Xoẹt xoẹt xoẹt ba đao, y đã chém ba kẻ ngồi bên ngã lăn ra. Ba đao đó ra tay thật là nhanh, bọn Thái Tứ không có cách gì phản kháng, lập tức trúng đao chết ngay.Tạ Tốn nói:- Tốt lắm. Chỉ có điều quá chậm, lại không phải ngươi thực tâm muốn thế. Giá như hôm đó ngươi giết luôn ba người này, ắt là hôm nay ta không tỉ võ với ngươi. Mạch bang chủ, công phu giỏi nhất của ngươi là gì?Mạch Kình thấy không còn né tránh được nữa, nghĩ thầm: "Trên đất liền tỉ thí với ngươi, chưa chắc mình đỡ được ba chiêu. Thế nhưng ở dưới biển, là giang sơn của mình, nếu có không lại, còn có đường đào tẩu, không lẽ ngươi thủy tính cũng giỏi hơn ta chăng?". Y nói:- Tại hạ mong được lãnh giáo Tạ tiền bối công phu dưới nước.Tạ Tốn nói:- Thỉ thí công phu dưới nước chi bằng ra ngoài biển tỉ thí. Thứ nhất là quá mất công, thứ hai là ta đi khỏi đây, chỉ sợ những người ở đây chạy trốn hết cả!.Mọi người trong lòng ai nấy hãi sợ, nghĩ thầm: "Y sợ mình chạy trốn, không lẽ y muốn giết hết mọi người ở đây sao?". Mạch Kình vội nói:- Thực ra dù có xuống biển tỉ thí, tại hạ cũng không phải là đối thủ của Tạ tiền bối, chi bằng nhận thua trước là hơn.Tạ Tốn đáp:- Ừ, thế càng giản tiện, ngươi đã nhận thua, thì hoành đao tự sát đi.Mạch Kình giật nảy người, nói:- Cái đó… cái chuyện tỉ võ, thắng bại là chuyện thường, việc gì mà phải tự sát…Tạ Tốn quát:- Láo nào, cái mặt ngươi làm gì mà đòi tỉ võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-do-long-ky/1366173/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.