Tạ Tốn nói tiếp:- Bà lại bảo y bị người ta đánh một Huyền Minh thần chưởng, ngày đêm khổ sở dày vò, chính bà gặp y tại Hồ Điệp Cốc, bảo y đi đảo Linh Xà nhưng nó không chịu, có phải thế không?Kim Hoa bà bà đáp:- Đúng thế, nếu tôi nói sai thì trời tru đất diệt, Kim Hoa bà bà không bằng những kẻ vô lại trên chốn giang hồ, chồng tôi chết rồi cũng không yên ổn.Tạ Tốn gật đầu nói:- Ân cô nương, còn cô thì nói sao?Thù Nhi đáp:- Cháu nói là lúc đó hết sức khuyên y lên đảo Linh Xà, y đã không nghe, ngược lại còn cắn cháu một cái. Trên lưng bàn tay cháu vẫn còn vết răng đây, lời đó không thể nào sai được. Cháu… cháu vẫn nhớ y lắm.Bàn tay Triệu Mẫn đang nắm Vô Kỵ bỗng bóp một cái, đưa mắt lườm y, ánh mắt vừa có vẻ chế riễu, vừa có vẻ giận dỗi, dường như muốn nói: "Công tử dấu tôi giỏi ghê! Thì ra cô nương này biết công tử từ bao giờ, hai người lại còn bao nhiêu là chuyện khác nữa". Trương Vô Kỵ mặt đỏ lên, nghĩ đến mối tình lạ lùng của Thù Nhi đối với mình, vừa cảm thấy êm đềm, vừa cảm thấy chua xót.Đột nhiên Triệu Mẫn cầm tay Trương Vô Kỵ đưa lên mồm cắn lên lưng bàn tay chàng một cái rõ đau. Bàn tay Trương Vô Kỵ máu ứa ra nhưng lực đề ngự của Cửu Dương thần công trong cơ thể lập tức bật ra khiến miệng nàng cũng máu chảy ròng ròng. Tuy thế hai người đền cố nhịn không kêu.Trương Vô Kỵ quay qua nhìn Triệu Mẫn, không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-do-long-ky/1366318/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.