Hai lớn một nhỏ ba người cùng đi ra trấn tiến về phía Bắc.
“Này, ngươi không mau lên được à?” Tiểu Mông chạy ở phía trước, thỉnh thoảng xoay người lại gọi.
Triệu Thất bị bó trong da lông dày đặc, vừa đi run, nghe vậy liền mắng: “Con thỏ nhà ngươi, nhảy nhanh như vậy, trời lạnh đường trơn thế này làm sao ta đi nhanh được.” Nhìn y phục mặc trên người bọn họ, Triệu Thất lắc đầu nói: “Lạnh như thế mà còn mặc ít, đúng là một đám chẳng biết tính toán.”
“Chúng ta có nội công hộ thể, tự nhiên sẽ không cảm thấy lạnh.” Tiểu Mông lắc đầu quẫy đuôi nói.
Triệu Thất nghe vậy liền đưa tay mò vào cổ Nhạc Thính Tùng, quả nhiên nóng như lò sưởi, hai tay liền ngóng trụ không tha, cả người như treo trên người Nhạc Thính Tùng, lay động cùng y, trong miệng reo lên: “Lạnh chết ta rồi, dưa ngốc, mau làm ta ấm đi.”
Nhạc Thính Tùng liền nắm chặt hai tay hắn, dùng nội công đuổi khí lạnh.
“Đúng rồi, ngươi còn chưa nói, Bạch Tuyết Kỳ kia giờ thế nào rồi?” Triệu Thất vừa ấm lên liền có lòng trêu ghẹo, hỏi Tiểu Mông, “Gã ta lớn lên còn giống cục đá không? Cai sữa chưa?”
Tiểu Mông hừ hừ nói: “Tuyết Kỳ ca ca thực sự là khí chất cao sang, tuấn nhã như ngọc, giống như…” Đúng lúc gặp một cái cây trên đường, Tiểu Mông đưa tay nói: “Giống như tuyết trắng trên cành liễu kia.”
Nó nhìn Triệu Thất một cái, Triệu Thất mềm nhũn bị Nhạc Thính Tùng kéo đi từng bước, thở hồng hộc, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-the-hiep-nguoi/1921011/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.