Hàn Kiện, một trong những người bạn cùng phòng hồi đại học của Hứa Tô, hiện tại đang làm việc dưới cờ Hà Tổ Bình.
Rời khỏi đài MC, trước khi khởi động chiếc Cayenne, Hứa Tô lấy điện thoại ra gọi cho Hàn Kiện, hắn nói chắc chắn ông đã nghe đến chuyện lão Cù, chúng ta là anh em, không thể dựa vào một cái miệng để kéo cậu ấy ra, ít nhiều gì cũng vì cậu ta mà làm chút chuyện đi.
Hàn Kiện hàm bạnh mặt to, mắt nhỏ mũi phồng, còn đeo thêm cặp kính quanh năm, tướng mạo thừa trung hậu lại thiếu nhạy bén, đầu óc cũng không linh hoạt, cả phòng ký túc có bốn người thì anh ta là loại bùn nhão không trát được tường nhất. Trong trường, mỗi lần thi cử thì đều phải nhờ vào Hứa Tô giúp đỡ mới qua được, tốt nghiệp xong lăn lộn cũng không ra đâu vào đâu, vậy nên không kén chọn vụ án gì, thượng vàng hạ cám có bao nhiêu nhận bấy nhiêu, chỉ mong đủ ăn qua ngày. Hứa Tô không nghĩ một người như vậy có thể lật án thay Cù Lăng, nhưng hắn nghĩ hai người đi dạo quanh khu dân cư nơi vụ án phát sinh, chưa biết chừng lại phát hiện được thêm cái gì.
Hứa Tô lái xe đi đón Hàn Kiện, Cayenne dừng lại trước cửa khu nhà. Hàn Kiện đi tới, đầu tiên là kinh ngạc, kế đó là phấn khích, đỏ mắt đi vòng quanh chiếc xe của Hứa Tô: “Thời buổi bây giờ làm hậu cần mà còn kiếm ngon nghẻ hơn cả luật sư à? Đãi ngộ bên Quân Hán mấy người tốt thế?”
Hứa Tô lái xe trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-quan-khap-thanh/196654/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.