“Cũng bị người chơi hư thối, còn muốn giả vờ giả vịt trước mặt trẫm. Cái gì mà Hinh Mãnh Liệt Hầu, chỉ xứng làm con chó mẹ thôi, người đâu!”
“Thế nhưng ngươi lại chẳng là gì cà, không có thứ gì, không dùng được thì cũng thôi đi, còn sớm bị nhiều người như vậy…”
“Ngươi cũng là nam nhân, lẽ nào còn không biết tật xấu của nam nhân? Đối với chuyện như vậy, nếu muốn bỏ qua mà không vướng bận trong lòng, căn bản là không thể…”
Rất nhiều giọng nói làm cho hắn đau đầu.
Hắn cắn môi, lúc này mới phát hiện hoá ra mình vẫn để ý.
Nếu như Nhạc Thính Tùng cũng không cần hắn nữa, hắn nên đi đâu bây giờ? Ít nhất phải rời khỏi tinh Vượng Xuyên, không bằng đi về phía nam…
Lúc này, Nhạc Thính Tùng lại lên tiếng.
“Thiên hạ không tồn tại lý do làm ác, suy nghĩ của ngươi quả thật có chút cực đoan. Nhưng mà ——” y chuyển đề tài, nghiêm túc nói, “Vương tử phạm pháp, phạt như dân thường, những người ức hiếp ngươi kia, ta sẽ giúp ngươi đòi công đạo, cho nên, sau này ngươi cũng đừng đi ức hiếp người khác. Tuy rằng thế gian có vô số chuyện bất bình, nhưng chỉ cần công đạo vẫn tồn tại trong lòng người một ngày, chính đạo sẽ không bao giờ nghiêng về phía tà —— ta không thuyết phục được ngươi, chỉ hi vọng ngươi có thể tin tưởng ta lần này. Ít nhất, có ta ở đây, chắc chắn sẽ không để xảy ra những chuyện như vậy.”
Triệu Thất bị chấn động rồi.
Đột nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-the-hiep-nguoi/1920904/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.