Triệu Thất có mục tiêu mới, bắt đầu hùng hổ hùng hổ không ngừng nỗ lực. Kể từ hôm nay, hắn sẽ không rảnh rỗi ngủ nướng trên giường nữa, cũng không sai bảo người khác bưng trà rót nước cho mình nữa, còn cố ý chạy đến chỗ đệ tử quản sự, chủ động nói mình có thể giúp đỡ.
“Triệu quản sự, ngài biết làm gì?” Người ta hỏi hắn.
Triệu Thất suy nghĩ một lát. Trước kia hắn ở Triệu phủ không phải ăn với ngủ thì chính là đi gây chuyện thị phi, làm cho Triệu Vũ Thành gặp phiền phức, thực sự không đáng tham khảo. Cuộc sống trước đó thì càng đơn giản hơn, ý thức của hắn chẳng có bao nhiêu, cả ngày ngơ ngơ ngác ngác để người ta nuôi như chó, cũng không có gì đáng nói. Nhiều năm như vậy, chuyện hắn làm nhiều nhất chính là nhấc mông để người ta lần lượt thao, cũng coi như có chút tâm đắc.
Cân nhắc một lát, tự tin lúc trước đã giảm đi phân nửa. Nhưng hắn không chịu thua, ra vẻ cao thâm khó dò: “Ồ, các ngươi còn thiếu người làm gì? Cái gì ta cũng làm được.”
“Quá tốt rồi, mấy ngày nay đang thiếu người kiểm kê kho hàng…” Tên đệ tử kia vội vàng giới thiệu.
Cứ như vậy, Triệu Thất bị phái đi kiểm kê hàng da. Hắn cầm một quyển tập nhỏ, bên trong viết dày đặc số, sau khi kiểm kê, nếu hàng có vấn đề thì vẽ vòng tròn, cuối cùng giao cho đệ tử tiếp theo tới kiểm, coi như xong việc.
Triệu Thất nghe xong cảm thấy vô cùng đơn giản, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-the-hiep-nguoi/1920960/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.