nhân lại càng không dám.Trương Vô Kỵ giận nói:- Nếu như ngươi bị thịt như thế thì chết càng thảm thiết hơn, mau chém ta mấy đao đi nào. Nếu ta thấy thủ kình ngươi không đến nỗi tệ, không chừng tha mạng cho ngươi đó.Người kia vội đáp:- Dạ, dạ.Y cúi xuống nhặt thanh đao lên nhưng liếc mắt thấy Tần lão ngũ đầu nát ngướu, nghĩ thầm con quỷ nhập tràng này pháp lực cao cường, chi bằng cố sức van xin may ra y tha mạng cho, vội vàng quỳ xuống, khấu đầu nói:- Lão gia tha mạng cho! Người chết oan, không… không liên quan gì đến tiểu nhân, người đừng bắt… tiểu nhân… đòi mạng.Triệu Mẫn thấy y tưởng Trương Vô Kỵ đã chết rồi, trong bụng tức lắm, hừ một tiếng nói:- Trong võ lâm sao lại có hạng người chó chết vô tích sự đến như ngươi là sao?Người kia đáp:- Vâng, vâng! Tiểu nhân vô tích sự, vô tích sự, quả đúng là đồ chó chết, đồ chó chết.Y không dám ra tay, Trương Vô Kỵ cũng đành chịu không thể làm gì được, đột nhiên nghĩ ra một cách quát lên:- Lại đây.Gã kia vội đáp:- Vâng.Y tiến lên mấy bước, rồi lại quỳ xuống. Trương Vô Kỵ giơ hai tay ra, giơ hai ngón tay cái ấn vào hai mắt y, thét lớn:- Ta móc hai mắt ngươi trước đã.Người kia sợ hãi quá, không nghĩ ngợi gì thêm, vội vàng giơ lên gạt tay Trương Vô Kỵ ra. Trương Vô Kỵ chỉ đợi y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-do-long-ky/1366363/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.