Ánh bình minh từ từ chiếu sáng cả thành phố hoa lệ rộng lớn. Tiếng còi xe cũng bắt đầu nhộn nhịp hơn, như báo hiệu một ngày làm việc mới bắt đầu. Diệp Lan Vy ngồi bên khung cửa sổ nhìn ra bên ngoài thành phố, thời tiết hôm nay thật tốt. Nhưng không hiểu sao trong lòng cô lại có chút bất ổn.
Nhớ đến chuyện đêm qua Lan Vy vô thức đưa tay chạm lên môi mình, nụ hôn đêm qua thật sự làm cô không sao quên được. Phải nói là cô không thể nào ngủ được sau khi chuyện đó xảy ra. Còn tên ác ma kia thì hay rồi, hôn cô xong còn trêu chọc cô một câu rồi ngủ thiếp đi trên vai cô. Báo hại cô phải đưa con sâu rượu là hắn về phòng. Không biết sau giấc ngủ dài tỉnh dậy hắn còn nhớ đến chuyện đêm qua không? Đối mặt với nhau thế nào đây! Một câu thích mình cũng không có mà lại tùy tiện hôn mình, anh ta không thấy làm vậy rất quá đáng sao?
Tiếng gõ cửa phòng vang lên lôi kéo tâm trạng của cô trở về hiện tại. Lưu quản gia từ bên ngoài nói vọng vào.
“Cô Diệp, mời cô xuống ăn sáng.”
“Tôi… tôi không đói. Chú nói Mặc thiếu gia ăn trước đi!”
Nhưng sau câu nói mình không đói, chiếc bụng đói của cô lại kêu lên cồn cào. Đêm qua xuống nhà tìm gì đó để lót dạ, kết quả bị tên ác ma kia hôn đến quên trời đất. Cả buổi chiều hôm qua đến nay không ăn gì, cô thật sự đói sắp chết rồi.
Mặc Kính Đình đang dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-ta-nho-cua-tong-tai-tan-tat/3335137/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.