Ly thủy tinh rạch ra một vết thương hở hẹp dài, còn tổn thương thêm mấy chỗ nữa, máu chảy không ngừng, Hứa Lâm muốn đưa Phó Vân Hiến tới bệnh viện nhưng Phó Vân Hiến không chịu. Hứa Lâm không lay chuyển được, cũng không dám ép buộc, cả buổi tối cậu ta không uống rượu, bèn nghĩ muốn tranh thủ thể hiện chút đỉnh, dù sao cùng lắm chỉ là vết thương nhỏ, cậu ta đuổi lái xe của văn phòng đi, tự mình lái chạy nhanh về hướng Ôn Du Kim Đình.
Gần mười giờ tối, hai bên đường đèn đuốc sáng trưng, thành phố sống về đêm giờ đây mới bừng tỉnh, bày quầy hàng, lên bar, mở chợ đêm, bán xác bán thịt cũng đều thức dậy, đúng là tầng tầng lớp lớp đều phát triển. Hứa Lâm tập trung lái xe, nương theo ánh sáng mờ nhòa của đèn neon, đôi lúc lại liếc mắt qua gương chiếu hậu, Phó Vân Hiến nhắm mắt, dựa vào ghế sau ngồi không nhúc nhích, đại luật sư Phó ngày thường uy phong lẫm liệt làm người ta sợ hãi, lúc này lại giống như con sư tử bị thương.
Trên đường, Phó Vân Hiến nhận một cuộc điện thoại. Người gọi tới chính là luật sư Đinh Kỳ trực thuộc văn phòng Quân Hán, nói rằng hiện tại trên mạng đang loạn hết cả lên, đã kinh động bên trên, tuy trước mắt sóng yên biển lặng, nhưng có tin nói rằng phải tra cho rõ ràng tất cả những vụ án mà y từng làm trước kia.
Phó Vân Hiến vẫn luôn nhắm mắt nghỉ ngơi chậm rãi mở mắt ra, bình tĩnh đáp, biết rồi.
Mấy năm nay nối giáo cho giặc, tùy ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-quan-khap-thanh/1355728/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.