Editor: Nguyetmai
Không còn bị tử đằng che khuất, cuối cùng Hột Khê cũng đã nhìn rõ toàn cảnh hang động trên vách treo dốc đứng.
Hang động này được tạo thành hoàn toàn từ nham thạch, quanh hang ngoài tử đằng thì chẳng thấy bóng dáng bất kỳ thực vật hay loài bò sát nhỏ nào khác.
Cửa hang không lớn, khoảng cách chỉ có thể cho hai người đi lọt, song đi vào sâu bên trong một đoạn bỗng phát hiện trong đó rộng rãi lạ thường. Hơn thế nữa cũng chẳng rõ có phải vì không có côn trùng, rắn rết và các loại thực vật ẩm ướt hay không mà không khí bên trong vừa khô ráo vừa thoáng mát.
Hột Khê vốn định dẫn Nam Cung Dục lên đỉnh núi, nhưng bây giờ xem ra, so với đỉnh núi thì hang động của Tử Minh U La này hiển nhiên an toàn và thích hợp để trị thương hơn.
Nam Cung Dục lấy ra một viên dạ minh châu to đùng để chiếu sáng cả hang động, Hột Khê thì lấy ra hết tất cả đồ gia dụng trong không gian.
Vật dụng lớn thì có bàn ghế, giường ngủ. Vật dụng nhỏ thì có bát đĩa, đũa thìa. Thứ gì cần dùng đều có cả.
Đây cũng là điểm khác biệt giữa Hột Khê và những võ giả khác. Không gian trữ vật của võ giả thông thường không lớn lắm, hơn nữa chỉ có một không gian ảo hóa, để pháp bảo và đan dược còn chẳng đủ chỗ, làm gì có ai để mấy vật dụng thứ yếu này.
Tuy nhiên không gian của Hột Khê lại rộng lớn vô hạn, những thứ như bàn ghế cô vừa lấy ra còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850779/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.