Thiệu Vinh bị một trận tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Cậu ngồi trên ghế sô pha ôm con gấu chìm vào trong hồi ức rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết, lúc bị điện thoại đánh thức trời đã tối rồi, trong nhà không có bật đèn, ngoài cửa sổ vẫn có mưa nhỏ rơi xuống tí tách như cũ.
Thiệu Vinh lục lọi trong bóng tối, cầm điện thoại di động trên bàn, ấn nút trả lời, đầu bên kia liền truyền tới một thanh âm quen thuộc mang theo lo lắng: “Thiệu Vinh, tớ là Trần Lâm Lâm đây, cậu có thể giúp tớ một chuyện được không?”
Thiệu Vinh sửng sốt một chút, không nghĩ tới Trần Lâm Lâm lại gọi điện thoại cho mình.
Cậu cẩn thận nhớ lại, ba ngày trước, buổi tối sinh nhật mười tám tuổi của mình chính là ngày mẹ Trần Lâm Lâm qua đời. Mấy ngày qua quá hỗn loạn, trong đầu đều bị chuyện của Thiệu Trường Canh chiếm cứ, cậu hoàn toàn quên mất người bạn tốt của mình. Nghĩ tới đây Thiệu Vinh có chút đau lòng, vội vàng nhẹ nhàng hỏi: “Sao vậy, Lâm Lâm?”
“Nhà tớ là hiện trường phát hiện án mạng, bị cảnh sát niêm phong rồi, tớ vốn dĩ đang ở trong một nhà trọ gần đó, nhưng hôm nay có một người đàn ông tới, ổng nói ổng là ba tớ, bắt tớ phải ra nước ngoài với ổng, tớ không muốn gặp ông ta, cho nên tính đổi chỗ ở tránh được một lúc rồi mới tính tiếp. Trên người không mang đủ tiền, cậu có thể cho tớ mượn trước một chút được không?”
Thanh âm của cô nàng lẫn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-sinh-the-gia/3087109/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.