Trước khi chạy trốn, Hứa Tô nói muốn ăn lẩu. 
Hứa Tô bị bắt ở chỗ Mã Bỉnh Nguyên, sống một cuộc đời như thái giám lên làm thái thượng hoàng, đồ ăn thay đổi đa dạng hàng ngày, lũ bắt cóc cũng quá quen không thấy lạ nữa. Nhưng ăn lẩu thì phải to, niềm vui khi ăn lẩu không phải ở vị mà là ở không khí, một đám đàn ông vây quanh nồi lẩu nóng, lại phải thêm cả rượu, nếu không thì chính là ăn cơm mà không có cá, đi ra đường mà không có xe, chẳng vui gì cả. Hứa Tô xui bọn họ uống loại rượu đắt nhất, không cần biết là Mao Đài, Ngũ Lương Dịch hay là Lafite, Latour, thích gì gọi nấy, hắn nói, dù sao thì Phó Vân Hiến cũng sẽ thanh toán cho mọi người thôi. 
Trong tài khoản của Răng vàng có hơn hai mươi ngàn, nghĩ bụng nếu hầu hạ Hứa gia tử tế thì sau có khi còn thêm nhiều ưu đãi nữa, thế nên mới cắn răng bỏ tiền ra mua thêm rượu ngon. 
Lẩu được chế biến sẵn, nguyên liệu thì mua thêm về, óc heo trắng mịn, sách bò giòn, chờ các loại viên lẩu và thịt nổi lên lớp dầu màu đỏ, Hứa Tô chủ động mở rượu. Lẽ ra một người bị trói như hắn không nên cũng không thể tự tiện hành động, nhưng Răng vàng không quan tâm tới hắn, sau đó Hứa Tô tranh thủ lúc mở chai rượu, lặng lẽ cho chlorphenamine đã nghiền thành bột mịn vào rượu rồi quay qua rót cho bọn bắt cóc, Răng vàng vẫn không quan tâm tới hắn. 
Nâng chén rượu lên, bản thân Hứa Tô chỉ giả vờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-quan-khap-thanh/1355738/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.