Xuân du hạo đãng, thị niên niên hàn thực, lê hoa thời tiết.Bạch cẩm vô văn hương lạn mạn, ngọc thụ quỳnh bao đôi tuyết.Tĩnh dạ trầm trầm, phù quang ái ái, lãnh mạn dung dung nguyệt.Nhân gian thiên thượng, lạn ngân hà chiếu thông triệt.Hồn tự cô xạ chân nhân, thiên tư linh tú, ý khí thù cao khiết.Vạn nhị sâm sai thùy tín đạo, bất dữ quần phương đồng liệt.Hạo khí thanh anh, tiên tài trác lạc, hạ thổ nan phân biệt.Dao đài qui khứ, động thiên phương khán thanh tuyệt. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YYTiết trời lạnh hoa lê đang rộ,Khách nhàn du lãng đãng chơi xuân.Hương thơm bay tỏa không gian,Cành cây trắng xóa lộc non nở đầy.Ánh trăng lạnh canh khuya thanh tĩnh,Chiếu trên cao thấp thoáng sông ngân.Tâm tình một vẻ miên man,Trời cho tính khí cao sang vẻ người.Chen lẫn vẻ muôn hoa rực rỡ,Vẻ thanh cao vẫn tự vươn cao.Thanh anh trác lạc hơn người,Dẫu trong ngọc đá có chiều nọ kia.Dao đài ai kẻ đi về,Hương trời đôi lứa đã kề bên nhau.Bài từ Vô Tục Niệm này vốn là của một vị võ học danh gia, cũng là một đạo sĩ ở vào cuối đời Nam Tống họ Khưu tên Xứ Cơ, đạo hiệu Trường Xuân Tử. Ông là một trong Toàn Chân thất tử và là nhân vật xuất sắc của phái Toàn Chân. Trong Từ Phẩm đã bình về bài từ này như sau:"Trường Xuân, người đời vẫn coi là một vị tiên, nên lời từ mới hay và xuất sắc đến thế".Bài từ tuy nói về hoa lê, nhưng thật ra chính là để ca tụng một thiếu nữ xinh đẹp mặc áo trắng, coi nàng "thực không phải người phàm, thiên tư linh tú, khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-do-long-ky/1366143/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.