Nghe câu hỏi của Mặc Kính Đình cùng ánh mắt đượm ý cười của hắn, Diệp Lan Vy cứ ngỡ hắn lại muốn trêu chọc mình nên càng bực mình hơn. Lúc nào cũng muốn trêu chọc tôi, anh tưởng tôi không dám trêu lại anh sao? Diệp Lan Vy tức giận đóng sập cửa, ném túi xách sang một bên, chầm chậm từng bước một bước đến gần Mặc Kính Đình nhìn vào mắt hắn nói.
“Đúng, tôi đang ghen đấy? Vì tôi quá thích anh rồi. Anh nói xem nên giải quyết sao đây?”
Diệp Lan Vy vừa nói vừa dùng tay chỉ vào ngực trái của Mặc Kính Đình, chẳng những thế cô còn dùng ánh mắt đầy vẻ quyến rũ để mê hoặc hắn. Mặc Kính Đình không nghĩ cô sẽ trả lời như thế, càng không nghĩ cô lại có hành động thế này. Biết là cô vì giận dỗi mà nói thích để khích mình, nhưng không hiểu sao trong lòng lại dâng lên một cảm giác hạnh phúc đến khó tả. Hắn nhẹ công môi đưa tay vòng qua eo cô ôm chặt lấy. Hành động này của Mặc Kính Đình làm cho ánh mắt Diệp Lan Vy thoáng qua vẻ ngạc nhiên, cô như hối hận về hành động của mình vội đẩy hắn ra. Nhưng râu hùm một khi đã vuốt sao có thể bình yên mà rời đi được, Mặc Kính Đình xiếc chặt eo cô kéo cô sát vào lòng mình, nở nụ cười quỷ dị hắn nói.
“Trùng hợp quá! Anh cũng rất thích em.”
Câu nói nữa thật nữa đùa của Mặc Kính Đình đã thành công làm cho trái tim nhỏ bé của cô loạn nhịp. Đầu óc cô bỗng dưng trống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-ta-nho-cua-tong-tai-tan-tat/3350312/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.