Đường Liệp biểu hiện ra sự bi thương không trầm trọng như Mai Thiến tưởng tượng, bởi vì gặp mưa, hắn bệnh ba ngày, sau khi khỏe lại, dường như đã quên đi chuyện của Yến Nguyệt, cả ngày chuyện trò vui vẻ, không khác gì bộ dáng vô lại khi trước.
" Đồ không có lương tâm!" Mai Thiến nhìn Đường Liệp đứng phía xa, trong lòng nhịn không được mắng một câu.
Đường Liệp mỉm cười hướng Mai Thiến đi tới, hắn bắt đầu chú ý trang phục của mình, Lang Huân Kỳ cho hắn năm trăm kim tệ mua dược vật, đó là một số tiền lớn, đủ để cho Đường Liệp ăn mặc không khác một công tử giàu có, huống chi khí chất của hắn vốn xuất chúng.
" Dù cho ngươi mặc long bào cũng không thay đổi được bản chất ngươi là nô lệ!" Mai Thiến nhìn Đường Liệp mỉm cười, nhưng trong lòng vô cùng xem thường hắn.
Mai Thiến mỉm cười nói: " Đường Liệp! Ngươi sửa soạn như vậy, định đi vào thành dạo hay sao?" Từ sau khi Đường Liệp khỏe lại, cơ hồ mỗi ngày hắn đều vào chợ trong thành đi dạo, cho nên Mai Thiến mới hỏi như thế.
Đường Liệp cười nói: " Mai đại tiểu thư chẳng lẽ đã quên, hôm nay là ngày Lang Uyên tướng quân cắt chỉ, ta định đi phủ tướng quân."
Mai Thiến làm sao không nhớ rõ chuyện trọng yếu như thế, nhẹ gật đầu nói: " May cho ngươi còn nhớ trong lòng, xe ngựa đã chuẩn bị cho ngươi, tùy thời có thể xuất phát."
" Mai đại tiểu thư có cái gì muốn nói, nhờ ta chuyển cáo cho tình nhân ca ca của ngươi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-quan-cam-thu/208718/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.