Ân Tố Tố nói:- Sau đó Long Môn tiêu cục làm việc không chu đáo, khiến cho tam ca phải ra nông nỗi này, nên tiểu muội đã giết sạch toàn thể già trẻ lớn bé.Du Đại Nham lạnh lùng hỏi lại:- Ta mới đầu còn cảm kích cô, phải báo đáp đại ân của cô. Sau khi cô lên núi, ta theo lời ngũ đệ biết được cô là người Thiên Ưng giáo thì muốn gặp cô để hỏi một việc, chỉ là cô vẫn từ chối không gặp.Ân Tố Tố vẻ mặt ảm đạm, thở dài một tiếng, nói:- Tam bá, hôm nay muội muốn xin lỗi huynh, tiểu muội đã làm chuyện đặc biệt sai trái. Thế nhưng phải nói trước là việc này tiểu muội vẫn còn dấu Thúy Sơn, nửa phần không biết, vì sợ… sợ rằng một khi biết rồi, từ nay về sau… từ nay về sau huynh ấy sẽ không còn không còn yêu thương muội nữa.Du Đại Nham lạnh lẽo nói:- Sự đã như thế, chuyện cũ không cần truy cứu, bất tất phải ngăn trở tình cảm vợ chồng cô? Mấy năm nay ta đã sớm xem nhẹ mọi chuyện. Cho dù tay chân hoàn hảo rồi lại ra sao? Hôm nay ta vẫn còn sống, ngũ đệ lại từ hải ngoại trở về, đó là đại hỉ sự.Du Đại Nham là người tính tình cứng cỏi, từ khi bị thương không hề rên rỉ oán than. Đúng ra chàng cũng không nói được, nhưng nhờ có Trương Tam Phong chữa trị, đem mấy chục năm nội lực tu tập đổ vào thân thể chàng, nên sau này đã có thể nói năng. Thế nhưng sự việc xảy ra làm sao, chàng không hề đề cập, mãi đến hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-do-long-ky/1366203/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.