Editor: Nguyetmai
Nhưng Hột Khê vẫn không chịu dừng lại, roi da màu trắng trong tay vừa vung, bay vút người đến trước mặt Phụng Liên Ảnh như vũ bão.
Phụng Liên Ảnh đang chìm đắm vào căm hận và khiếp sợ đột ngột hoàn hồn, ánh mắt bùng phát ra sát khí âm u lạnh lẽo.
"Tiện nhân, dựa vào chút bản lĩnh này của ngươi mà muốn đánh lén ta, nằm mơ đi!"
Vừa dứt lời, trong tay ả ta thi triển mấy chục đường kiếm, trong tích tắc cuốn roi da vào trong trận kiếm, những tiếng va chạm "choang choang" vang lên, roi màu trắng đứt thành từng khúc, vỡ nát đầy nền đất, dưới sự tàn phá của lưỡi kiếm.
Hột Khê cũng bị Phụng Liên Ảnh giật mạnh lại gần trước mặt, mạnh mẽ đánh một chưởng vào lồng ngực cô.
Có điều, trong khoảnh khắc linh lực cường đại sắp chạm đến cơ thể, thân thể Hột Khê bỗng đột nhiên lay động, sau đó cả người văng ra ngoài như cánh diều đứt dây, phun ra một ngụm máu tươi.
Lần này Phụng Liên Ảnh không đánh vào chỗ hiểm của cô, song linh lực khổng lồ cũng khiến khí huyết cô cuộn trào, ngũ tạng đau đớn kịch liệt.
Nụ cười lạnh lẽo trên mặt Phụng Liên Ảnh lộ vẻ khinh miệt chán ghét, lúc này vết thương trên bụng ả ta đã được chữa lành, kiêu ngạo nhìn Hột Khê từ trên xuống: "Cho dù ngươi chống cự thế nào thì cũng chỉ là châu chấu đá xe, ngươi cho rằng dựa vào chút tu vi của ngươi mà có thể tập kích ta thành công sao?"
"Ngươi cho rằng ta vứt bỏ roi da, bất chấp nguy hiểm bị ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850753/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.