Hột Khê nhớ tới hơi ấm bao bọc lấy mình trong khe hở không gian kia, gương mặt không khỏi dịu đi vài phần.
Cốc Lưu Phong ở bên cạnh vẫn tiếp tục thêm mắm dặm muối nói: "Tiểu Nguyệt Nhi, sau này cậu nhất định phải cẩn thận với ả đàn bà Phụng Liên Ảnh xấu xa kia. Chậc chậc, cậu không nhìn thấy ánh mắt thâm độc của ả ta sau khi cậu và Minh Vương biến mất đâu, ta nhìn thôi đã nổi cả da gà. Ta thấy ả ta xem cậu như tình địch giật mất tình nhân của ả, lòng đố kỵ của con gái ấy mà chỉ cần bộc phát một cái thì không cần lý lẽ gì hết."
Hột Khê chẳng buồn sửa lại cách xưng hô buồn nôn kia của Cốc Lưu Phong, nghe vậy cười lạnh nói: "Cho dù ả ta có tới tìm ta, ta cũng sẽ không buông tha cho ả. Để xem hai chúng ta, ai là người xuống tay nhanh hơn, thủ đoạn độc ác hơn!"
Phụng Liên Ảnh năm lần bảy lượt muốn đối phó với cô, cô còn chưa tính, vậy mà ả còn dám làm tổn thương đến nguyên khí của Đản Đản và Tiểu Kim Long, thù này Hột Khê cô sẽ nhớ kỹ, bắt ả ta phải trả đủ cả vốn lẫn lời!
Cốc Lưu Phong vỗ tay cười to: "Tiểu Nguyệt Nhi, ta rất thích tính cách hào sảng có thù tất báo này của cậu, nếu bây giờ có rượu, nhất định ta phải uống cùng cậu một ly, cậu đã định sẵn là bạn bè của ta rồi. Đúng rồi, lúc nào đối phó với ả đàn bà xấu xa kia nhớ gọi ta đến nha, mối thù ả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850787/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.