Nói xong cô ta đá tung tóe đùi dê, thịt gà, ôm mặt chạy đi mất hút. Tuy bị cô gái mắng mỏ cự tuyệt không lường được như thế, Trương Vô Kỵ vẫn không nổi giận, nghĩ thầm: "Cô gái này quả thực tội nghiệp, trong lòng cô ta biết bao chuyện không vui, cũng chẳng đáng trách".Bỗng thấy cô gái kia quay trở lại, mặt hầm hầm hỏi:- Này thằng quỷ, trong lòng ngươi hẳn không bằng lòng, nghĩ ta tướng mạo xấu xí, lại còn coi ngươi chẳng ra gì, có phải không?Trương Vô Kỵ lắc đầu đáp:- Không phải vậy. Tướng mạo cô không đẹp lắm nhưng tôi mới gặp đã thấy hợp bụng, nếu như cô không biến ra xấu xí, trước kia hẳn cũng…Cô gái kia đột nhiên kinh hoảng kêu lên:- Sao… sao ngươi… biết ta trước kia không xấu như thế?Trương Vô Kỵ đáp:- Mặt cô hôm nay, so với hôm trước mới gặp bị sưng hơn nhiều, nước da cũng đen hơn, đủ biết không phải sinh ra đã thế.Thiếu nữ sợ hãi nói:- Ta… ta mấy hôm nay không dám soi gương, ngươi nói ta mỗi ngày một khó coi ư?Trương Vô Kỵ ôn tồn nói:- Con người ta chỉ cần tâm địa tốt, mặt mày đẹp xấu đâu thành vấn đề. Mẹ ta có bảo ta rằng, đàn bà càng đẹp thì tâm địa càng bại hoại, càng giỏi lừa người, bảo ta phải cẩn thận đề phòng.Thiếu nữ kia đâu có lòng dạ nào nghe chuyện mẹ y nói thế nào, vội hỏi:- Ta hỏi ngươi, lần trước ngươi gặp ta, mặt ta chưa đến nỗi xấu xí thế này, có phải không?Trương Vô Kỵ biết rằng nếu chỉ "Ừ" một tiếng thì nàng sẽ rất đau lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-do-long-ky/1366241/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.