Diệp Lan Vy trở về phòng ngã người lên chiếc giường lớn. Cảm giác vô cùng mệt mỏi sau một đêm mất ngủ, không gian yên ắng làm cô vừa nằm xuống mắt đã nặng trĩu không thể mở nổi. Đang dần đi vào giấc ngủ tiếng chuông điện thoại làm Lan Vy chợt bàng hoàng tỉnh giấc. Không cần xem người gọi là ai, cô bật máy kề sát vào tai rồi tiếp tục khép mắt lên tiếng.
“Alo.”
“Vy Vy, em có rảnh không?”
“Anh Trạch Nam, có chuyện gì vậy ạ?”
“À cũng không có gì, định mời em bữa cơm thôi. Lâu rồi chúng ta không gặp nhau.”
“Hôm nay em hơi mệt ạ.”
“Em không khỏe sao?” Dư Trạch Nam lo lắng hỏi.
“Không, em chỉ hơi thiếu ngủ chút thôi ạ.”
“Vậy anh không phiền em nghĩ ngơi nữa. Anh cúp máy đây!”
Không nhận được câu trả lời từ đầu dây bên kia, Dư Trạch Nam lặng lẽ cúp máy. Nhưng Trạch Nam nào biết Diệp Lan Vy đã ngủ sau khi trả lời hắn là cô thiếu ngủ, người hiện tại đang cầm điện thoại trên tay lại là Mặc Kính Đình. Lúc nãy sau khi đuổi được Tống Từ Liêm ra về, hắn nằm trên giường với biết bao nhiêu là suy nghĩ, nhưng sâu chuỗi lại thì hầu như những vấn đề hắn nghĩ tới đều là Lan Vy. Không thể nằm yên trong phòng, hắn lặng lẽ rời khỏi giường đến phòng tìm Lan Vy, vừa đúng lúc thấy cô đang nghe điện thoại ai đó nhưng lại ngủ quên từ lúc nào. Cầm điện thoại lên hắn nghe được giọng nói của Dư Trạch Nam thì đen mặt, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-ta-nho-cua-tong-tai-tan-tat/3333599/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.