Chương trước
Chương sau
Editor: littlesunflower05 ( Mình chỉ đăng truyện ở wordpress và wattpad, vui lòng không TỰ Ý lấy truyện nhé:<<)
#Theo tin tức từ các phương tiện truyền thông tiền tuyến, đệ nhất mỹ nhân sườn xám làng giải trí Hạ Thanh Trì đã từ chối đóng một vai diễn lớn trên phim trường, đoàn phim đòi phí bồi thường kếch xù cao ngàn vạn!#
Hạ Thanh Trì ngồi trên sô pha ở phòng khách, mặt không biểu cảm nhìn tiêu đề tin tức giải trí hôm nay, dưới ánh đèn chói lọi, môi cô mím chặt, khuôn mặt ánh lên sự lạnh lẽo tái nhợt, tựa như một con búp bê sứ vô hồn.
Cho đến 10 phút sau.
“Tingling—” chuông điện thoại vang lên dồn dập.
Đôi mi cong của cô chớp chớp, phá vỡ trạng thái như búp bê sứ ấy.
Sự mê mang và sắc lạnh trong con ngươi đen dần tan biến, cô chậm rãi nhìn vào màn hình điện thoại đang sáng lên.
“Alo ai vậy ạ? Tôi là Hạ Thanh Trì”
Hạ Thanh Trì kết nối cuộc gọi, cầm cốc nước sôi để nguội bên cạnh, nhấp một ngụm rồi hắng giọng.
“Hạ Thanh Trì, cô có bị điên không!!?” Trong điện thoại vang lên tiếng giận dữ từ quản lý của cô, Lê Linh, liên tục suốt một phút.”Cô là người mới trong giới, còn chưa tính là tuyến 18, sao cô dám công khai từ chối đóng phim của đạo diễn Quách?”
Hạ Thanh Trì nghiêng đầu, đưa điện thoại ra xa một chút, nói: “Đừng hung ác(/dữ dội) như vậy chứ, tai tôi sắp điếc rồi … ”
Lê Linh dừng lại, bình tĩnh thuyết phục cô: “Bây giờ tin phía trên muốn cô bồi thường hơn một ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng không phải giả, nghĩ kĩ đi rồi quyết định!”
“Tôi nghĩ kỹ rồi, có bồi thường phí vi phạm hợp đồng xong thì cũng không diễn”
——Phim dân quốc với phim khiêu dâm khác quái gì nhau, cô còn diễn chắc??Não cô không bị úng!!!
Lê Linh thanh âm lạnh băng:“ Đừng trách tôi không nhắc nhở cô, cô còn chưa chính thức xuất đạo đã vi phạm hợp đồng, về sau ở giới giải trí cũng đừng mong lăn lộn tốt, phía trên đã ra thông báo muốn che giấu cô đi, ngày mai đến công ty chấm dứt hợp đồng!!”
Không đợi tiếp tục nói chuyện, ngắt điện thoại, âm báo bận vang lên.

Hạ Thanh Trì ném di động xuống, lại nằm chết đi sống lại, cả người dán vào ghế sô pha mềm mại, giơ cổ tay trắng nõn chặn tầm mắt, một lúc sau, suy nghĩ chạy trong đầu….
Kỳ thật cô bước chân vào giới giải trí cũng coi như là đánh bậy đánh bạ, nửa năm trước, sau khi chụp bộ ảnh mỹ nhân sườn xám đăng lên mạng liền nổi tiếng ngoài ý muốn, lượng fan của cô tăng vọt lên hàng chục triệu,các đại diện công ty tìm tới cô ngỏ ý muốn ký hợp đồng. Về sau cô được đạo diễn nổi tiếng trong giới, Tuệ Nhãn, nhìn trúng, mời cô đóng vai nữ chính bộ phim dân quốc ngược luyến《 Hồng trang 》
Trước đó sẽ đáp ứng diễn, là bởi vì đối với Hạ Thanh Trì mà nói, cô có thể dễ dàng đảm đương vai diễn này.
Hạ Thanh Trì sinh ra đã có khuôn mặt xinh đẹp, dáng người thanh mảnh và tinh tế,quả thực là móc treo quần áo hoàn mỹ, mặc một bộ sườn xám cổ điển, màu xanh lá thanh nhã làm nổi bật làn da trắng nõn đáng chú ý, đường cong ưu mỹ thướt tha, dễ dàng thể hiện nét quyến rũ, phong nhã độc đáo của phụ nữ thời dân quốc.
Trong mắt người ngoài, bộ phim này quả thực được sinh ra để dành cho cô.
Nhưng mà, ai cũng không nghĩ tới khi chuẩn bị tiến hành quay, đạo diễn lại tạm thời cho tăng lượng lớn nội dung khiêu dâm vào kịch bản, còn yêu cầu cô khỏa thân xuất hiện.
Hạ Thanh Trì bởi vì nguyên nhân này cam nguyện vi phạm hợp đồng chứ tuyệt đối không diễn. Tin tức vừa truyền đi, lại bị các tài khoản marketing trên mạng thổi phồng, đoàn phim “quăng nồi”(*) thành công, trở thành người mới có tên tuổi trên phim trường.
(*) Quăng nồi: theo như mình tìm hiểu thì có nghĩa là đem tiếng xấu cho người khác chịu thay.
Ôi!
Tâm trạng của những fan phim truyền hình năm nay cũng rất dễ cáu gắt, trực tiếp đưa “thủ phạm” là cô lên hot search Weibo chửi rủa một ngày …
Ôi ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng!
Hạ Thanh Trì nghĩ đến số dư tài sản của mình, sắp không thở nổi!!
Vừa rồi cùng người đại diện nói chuyện là không ném mặt mũi, nhưng là ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng cô đi nơi nào làm!!!
Đem chính mình đi bán chắc cũng không đủ số lẻ.
Căn phòng một mảnh yên tĩnh, chỉ có Hạ Thanh Trì tạo ra âm thanh sột soạt chà xát vải trên ghế sô pha.
Bỗng dưng.
Di động “Đinh ——”một thanh âm vang lên.
Hạ Thanh Trì dựng lỗ tai, ngẩng đầu lên tìm điện thoại, nhìn thấy ID người gọi trên màn hình, đôi mắt đen của cô hơi sáng lên, cứng ngắc bò dậy khỏi ghế sô pha.
Một tin nhắn Wechat chưa đọc, người gửi là Tần Xuyên
[ Đại tiểu thư, gần đây có bận gì không?Đêm nay ở cung Bồng Lai tôi làm chủ mời khách. Bốn trong số mười nam nhân đứng đầu danh sách đại gia hàng đầu của Giang Thành đều ở đó, quả thực chính là một cuốn sách tổng hợp ảnh mỹ nam cao cấp miễn phí khổ lớn. Đừng nói với tôi bà không đi]
Hạ Thanh Trì: “……” Không nói chuyện.
Tần Xuyên ngay sau đó đã gửi một tin nhắn khác tới: [ Tiểu tỷ tỷ……phần mặt mũi nha]
“Ông nhận của cha tôi bao nhiêu tiền đút lót, hả?” Hạ Thanh Trì đầu ngón tay tùy ý gõ trên màn hình, trả lời anh ta.
Cũng trực tiếp vạch trần anh ta.
Khung chat của đối phương “Đang soạn tin…”
Tần Xuyên đem mấy chữ [ Đm, tôi để tin tức lọt ra ngoài từ lúc nào vậy ] vừa chỉnh sửa lại, liền nhanh chóng xóa đi.
Giây tiếp theo, anh ta đáp lại bằng một nụ cười: “Người ta vẫn còn con nít, không hiểu bà đang nói gì!”
Hạ Thanh Trì ngầm đảo mắt, trước đó cô vì cự tuyệt thông gia,cùng người nhà trở mặt, chỉ sợ tin tức đã bay đầy trời. Hạ gia là một gia tộc gia giáo nghiêm ngặt, bồi dưỡng được ra các thiên kim tiểu thư, thiếu gia hơn phân nửa đều là tuân theo khuôn phép tiếp nhận những gì trưởng bối an bài.
Kết quả lại sinh ra một đứa không nghe lời là cô, cha cô tức giận đến mức trực tiếp đóng băng thẻ tín dụng của cô!
Là một ông già đã hơn 50 tuổi rồi, tư tưởng còn hẹp như vậy?
Hạ Thanh Trì cũng có tính nóng nảy, tiền ngươi kiếm không cho ta một ít, chính ta sẽ không đi kiếm sao??
Sáu tháng qua cô thật sự không hỏi gia đình tiền sinh hoạt, lão già e là thấy chiêu đóng băng tài sản này không có tác dụng, liền bỏ tiền ra mua Tần Xuyên chạy việc vặt.
Hạ Thanh Trì lông mi dài rũ xuống, biên độ rất nhỏ, trầm mặc suy nghĩ.
Cô nhìn chằm chằm avatar Wechat của Tần Xuyên, chậm rãi cong khóe môi.
Giống như thể nhìn thấy mấy chữ to đùng “Đưa tiền tới” trên trán hắn.
Hạ Thanh Trì không do dự trả lời tin nhắn: “Cho ông chút mặt mũi vậy….Gửi tôi địa chỉ”
Tần Xuyên: “Bà bà bà rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt rồi!?”
Muốn tìm nam nhân!
Hạ Thanh Trì lời ít ý nhiều, một câu ——
[ Nếu xem nhau là anh em thì đem tiền của cha tôi phân ra một nửa, tôi tới chia của đây!!! ]
Đừng tưởng rằng cô không biết gì, gia hỏa này chắc chắn là lấy tiền của cha cô, mới đến giật dây cô đến cung Bồng Lai “tuyển tú”
Màn đêm buông xuống, phố xá ánh đèn rực rỡ, toàn bộ Giang thành chìm trong ánh sáng lộng lẫy, huy hoàng.
Hạ Thanh Trì chậm rãi lái xe ra đường cái, địa chỉ cung Bồng Lai cách cô không xa, tuy nhiên hiện tại là giờ cao điểm, đường xá tắc nghẽn, cô cũng không vội, nhìn thẳng vào những ánh đèn neon lóa mắt phía trước.
Kỳ thật Hạ Thanh Trì không quá quan tâm đến những câu lạc bộ mà các nhân vật nổi tiếng tụ tập, nhiều lúc tình nguyện trốn trong nhà, còn tốt hơn cùng một đống người xã giao không ngừng, bí mật hỏi han bát quái chuyện đời tư của nhau.
Xe chạy được nửa đường thì điện thoại đột ngột rung lên.
Hạ Thanh Trì liếc nhìn con đường trước, sau đó nhìn vào màn hình điện thoại di động nhấp nháy trong hộp đựng đồ, đưa tay lấy.
Cô mở màn hình điện thoại, không có kiên nhẫn: “Gần đến rồi.”
Lời nói còn chưa nói xong……
Tia sáng phía trước chiếu thẳng về phía ghế lái không hề báo trước, Hạ Thanh Trì nhíu mày nhắm mắt lại, ngón tay nắm chặt vô lăng, đồng thời theo bản năng nhanh chóng xoay vô lăng.
Lại không kịp.
Giây tiếp theo.
Tiếng thắng xe bén nhọn như thể muốn xuyên thủng màng nhĩ của cô.
Hạ Thanh Trì thân mình run lên, thân xe đột nhiên đi chệch, lại nghiêng về phía một chiếc xe tư nhân màu đen gần đó.
Sau đó,“Phanh” một tiếng vang thật lớn, thẳng tắp đụng vào.
Gặp họa rồi!
Hạ Thanh Trì tròn mắt kinh hãi, phải mất vài phút sau mới có phản ứng.
Một vụ tai nạn giao thông bất ngờ chắn ngang đường, CSGT làm nhiệm vụ cách đó không xa nghe động tĩnh liền chạy tới, các phương tiện bị buộc phải dừng lại bắt đầu nóng nảy bấm còi inh ỏi.
Hạ Thanh Trì vội vàng xuống xe đi tới phía trước, nhìn thấy tài xế kia đang nghiêm mặt nói chuyện với cảnh sát giao thông.
Muốn mạng.
Hôm nào cô nhất định phải tìm một ngôi miếu đi bốc quẻ một chút, hỏi xem gần đây cô có xung đột gì với thần tài hay không.
Hạ Thanh Trì nắm chặt những ngón tay đang phát lạnh, quay đầu lại không nhịn được liếc chiếc xe tư nhân màu đen đã bị va quệt.
Cách đó không xa, qua lớp kính cửa sổ vỡ vụn, Hạ Thanh Trì nhìn thấy một người đàn ông mặc vest chỉnh tề ngồi trên ghế sau, đáng tiếc là anh vẫn đang nghe điện thoại. Trong xe ánh sáng mờ mịt u ám, sườn mặt anh nhìn rất trắng và rõ ràng.
Không kịp nghĩ xem nên mở lời như thế nào, đột nhiên, anh ngẩng đầu nhìn sang.
Ánh mắt sâu thẳm dừng lại trên người cô hai giây, sau đó lập tức dời đi.
Hạ Thanh Trì lúc này chú ý tới chỗ cổ tay áo sạch sẽ của người đàn ông, có vài giọt máu lặng lẽ chảy dọc xuống theo mu bàn tay của anh.
Đây là … bị xước bởi kính xe?
Hạ Thanh Trì trong lòng căng thẳng, bên trong xe người đàn ông vừa vặn đã kết thúc trò chuyện, nghiêng mặt qua nhìn cô chăm chú.
Một lát sau, mới không nhanh không chậm hỏi câu: “Có việc?”
Thanh âm trầm thấp, trong trẻo, trơn bóng giống như gió đêm nhẹ nhàng, tuy rằng chỉ có hai chữ, nhưng lại rất êm tai, dễ nghe.
Hai chữ này như nện vào lòng Hạ Thanh Trì một cách nặng nề, khiến cho cô mở miệng định nói, nhưng nhất thời không biết phải xưng hô như thế nào với người đàn ông xa lạ trước mặt mình.
Vị chủ xe này, thưa anh, thật xin lỗi, vụ va chạm này là trách nhiệm của tôi, anh xem có thể thương lượng và giải quyết riêng hay không, thêm thông tin liên hệ, tôi sẵn sàng bồi thường mọi tổn thất cho anh! “
Nói đến bồi thường, Hạ Thanh Trì tâm tình liền rất khó hình dung.
Nhưng nếu cô bị chú cảnh sát bắt ngay tại chỗ, cô không biết chuyện gì sẽ xảy ra trên mạng.
Lớn lên xinh đẹp có ích lợi gì, là để mất mặt như thế này sao?
Hạ Thanh Trì rất muốn nổ tung tại chỗ, trên mặt nở nụ cười miễn cưỡng.
Cũng không biết người đàn ông trước có thể đồng ý hay không, không dám kết luận, anh ấy cũng không nói chuyện.
Hạ Thanh Trì đứng sững một lúc, nghĩ thầm chẳng lẽ thái độ của cô không đủ thành khẩn? Hay người có vẻ ngoài giống như một nhân vật lớn trong ngành nào đó này luôn chú ý đến tin tức giải trí, biết trước rằng hiện tại cô đang mắc nợ hàng chục triệu đô, còn có thể không thừa nhận mà bỏ chạy?
Hạ Thanh Trì áp xuống cảm xúc phức tạp, quay người đi về xe rút túi xách.
Sau đó, lại lần nữa đi đến chỗ ghế sau của xe tư nhân, đưa anh nhìn CMND, chủ động biểu đạt hữu hảo: “Đây là chứng minh thư của tôi, chủ xe tiên sinh anh yên tâm, tôi sẽ không trốn tránh trách nhiệm.”
Hạ Thanh Trì lấy điện thoại ra, đưa qua cửa kính xe:”Để lại thông tin liên lạc giải quyết riêng, đáp ứng tôi đi…”
Màn hình di động bị ngón tay trắng nõn chạm vào sáng lên, lời còn chưa nói xong, hình mẫu nam dùng để làm màn hình khóa lộ ra.
Trên điện thoại, người đàn ông mặc quần dài bó sát, tóc rũ rượi hơi ướt và đang mỉm cười trước ống kính, trên dáng người cao to rắn chắc là cơ bụng tám múi —
Một giây hai giây, He Qingchi chóng mặt.
Thậm chí trong nháy mắt không thể tin nổi: Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi đang làm cái gì vậy?
Ngay lúc Hạ đang nghĩ cách giải quyết sự bối rối này mà không để lộ bất kỳ dấu vết nào, người đàn ông ngồi trong xe lại quét mắt tới, một lần nữa lại rơi trên mặt cô, có chút ý tứ hàm xúc không rõ.
“……”
Hạ Thanh Trì biết chính mình gương mặt xinh đẹp, lại thật đáng ném đi một lần!
Tuy nhiên vẫn ra vẻ trấn định, lòng yêu cái đẹp mỗi người đều có mà!
Vì vậy, không có gì phải xấu hổ, là như vậy đó!
“Cất điện thoại đi.”
Giọng điệu của anh trầm thấp và bình tĩnh, đây là câu thứ hai anh nói tối nay.
Ngay sau đó, giữa hai ngón tay với khớp xương rõ ràng kẹp một tấm danh thiếp đưa tới trước mặt cô.
Trên tấm danh thiếp màu xám đen, trong mắt Hạ Thanh Trì in ba chữ.
—— Ôn Thụ Thần
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.