Ân Ly bị giam tại hậusơn trong một cái sơn động, hang động u ám, nhiều năm không có ánh sáng chiếu vào, làm cho không khí ẩm ước lạnh lẽo , khi đi vào hang động cho người ta có cảm giác như đi vào cửa địa phủ vậy. Lúc sư phó còn sốngthì nơi này chi là một nơi hoang vu bị vứt bỏ . Không nghĩ tới Chu ChỉNhược một lần nữa sự dụng nó để nhốt Ân Ly.
Sư phó từng nói qua,nhốt tại người nơi này, so với đứng ở 18 tầng Địa Ngục còn khủng khiếphơn. Âm lãnh ẩm ướt giống như cả ngàn lưỡi đao đục khoét vào xương tủycon người. thời điểm đi vào ta rõ ràng cảm thấy một luồng khí lạnh buốtxuyên qua da thịt thấm vào tận xương ta, chân mềm nhũn thiếu chút nữangã sấp xuống. Ta khẽ cắn môi đứng vững, cố gắng hướng về chổ âm lãnhnhất đi đến.
Bên trong tối đen như mực, đốt nhiều cây đuốc cũngchỉ có thể thấy được khoảng cách xa nhất tầm mấy mét . Rốt cục tới rìamột cái đầm, ta cũng thấy Ân Ly. Nàng đầu tóc rối bời, nửa thân dướingâm trong mặt nước đen tuyền, hai tay bị khóa sắt khóa. Ta vội vàngchạy đến, chân vừa mới bước vào trong nước, cũng cảm giác được hàn khíthấu tận xương, ta theo bản năng kinh hô, lui trở về. Khẽ cắn môi, lạitiến lên, hoàn hảo, còn có chút hơi thở. Ta hướng Chu Chỉ Nhược hô to,"Mau! Đem nàng thả ra ."
Chu Chỉ Nhược không hề động, ta cảm giác được lòng bàn chân truyền đến hàn khí nhanh chóng bay lên, xâm nhậptrái tim, ta liều chết cắn răng, ta đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-chi-lam-cuu/1608760/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.