Ta buồn bực phát hiệnkể từ đêm đó, Mạc Thanh Cốc không giống với lúc trước, không, chính xácra, hẳn là sau khi ta tỉnh lại, hắn cùng với trước kia không giống nhau. Trước kia hắn động một chút là mặt đỏ, một chút động tác thân mật ,liền cả kinh giống như con thỏ, gắt gao coi chừng giới hạn của việc namnữ thụ thụ bất thân. Hiện tại, phong thủy luân chuyển rồi, hơi một tílà đỏ mặt lại đổi thành ta. Mạc Thanh Cốc số lần mặt đỏ số càng ngàycàng ít rồi, lời nói càng ngày càng nhiều, động tác cũng càng ngày càngthành thạo . Ta vì sự biến hóa đột ngột này của hắn, cả kinh không biếtlàm gì. Thậm chí bắt đầu sợ hãi nhìn thấy hắn, ta như thế nào cũng nghĩkhông thông suốt a, tiểu bạch thỏ chung sống 6 năm , như thế nào chợtđột nhiên biến thành một loài sinh vật khác .
"Ai" ta tức giận xéxuống một cánh hoa, sau khi tuốt hết mấy nhánh hoa cũng thấy tâm tìnhdần dần tốt lến rất nhiều. một đóa hoa, chỉ còn lại một cái nhụy thôi,dưới chân ta bổng đầy cánh hoa nằm là liệt trên mặt đất. Trời ạ, ta đang làm gì đó? Thế nào lại giống như một nử tử ngu ngốc, tức giân không cóchổ phát, liền phát lên đóa hoa? Ta hung hăng đem nhụy hoa vứt đi, bấtđắc dĩ cầm lấy cái chổi quét sạch.
Một bóng người chạy tới, ôm cổ eocủa ta, ta bất đắc dĩ thở dài, ném cái chổi, vỗ nhẹ phía sau lưng củanàng, "Làm sao vậy? Bất Hối."
Dương Bất Hối ngẩng đầu, ánh mắt hồnghồng , trên mặt còn có nước mắt, "Lục ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-chi-lam-cuu/175058/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.