Lúc trở về, Ân Ly ngồi ở trong phòng chờ ta. Nhìn thấy nàng thì ta hơi có chút kinh ngạc, ánhmắt không tự chủ quét về phía chân của nàng, "Chân của ngươi. . . . .." Ân Ly tựa hồ sáng sủa lên rất nhiều, lập tức đứng lên, còn làm mẫu đi vòng vo vài vòng, đối với ta vui vẻ nói, "Cửu tỷ tỷ, ta có thể đi đượcrồi, ta có thể đi đường ."
"Thật sự?" "Ân" ta cười gõ lên đầunàng, "Đừng nhảy nữa, mau ngồi xuống, ta thay ngươi kiểm tra một chút."Phân phó nàng ngồi xuống, giúp nàng cẩn thận kiểm tra qua một lần. Châncủa nàng chân đã so với bình thường cũng không khác biệt lắm, bìnhthường hành tẩu đã hoàn toàn không thành vấn đề, muốn luyện võ thì cònphải dưởng nửa đến một năm nửa thì sẽ không vấn đề gì ."Uh, không có gìđáng ngại, đại khái dưỡng thương thêm nửa năm đến một năm nửa thì có thể giống như trước kia rồi." Ân Ly hưng phấn mà gật đầu, "Chu tỷ tỷ,cũng nói như vậy."
"Chu tỷ tỷ?" Ta nhất thời không có kịp phảnứng, Ân Ly giải thích nói, "Chính là Chu Chỉ Nhược a" ta vốn muốn hỏi,Chu Chỉ Nhược đối với nàng có tốt không, nhưng bây giờ xem ra là ta lolắng quá rồi. Tuy rằng Chu Chỉ Nhược kéo nàng nhập Nga Mi, có mục đíchkhác, nhưng. . . . . . Đang nghĩ tới, Chu Chỉ Nhược cũng tới, ta vừa vặn quay mắt về phía cửa, xa xa liền gặp Chu Chỉ Nhược đang một mình đitới..
"Lâm sư tỷ, không mời ta vào ngồi một chút sao?" Gặp ta còn ngốc lăng , Chu Chỉ Nhược cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-chi-lam-cuu/1608768/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.