Trương Thúy Sơn lắc đầu:- Như thế nhất định là không phải. Tống sư ca và những người kia hôm nay đều ở tại Tử Tiêu Cung hầu hạ sư phụ, chưa hề đặt chân xuống núi một bước. Sư phụ và Tống sư ca thấy quá ngọ rồi mà Du tam ca chưa về núi, nên sai tiểu đệ xuống dưới này chờ, làm sao Đô tổng tiêu đầu lại gặp được bọn Tống sư ca được?Đô Đại Cẩm nói:- Thế vị có một nốt ruồi đen trên mặt, trên nốt ruồi có ba sợi lông dài là Tống đại hiệp hay Du nhị hiệp?Trương Thúy Sơn ngạc nhiên:- Trong số sư huynh đệ của tôi, không ai trên mặt có nốt ruồi, trên nốt ruồi mọc lông cả.Đô Đại Cẩm nghe thấy nói như thế, một luồng hơi lạnh chạy từ tim lên, nói:- Sáu người đó tự xưng là Võ Đang thất hiệp, lại xuất hiện ngay dưới chân núi Võ Đang, trong số đó lại có hai người đội mũ đạo sĩ, chúng tôi tự nhiên…Trương Thúy Sơn ngắt ngang:- Sư phụ chúng tôi tuy là đạo nhân, nhưng thu nhận toàn là tục gia đệ tử. Bọn sáu người đó tự xưng là Võ Đang lục hiệp ư?Đô Đại Cẩm nhớ lại chuyện lúc đó, mới nghĩ ra là mình cho rằng họ là Võ Đang lục hiệp chứ đối phương không một lời nào tỏ lộ thân phận cả, chỉ không phủ nhận những sai lầm của mình thôi. Y cùng hai tiêu đầu Chúc, Sử mặt mày hoang mang, đem bội kiếm được giao ra, nói:- Đây là bằng chứng của một trong các vị lệnh huynh đệ giao cho tôi.Trương Thúy Sơn nhận kiếm, rút kiếm khỏi vỏ, nhìn một cái liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-do-long-ky/1366160/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.